Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 753 - Ông cũng không nỡ



Chí Văn vừa nghe như vậy, lập tức ánh mắt sáng lên: "Vậy cháu nhất định cũng học tập cho giỏi, ra sức thi đậu cấp ba, giống như bác cả vậy, vào xưởng làm công nhân, ăn cung ứng lương(1)."(1)Ăn cung ứng lương: Ăn miễn phí ở nhà ăn, có lương mỗi tháng.Vì mỗi bữa cơm có thể ăn thịt, cậu ta liều mạng."Còn có cháu, cháu cũng phải học tập cho tốt, vào trấn làm công nhân." Chí Võ cũng rất kiên định nói.Nhưng Giang Miên Miên lại nghĩ đến không bao lâu nữa, các nước phát triển, vào thành phố làm công nhân cũng không được ngưỡng mộ như hiện tại.Vì vậy đề nghị: “Anh cả, anh hai, em cảm thấy chúng ta nên mở rộng tầm nhìn xa hơn một chút, hai anh không thể chỉ lấy thi đậu cấp ba làm mục tiêu, hẳn hai anh nên lấy thi đậu đại học làm mục tiêu cuối cùng."A?! Thi đậu đại học? Miên Miên, bọn anh không được, bọn anh làm gì có đầu óc thông minh như em, bọn anh có thể thi đậu cấp ba, cũng là tổ tiên phù hộ rồi." Chí Văn vừa nghe Giang Miên Miên nói lời này, nhất thời lắc đầu giống như trống bỏi vậy."Đúng vậy, Miên Miên, em cũng quá xem trọng bọn anh rồi." Chí Văn cảm thấy hai anh em bọn họ không thể thi đậu đại học.Dù sao ngay cả cha mẹ và ông nội bà nội cậu ta hy vọng bọn họ có thể thi đậu cấp ba thì đã quá tốt rồi, cho đến bây giờ hai chữ 'Đại học' này, đều không xuất hiện trong đầu của hai anh em.Thấy bọn họ không tự tin như vậy, Giang Miên Miên chân thành nói: "Anh cả, anh hai, không thể nói như vậy được, con người vẫn luôn phải có lý tưởng, lỡ như thực hiện được thì sao? Hai người không ngốc, chỉ là bình thường quá ham chơi, chỉ cần bình thời hai người dùng thời gian, sức lực đi chơi vào việc học, như vậy cơ hội thi đậu đại học sẽ rất lớn. Dù cho không thi đậu đại học, có thể thi đậu đại chuyên cũng không tệ.""Có thật không? Miên Miên, em cảm thấy bọn anh có thể sao?" Chí Văn có chút không dám tin tưởng hỏi."Vâng, anh cả, anh hai, chỉ cần hai anh chịu cố gắng, em tin tưởng hai anh nhất định có thể làm được." Giang Miên Miên gật đầu mạnh, làm ra một cái khẳng định.Hai anh em thấy Giang Miên Miên nói như vậy, đều có một chút kích động."Được, Miên Miên, vậy bọn anh sẽ thử một lần." Đây là lần đầu tiên Chí Văn được người ta tín nhiệm như vậy, hơn nữa lại còn là thần đồng nhỏ Giang Miên Miên này, lòng tự tin của cậu ta đã bị cô kích thích ra.Trước tiên không cần nghĩ đến đại học, nhưng có thể cố gắng đậu được đại chuyên.Chí Võ thấy anh cả của mình cũng đã nói như vậy, cậu ta cũng vội vàng bày tỏ thái độ: “Anh cũng vậy, anh cũng sẽ cố gắng học tập.""Ừ, chúng ta cùng nhau cố gắng." Giang Miên Miên thấy mình đã thuyết phục được hai người, cũng cảm thấy vui vẻ.Giang Trường Hải chờ con gái của mình nói xong, mới nói với hai anh em: “Được rồi, Chí Văn, Chí Võ, nghỉ ngơi đủ rồi, phải làm việc thôi.""Làm việc gì ạ? Bác cả?" Chí Văn nghi ngờ hỏi.Giang Trường Hải chỉ vào mâm chén bát bừa bãi trên bàn ăn: “Đây, cầm chén bát lên đi rửa chén.""A..." Chí Văn Chí Võ nhìn những thứ này, nhất thời kêu thảm thiết."A cái gì mà a? Nhà họ Giang chúng ta không nuôi người ăn cơm chùa, bác bỏ tiền ra mua thịt mua đồ ăn, bác gái của hai đứa thì vào trời nóng như vậy còn đứng trong bếp làm nhiều món cho hai đứa như thế, hai đứa không thể chỉ biết ăn, nên rửa chén, biết chưa?" Giang Trường Hải có lý chẳng sợ nói."Vậy, vậy Miên Miên thì sao?" Chí Văn nhỏ giọng hỏi."Đúng vậy, bác cả, Miên Miên phải làm gì?" Chí Võ cũng đi theo hỏi."Hừ, tay con gái của bác dùng để cầm bút viết chữ, rất là quý giá, sao có thể làm những việc nặng nhọc này được." Giang Trường Hải lý lẽ hùng hồn nói.Dù không cầm bút viết chữ, ông cũng không nở để con gái đi rửa chén."Vậy, vậy tay của bọn cháu cũng cần phải viết chữ mà." Chí Văn có ý định trốn tránh lao động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận