Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 348. Đi nhầm phòng học 2

"Không sai ạ, em là tới tham gia cuộc thi lên lớp." Giang Miên Miên cười ngọt ngào, giải thích.
Nói xong, liền đi tới vị trí đầu tiên hàng thứ nhất ngồi xuống.
"Cái, cái gì? Em, em thi với bọn anh?" Lớp trưởng khiếp sợ đến nổi nói lắp bắp.
Bởi vì Giang Miên Miên đột nhiên đến, hấp dẫn sự chú ý của đám học sinh trong lớp, lúc này trong lớp hết sức yên tình, lời mà cô vừa nói ra, toàn bộ lớp học đều nghe được.
Bọn họ không thể tin nhìn Giang Miên Miên, cô không phải là học sinh lớp bốn sao? Sao lại có thể tới thi cùng với học sinh lớp năm bọn họ chứ?
Dù cho cô là thần đồng, nhưng chuyện này cũng quá khoa trương rồi đi?
Cô mới đến học ở trường một năm thôi!
Giang Miên Miên lấy bút và cục gôm một lát phải dùng ra, sau đó ngồi ngay ngắn, chờ phát đề thi.
Có thể là vì sự xuất hiện của Giang Miên Miên, mang đến áp lực cho học sinh lớp năm, lúc này bọn họ không tụ một chỗ nói chuyện nữa, mà đều dồn dập bắt đầu yên lặng xem lại những điểm chính mà thầy giáo nói.
Không phải nói lâm trận mài thương, không bén cũng nhẵn bóng sao.
Không bao lâu, tiếng chuông bắt đầu thi vang lên, lúc thầy giám thị cầm bài thi đến, thấy Giang Miên Miên cũng không lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Bởi vì ngày hôm qua lúc hiệu trưởng nói với ông ấy, thì ông ấy cũng đã kinh ngạc rồi.
Sau khi bài thi được phát xuống, Giang Miên Miên điền xong họ tên, sau đó kiểm tra đề một lần, liền viết thoăn thoắt vào.
Bởi vì phần lớn đề cô nhìn là biết, không cần suy nghĩ, trực tiếp viết câu trả lời là được.
Tốc độ của cô hình thành một loại trạng thái hết sức rõ ràng với hình ảnh các bạn học sinh nhíu mày cắn bút xung quanh.
Ngay cả thầy giám thị lúc đi qua bên cạnh cô, cũng sẽ cố ý dừng lại mấy giây.
Nhìn cô viết ra câu trả lời chính xác thì âm thầm gật đầu, không hổ là thần đồng nhỏ của trường bọn họ, quả nhiên danh bất hư truyền.
Một năm này Giang Miên Miên cũng đã quen với đãi ngộ của học bá, biết thầy giám thị đứng ở bên cạnh, cũng không bị ảnh hưởng chút nào, một chút cũng không khẩn trương.
Nên trả lời thế nào thì trả lời thế đó.
Trái lại, nam sinh ngồi bàn bên cạnh cô đã không biết làm rất nhiều đề rồi, bây giờ thấy thầy đứng gần mình như vậy, thì đầu óc trống rỗng, cái gì cũng không nhớ nữa.
Thầy giám thị chú ý đến sự căng thẳng của nam sinh kia, bất đắc dĩ nhìn cậu học sinh này một cái, xoay người đi lên bục giảng.
Nếu không phải sợ ảnh hưởng đến bạn học khác, ông ấy nhất định sẽ đứng luôn bên cạnh Giang Miên Miên xem cô làm bài.
Ở hành lang hiệu trưởng đến tuần tra, thấy Giang Miên Miên thì cũng dừng bước.
Nếu không bởi vì ông ấy bước vào lớp sẽ ảnh hưởng đi trạng thái thi của học sinh, ông ấy cũng muốn vào xem một chút, Giang Miên Miên trả lời đề thi như thế nào.
Thời gian thi luôn trôi qua rất nhanh, ngay khi những học sinh khác làm xong trang bài thì đầu tiên, mới vừa lật qua không được bao lâu, Giang Miên Miên cũng đã làm xong hết hai tờ, bốn trang bài thi.
Vừa mới để bút xuống, Giang Miên Miên nghiêm túc kiểm tra bài thi một lần, sau khi không thấy vấn đề gì lớn, liền thu dọn lại bút cục tẩy trên bàn bỏ vào cặp sách.
Bây giờ cô đã thành thói quen lúc không có chuyện gì làm, sẽ dùng tinh thần đi vào không gian đọc sách, như vậy thân thể và tinh thần cũng có thể nghỉ ngơi rất tốt.
Thi xong môn đầu tiên, trong giờ nghỉ ngơi, đám học sinh lớp năm đi đến bên cạnh Giang Miên Miên, tò mò hỏi: "Giang Miên Miên, sao em có thể thi cùng bọn anh được vậy?"
"Em đã tự học xong tất cả chương trình học của lớp năm, cho nên liền thi cùng các anh."
Giang Miên Miên giải thích.
Cái gì? Bọn họ vừa mới nghe được cái gì? Chương trình học lớp năm, cô cũng tự học? Đây quá khoa trương rồi đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận