Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 435. Úc Thừa là người tàn phế

"Tôi không có nói như vậy, là chính cậu tự nhận nha."
Khuôn mặt Hà Bình là kiểu thật thà chất phác, nhưng miệng lại rất tiện, vì vậy thuận lợi bị Hứa Thành đánh.
Hà Bình cùng không cam lòng yếu thế đánh lại, hai thiếu niên một đen một trắng cứ như vậy đánh thành một đoàn.
Tất nhiên đây chỉ là đùa giỡn, thuận tiện khuấy động bầu không khí, làm cho cô gái nhỏ Giang Miên Miên này càng thả lỏng hơn.
Giang Miên Miên cũng không phụ ý tốt của bọn họ, vừa gặm xương sườn vừa xem náo nhiệt, xem đến mức đôi mắt cũng tỏa ánh sáng lấp lánh.
Hai người đánh nhau cùng một chỗ, màu da trắng đen càng nổi bậc rõ ràng hơn, có chút cảm giác vui mừng khó hiểu.
Úc Thừa lười phản ứng với hai kẻ dở hơi này, liếc mắt nhìn Trình An: "Trong thời gian tôi không ở đây, có chuyện gì xảy ra không?"
Trình An nghe được lời này một cái, nhất thời bĩu môi nói: "Chuyện lớn thì không có, trái lại chuyện làm cho người ta buồn nôn thì lại có một chuyện. Khoảng thời gian anh không ở thủ đô, người mẹ kế kia lại làm chuyện mờ ám."
"Bà ta đã làm gì?" Giọng nói của Úc Thừa vẫn lạnh nhạt, cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào.
"Hừ, bà ta nhét những đứa cháu trai ngu ngốc nhà mẹ đẻ bà ta vào trụ sở huấn luyện của chúng ta, muốn để cho đám đó mạ một lớp vàng, sau này đi ra thì có thể sắp xếp một vị trí tốt. Nhưng mấy tên kia, mỗi một người cũng đều giống Úc Duệ Hiên, là một đứa chỉ biết nói miệng không biết luyện, mỗi ngày ăn mặc cho mình hết sức bóng loáng, nhưng một khi huấn luyện thì lập tức oán hận kêu cha gọi mẹ, thật sự là làm kinh sợ đến nhà ngoại luôn." Trình An coi thường nói.
Trên mặt của những người khác cũng đầy vẻ chế nhạo, hiển nhiên lúc huấn luyện, một đám kia như một thằng hề vậy.
Giang Miên Miên vừa ăn đồ ăn ngon vừa nghe bọn họ nói chuyện, nghe được lúc bọn họ nói đến mẹ kế của Úc Thừa, lỗ tai của cô lập tức dựng lên.
Cô phát hiện mấy người bạn này của Úc Thừa, lúc nghe được chuyện liên quan đến mẹ kế của Úc Thừa và em trai cùng cha khác mẹ Úc Duệ Hiên, trên mặt của tất cả bọn họ đều tràn đầy khinh thường và chán ghét.
Ừ, quả nhiên anh em tốt cùng chung mối thù, trong lòng Giang Miên Miên yên lặng nghĩ.
Cô cũng giống vậy, cũng không thích hai mẹ con chưa từng gặp mặt kia.
Bởi vì giai đoạn sau lúc nói đến núi dựa lớn Úc Thừa này, nói cậu mặc kệ là gia thế, hay tướng mạo, còn là một người có bản lĩnh, từng cái đều rất tốt, duy nhất có một khuyết điểm, chính là tàn phế một chân.
Cậu bị em trai kế thất bại trong việc tranh đoạt vị trí thừa kế lái xe đụng cho tàn phế!
Người kiêu ngạo giống như Úc Thừa, nếu như bị đụng thành người tàn phế, chắc cậu phải rất khó chịu, sụp đổ rất nhiều.
Cho nên cô muốn ngăn cản chuyện đó xảy ra, sẽ không để cho Úc Thừa trở thành một người xui xẻo, đáng thương, tàn phế trong miệng người khác.
"Nè, mấy anh em, cuối tuần sau là sinh nhật của chị tôi, muốn tổ chức một buổi sinh nhật, đến lúc đó mấy cậu nhất định phải đến sớm một chút nhé." Đột nhiên Trình An nghĩ đến nhiệm vụ chị cậu giao cho, vội vàng mời các anh em tốt.
"Được, tôi cũng đã lâu không gặp chị Trình rồi." Hứa Thành cười nói.
"Tôi cũng sẽ đến sớm, tất nhiên phải cho Tiểu An chúng ta mặt mũi rồi." Hà Bình cũng trêu ghẹo nói.
"Đường đại thiếu thì sao?" Trình An thấy Đường Lâm không lên tiếng, chỉ đích danh hỏi.
Đường Lâm cười híp mắt: "Tất nhiên tôi cũng sẽ đến, bảo đảm sẽ đến sớm một chút, yên tâm đi."
"Hì hì, quả nhiên là anh em tốt!"
Trình An lại mong đợi nhìn về phía Úc Thừa: “Úc lão đại, đến lúc đó anh dẫn Miên Miên cùng đến nhé, trong tiệc sinh nhật có một ít đứa trẻ cũng không lớn hơn Miên Miên bao nhiêu, đám trẻ nhất định có thể chơi cùng.”
Trình An cố ý nói dẫn theo Giang Miên Miên, bởi vì cậu biết, Úc Thừa luôn luôn không thích tham gia loại tụ họp này, muốn xem thử có thể mượn Giang Miên Miên để Úc Thừa đồng ý tham gia không.
Mặc dù khả năng này rất nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận