Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 770 - Rốt cuộc khó khăn cỡ nào



Hai người thấy thời gian không còn sớm, bấy giờ mới lưu luyến cầm cuốn sách đã chọn sẵn đi ra ngoài cùng Giang Miên Miên.Lúc thanh toán, Điền Vi trông thấy tên sách trong tay Giang Miên Miên, lập tức hô khe khẽ: "Ôi chao! Giang Miên Miên, cậu còn mua sách về năng lượng mặt trời cơ à?"Giang Miên Miên bình tĩnh gật đầu: "Đúng vậy, tớ muốn nghiên cứu kỹ thuật năng lượng mặt trời.""Tớ cũng muốn mua!"Chung Nguyên và Điền Vi đưa mắt nhìn nhau, sau đó hỏi Giang Miên Miên tìm thấy sách ở đâu rồi chạy đi mua hai quyển sách về năng lượng mặt trời.Họ cũng phải mua mấy cuốn về để xem rốt cuộc kỹ thuật phát điện bằng năng lượng mặt trời khó cỡ nào.Cuối cùng mấy đứa trẻ đều có thu hoạch mang về.Tài xế chở mấy nhóc con về từng nhà, uyển chuyển từ chối lời mời ở lại dùng bữa của Giang Miên Miên, sau đó gật đầu với Úc Thừa rồi rời đi.Khi hai người trở về, Tô Uyển Ngọc đã nấu cơm xong.Giang Miên Miên vừa vào nhà đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn."Wow, thơm quá đi! Mẹ ơi, mẹ lại làm món gì ngon thế ạ?" Sau khi vào nhà, Giang Miên Miên cất tiếng gọi giòn giã về phía phòng bếp."Đương nhiên là món tôm hùm con thích ăn nhất và cá kho Úc Thừa thích ăn nhất." Tô Uyển Ngọc đi từ phòng bếp ra."Wow, tuyệt quá! Mẹ ơi mẹ thật tốt!" Giang Miên Miên vừa nghe có món mình thích ăn nhất, lập tức reo lên đầy vui vẻ."Đương nhiên! Mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời, không thì làm sao có thể sinh được cô con gái xuất sắc thế này!" Tô Uyển Ngọc đắc ý tự tâng bốc mình.Giang Trường Hải cũng kiêu hãnh và tự hào ra mặt: "Con gái à, hôm nay con đã giúp cha mẹ nở mày nở mặt biết bao! Các con đã đọc báo hôm nay chưa? Pin Li-ion có thể sạc điện mà con chế tạo ra được đăng lên báo đấy!"Hôm nay ông đã vui mừng quá đỗi khi nhìn thấy tin tức trên báo.Đặc biệt là lúc nghe thấy cuộc nói chuyện giữa các công nhân, nghe họ khen nhà khoa học nghiên cứu ra pin Li-ion sạc điện giỏi giang cỡ nào, trong lòng ông trào dâng cảm giác tự hào.Nếu không phải vì suy xét đến sự an toàn của con gái thì thật sự là ông chỉ hận không thể đi đến phòng phát thanh trong xưởng ngay lập tức, để dõng dạc nói cho mọi người biết đó là đồ do con gái ông chế tạo ra!Con gái ông là nhà khoa học nhí đó!Tô Uyển Ngọc cũng biết chuyện này trong chính phủ, vì vậy vừa tan ca bà lập tức đi cùng Giang Trường Hải đến Cung tiêu xã mua thật nhiều đồ ăn, nấu một bữa tối phong phú để khen thưởng cho con gái."Hì hì, tất cả là nhờ cha mẹ dạy dỗ tốt."Giang Miên Miên không kích động như cha mẹ mình. Quả thật khi mới biết tin cô cũng rất kích động và hưng phấn.Nhưng vừa nghĩ tới nhà máy điện mặt trời của nước Mỹ mà đám nam nữ đeo kính râm nhắc đến, cô lại cảm thấy mình không thể đắm chìm trong thành tựu ở quá khứ. Cô phải cố gắng tiến về phía trước, nhìn về phía trước, làm ra những cống hiến lớn lao hơn nữa cho quốc gia.Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc được con gái dỗ dành đến là vui vẻ.Úc Thừa thấy gia đình họ vui vẻ nói cười như thế, cảm thấy mình không báo trước cho họ là quyết định đúng đắn. Quả nhiên bản thân tự thấy tin tức trên báo sẽ vui hơn."Con gái, Úc Thừa, hai đứa sao thế? Sở thú có vui không?" Giang Trường Hải hỏi han bằng giọng điệu quan tâm xen lẫn tò mò. Ông chưa từng đi sở thú đâu."Cũng vui ạ, bọn con chơi vui lắm. Khi nào có thời gian gia đình ta cùng đi nhé cha mẹ! Cha xem này, con còn mang quà về cho cha mẹ đây. Gấu trúc bằng gốm nè! Con mua nhiều lắm, ba con này để lại cho nhà mình mỗi người một cái, còn lại thì tặng cho ông bà."Giang Miên Miên vừa nói vừa lấy gấu trúc trong túi xách ra, chọn lấy hai con to và một con nhỏ, số còn lại thì đặt trên khay trà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận