Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 224. Chỗ dựa lớn có quyền có thế

Chia mọi thứ xong, Trương Quế Hoa lập tức mang về phòng cho vào tủ khóa lại, sợ Giang Trường Hải lại nhân lúc bà ta không chú ý tiếp tục chia ra.
Lần trước những đồ mà chủ nhiệm Chu mang đến bị ông chia ra, bà ta đã cảm thấy đau lòng rất nhiều ngày.
Cả nhà nhà lớn cũng lấy phần của mình, thỏa mãn đi vào nhà.
Tôn Lệ Hà đỏ mắt nửa ngày mà không vơ vét được thứ gì, tức giận đến tái cả mặt, lồng ngực nghẹn khuất suýt chút nữa không thở được.
Trong lòng bà ta hối hận đến lần thứ một vạn vì sao lúc trước không phải nhà mình cứu được Úc Thừa.
Chiêu Đệ lại càng kinh ngạc và vui mừng, cô không thể nào ngờ được cả nhà bác cả lại có quan hệ với Úc Thừa.
Rõ ràng đời trước sau khi ngài Úc về kinh đô thì chưa bao giờ xuất hiện nữa.
Hay là lúc ngài Úc vừa quay lại, giữa bọn họ còn có liên hệ. Chỉ là sau này thời gian dần trôi mới dần dần cắt đứt?
Nhưng cũng không đúng.
Vì đời trước sau khi công ty của chồng Giang Miên Miên xảy ra chuyện, Úc Thừa xuất hiện rất kịp thời. Trông cũng không giống là luôn có quan hệ.
Vậy thì chỉ có một cách giải thích, chính là cả nhà bác cả vẫn luôn len lén liên hệ với ngài Úc.
Nếu không ngài Úc cũng không thể biết bọn họ xảy ra chuyện nhanh như vậy, từ đó kịp thời ra tay giúp bọn họ.
Nghĩ đến khả năng này, Chiêu Đệ cảm thấy cả nhà bác cả thực sự quá tâm cơ, quá ích kỷ.
Chiếm hết tiện nghi, chiếm hết lợi ích, nhưng lại chỉ cho nhà thứ hai bọn họ một chút xíu như vậy, trợ giúp nhỏ nhặt không đáng kể.
Trái tim của bọn họ chắc chắn chỉ toàn là đen tối.
Nghĩ đến những điều này, Chiêu Đệ tức giận đến đỏ cả mắt.
Đại Nha ở một bên lại tưởng rằng cô cảm thấy buồn bã mất mát vì Úc Thừa không nhắc đến mình, nên nhỏ giọng an ủi: “Chiêu Đệ, em đừng buồn. Úc Thừa được bác cả cứu từ dưới sông lên, gửi đồ đến tặng bọn họ là điều đương nhiên.”
Thấy giọng điệu của Đại Nha dường như rất quen với ngài Úc, Chiêu Đệ cũng không đoái hoài đến bầu không khí vội vàng hỏi: “Chị cả, ngài...Úc Thừa được bác cả cứu từ dưới sông lên lúc nào?”
Cô chỉ nhớ rằng ngài Úc được bác cả cứu, nhưng không nhớ là năm nào.
“Một tháng trước khi em ngã xuống nước đó.”
Đại Nha có chút kinh ngạc vì cô không nhớ thời gian, không phải Chiêu Đệ thích nhất là Úc Thừa sao?
Chiêu Đệ lập tức ngẩn ra như bị sét đánh: “Một tháng trước khi ngã xuống nước, một tháng trước khi ngã xuống nước, chỉ kém có một tháng.”
Chỉ kém một tháng khi cô sống lại.
Nếu ông trời đã để cô sống lại, thay đổi vận mệnh của người nhà thì tại sao không thể để cô quay về sớm một chút?
Nếu cô quay về sớm hơn một chút, chắc chắn cô sẽ để cha mình ngày ngày đứng canh bên bờ sông.
Đợi sau khi ngài Úc ngã xuống sông băng để cha cô cứu lên, đời này ân nhân cứu mạng của ngài Úc chính là nhà thứ hai bọn họ.
Đời trước, việc làm ăn của chồng Tam Nha - Tào Minh Khôn càng lúc càng lớn, bị người ta đố kỵ, sau này bị kẻ xấu bày kế hãm hại, công ty suýt chút nữa phá sản, nhưng lại được ngài Úc đã từng được bác cả cứu mạng cứu được công ty.
Hơn nữa từ sau khi ngài Úc ra tay cứu lấy công ty của chồng Tam Nha thì không còn ai dám có ý đồ với bọn họ nữa, vì e ngại ngài Úc ở phía sau.
Một chỗ dựa lớn có quyền có thế như vậy, vì sao cả hai đời đều dành cho nhà bác cả?
Cô ta thật sự rất hận!
“Chiêu Đệ, em không sao chứ?” Đại Nha thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô ta nhợt nhạt như sáp, đôi mắt cũng đỏ bừng lên, lập tức lo lắng.
Cô bé cảm thấy từ sau khi em gái ngã xuống nước thì tính cách trở nên kì lạ đi rất nhiều, không nhát gan ít nói như trước đây, cũng không còn ngoan ngoãn hiểu chuyện nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận