Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1163 - Thiên phú piano



Đại Nha, Nhị Nha cũng vui cho Lai Đệ từ trong tận thâm tâm, dù sao thì bọn họ ở đâu cũng đều là làm việc, Lai Đệ có thể ở lại thêm một khoảng thời gian ngắn với Giang Miên Miên, thì cũng có thể theo cô học tập nhiều thứ hơn, được chứng kiến càng nhiều sự đời hơn, đây là chuyện tốt biết bao.Chỉ có suy nghĩ của Chiêu Đệ là không giống với người nhà họ Giang, cô ta cảm thấy Giang Miên Miên thật sự rất quá đáng.Trước kia vẫn có dáng vẻ giả bộ chị chị em em thâm tình với Đại Nha và mọi người, bây giờ lại muốn bắt Lai Đệ làm con sen để sai bảo, đây quả thực là bắt nạt người khác mà.Suy nghĩ của những người khác trong nhà, bà cụ cũng không thèm để ý, bà ta ngoắc ngoắc tay, kêu Lai Đệ tới.“Lai Đệ, cháu ở lại thủ đô, phải chăm sóc Miên Miên thật tốt, có biết không? Con bé muốn ăn cái gì thì cháu liền nấu cho nó, quần áo của nó cháu đều phải giặt bằng tay, giặt cho sạch sẽ, không được dùng máy giặt quần sao, thứ đồ đó giặt không sạch, lại còn phí điện.”“Cháu biết rồi, bà nội, bà yên tâm đi đi, cháu sẽ chăm sóc chị ba thật tốt.” Lai Đệ vô cùng hiểu chuyện mà gật đầu đáp lại.“Ừ.” Bà cụ thấy Lai Đệ cũng đã đồng ý, lúc này mới hài lòng gật đầu một cái.Thật ra thì hôm nay Giang Miên Miên làm như vậy, cũng không phải thật sự muốn để Lai Đệ ở lại thủ đô chăm sóc cô.Sở dĩ cô chủ động yêu cầu giữ lại Lai Đệ thật ra là vì cô muốn đưa cô bé đi học đàn piano.Hôm qua lúc các cô cùng ra ngoài đi chơi, có đi ngang qua một tiệm piano, lúc ấy trong tiệm đúng lúc có người đang đàn piano, Lai Đệ bất tri bất giác đã nghe đến mê mẩn, Giang Miên Miên thấy vậy, dứt khoát dừng lại nghe cùng cô bé.Đến khi đàn xong một khúc, Lai Đệ vẫn chưa thỏa mãn nhỏ giọng ngâm nga lại khúc piano vừa rồi, một đôi bàn tay nhỏ bé còn không tự chủ được mà bắt chước động tác tay của người đánh đàn vừa rồi.Giang Miên Miên thấy vậy, có chút kinh ngạc, bởi vì bình thường Lai Đệ cũng không có trí nhớ tốt như vậy, lúc ấy cô nghĩ dù sao cũng không gấp nên đã khích lệ Lai Đệ đi vào đàn một bản.Chuyện làm cho Giang Miên Miên không thể ngờ tới là, Lai Đệ không chỉ có thể đàn ra khúc piano vừa rồi rất hoàn chỉnh, hơn nữa khúc piano dài như vậy mà toàn bộ quá trình cô bé chỉ đàn sai mấy nốt.Nếu như không phải cô biết trước kia Lai Đệ chưa từng tiếp xúc với đàn piano thì cô cũng hoài nghi Lai Đệ đã từng học qua rồi.Cô thấy trên phương diện đàn piano này cô bé có thiên phú cực lớn!Giang Miên Miên xem Lai Đệ đánh đàn xong, trong đầu có một suy nghĩ, cô muốn bỏ tiền của chính mình ta để đưa Lai Đệ đi học đàn piano.Phải biết là học đàn piano cũng phải tốn vô cùng nhiều thời gian và tài lực, dựa theo tính cách của ông bà nội cô, bọn họ nhất định sẽ không tình nguyện bỏ ra số tiền lớn như vậy để cho Lai Đệ lên huyện học đàn piano.Còn cả nhà chú hai của cô lại nổi tiếng biết điều, nghe lời, bọn họ càng không thể làm ra chuyện trái nghịch với ý của hai ông bà, đưa Lai Đệ đi học đàn piano.Giang Miên Miên cảm thấy không thể để thiên phú bực này của Lai Đệ mai một đi được, cô liền nghĩ ra cách này giữ Lai Đệ lại.Sở dĩ cô không trực tiếp nói với bọn họ, chính là sợ hai ông bà sẽ không đồng ý đưa Lai Đệ đi học đàn piano, dẫu sao bây giờ đàn piano cũng không phổ biến trong những gia đình bình thường.Huống hồ là hai ông bà có tư tưởng cổ hủ, bọn họ nhất định sẽ cảm thấy là mình đang lãng phí tiền.Cũng chính bởi vì biết được suy nghĩ của hai ông bà, nên buổi tối hôm đó sau khi Giang Miên Miên về nhà đã lặng lẽ nói suy nghĩ của mình với cha mẹ cô.Bây giờ trong tay hai người Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc có tiền, cũng không quá quan tâm tới chút tiền để học piano này của Lai Đệ, nếu như con gái bọn họ muốn giúp Lai Đệ một tay, đương nhiên là bọn họ cũng đồng ý rồi.Mặc dù Chiêu Đệ không cam lòng, cảm thấy Lai Đệ bị Giang Miên Miên coi là con sen mà sai bảo.Nhưng những người khác trong nhà họ Giang lại không cảm thấy như vậy, nên cô ta cũng không dám trách móc trước mặt nhiều người như vậy, cô ta chỉ có thể tức giận đè sự không cam tâm trong lòng mình xuống, âm thầm mắng Giang Miên Miên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận