Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1152 - Giá trên trời mấy tỷ



Trước đó hai ông bà cụ đã đến thủ đô, cũng đã sớm không kinh ngạc sợ hãi với tứ hợp viện rộng lớn của nhà Giang Trường Hải nữa.Nhưng những người khác của nhà họ Giang lại không giống, đây là lần đầu tiên bọn họ đến thủ đô, mới vừa rồi ngồi xe đến, cũng cảm giác ánh mắt mình không đủ dùng.Bây giờ thấy anh cả bọn họ ở trong một tứ hợp viên lớn như vậy nằm ở nơi phồn hoa trong thủ đô, bọn họ kinh ngạc đến mức trợn mắt há miệng."Anh cả, chắc nhà này của anh không rẻ đâu?" Sau khi Giang Trường Đào quan sát xong, trực tiếp hỏi.Hai năm này Giang Trường Hà, Giang Trường Đào, nhờ phúc của Giang Trường Hải cũng kiếm được không ít tiền, mấy năm nay tình cảm ba anh em cũng ngày càng gắn bó hơn."Lúc tôi mua không đắt, nhưng trái lại hai năm này đúng là tăng lên không ít." Giang Trường Hải cũng không giấu giếm, trực tiếp nói thật.Bây giờ giá tiền của tứ hợp viện còn xem như bình thường, những năm nay phần lớn những người trẻ tuổi đều thích sống trong nhà ngang, bọn họ cảm thấy ở trong nhà ngang rất có khí phách.Ba thằng nhóc Chí Văn Chí Võ và Nguyên Bân vừa vào sân đã không yên tĩnh, chạy chỗ này một chút, chỗ kia một chút, chẳng qua bây giờ Chí Văn Chí Võ đã lớn, cũng hiểu chuyện, hai anh em chỉ tò mò quan sát, cũng không đụng chạm lộn xộn.Mấy cô bé phòng hai cũng rất ngoan ngoãn đứng sau lưng cha mẹ của mình, chỉ nghiêng đầu đánh giá xung quanh.Trong mắt Đại Nha, Nhị Nha và Lai Đệ tràn đầy hâm mộ, chỉ có Chiêu Đệ, trong mắt tràn đầy ghen tỵ.Một nhà phòng lớn thật đúng là kẻ gian xảo, nhất định tứ hợp viện này là Giang Miên Miên tìm cách mua được, dựa vào hai người ngu ngốc Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc, bọn họ khẳng định không nghĩ đến tương lai giá nhà này sẽ là cái dạng gì.Đời trước mặc dù Chiêu Đệ vẫn luôn ở huyện nhỏ, nhưng cô ta cũng biết, giá phòng thành phố tăng không hợp thói thường, ngay năm cô ta chết, tứ hợp viên ở thủ đô đã bán được giá trên trời là mấy tỷ rồi.Giang Miên Miên cũng sống lại giống cô ta, khẳng định cũng biết chuyện này, cũng chính vì vậy, Giang Miên Miên mới có thể trước tìm mua một tứ hợp viện nằm ở vị trí phồn hoa của thủ đô như vậy.Nhìn căn nhà tứ hợp viên hợp quy cách này, trong lòng cô ta âm thầm quyết định, chờ sau này Tào Minh Khôn kiếm được tiền, cô ta cũng phải mua mười tám cái tứ hợp viện ở thủ đô.Chờ sau này giá nhà tăng lên, cô ta bán đi, có nhiều bất động sản như vậy, sau này bọn họ cũng không cần lo lắng gì nữa.Mọi người vào nhà, Tô Uyển Ngọc lấy ra trái cây, kem và nước ngọt đã chuẩn bị xong ra: "Cha mẹ, chú hai, chú ba, nào, uống chút nước ngọt, giải khát một chút.""Chao ôi, cảm ơn chị dâu." Giang Trường Đào nhận lấy đồ, tươi cười nói.Hai ông bà cụ ngồi trên ghế salon, Giang Miên Miên ngồi ở chính giữa, vui vẻ nói những chuyện thú vị trong trường cho bọn họ nghe.Mấy đứa trẻ nhà họ Giang cũng đều rất hứng thú, bọn họ không thể thi đậu được đại học thủ đô, nghe Miên Miên nói một ít chuyện đại học, vậy cũng rất tốt.Giang Trường Hải thì thảo luận tình huống phát triển của siêu thị ở huyện với hai người em trai, thỉnh thoảng nói một ít đề nghị của mình.Đến giờ cơm, Tô Uyển Ngọc muốn vào bếp chuẩn bị cơm tối, thì bị Trương Quế Hoa cản lại."Uyển Ngọc, hôm nay không cần con nấu cơm, bình thường con đi làm đã mệt rồi, hôm nay để cho mẹ làm thịt muối xào măng tre mà Miên Miên thích ăn nhất." Trương Quế Hoa vừa nói vừa lấy nguyên liệu nấu ăn mà mình cố ý mang đến.Giang Miên Miên thấy bà nội từ xa đến, còn mang theo thịt muối và măng tre mà mình thích ăn nhất, trong lòng rất cảm động: “Bà nội, bà đối với cháu thật tốt, chẳng qua lần sau bà đừng mang nhiều đồ như vậy, rất mệt mỏi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận