Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 661 - Mua xe đạp mới 2



Đường đi trong thôn không tốt, cộng thêm việc Giang Trường Hải cũng phải nói chuyện với người trong thôn, vì vậy ông phanh xe lại, giảm tốc độ của xe đạp.“Ai Trường Hải, các anh đã lâu rồi không quay về. Sao Miên Miên không về cùng hai người?” Người trong thôn không nhìn thấy Giang Miên Miên, tò mò hỏi.“Miên Miên sắp thi rồi, đang ở nhà học.” Giang Trường Hải cười ha hả đáp.“Ôi chao, bảo sao đứa nhỏ này lần nào cũng thi hạng nhất, anh xem người ta chăm học đến nhường nào.” Người trong thôn tán dương.Trong thôn có người tinh mắt, thấy xe đạp mà Giang Trường Hải đi rất mới, tò mò hỏi: “Trường Hải, xe đạp này của anh sao lại mới như vậy? Anh mới mua đấy à?”“Ha ha, chú ba, mắt của chú tốt thật đấy. Xe đạp này cháu vừa mới mua, vẫn chưa đi được mấy ngày.” Giang Trường Hải đắc ý khoe khoang.“Ôi chao, xe đạp Phượng Hoàng này không dễ mua đâu, xe này phải hơn một trăm đồng đúng không?” Người trong thôn nhìn chiếc xe đạp mới đầy ngưỡng mộ, dò hỏi.“Một trăm tám mươi đồng, xếp hàng mua được đấy. Cũng là vì vợ tôi đi làm nên bây giờ có tiền lương, trong nhà cũng dư dả hơn không ít nên chúng tôi mới mua.” Giang Trường Hải tự hào giải thích.“Cái gì? Vợ anh đi làm kiếm tiền? Xưởng trên trấn tuyển người sao?”“Trường Hải, xưởng nào tuyển người vậy? Anh thấy tôi có được không? Bây giờ còn tuyển không?”Người trong thôn tưởng rằng Tô Uyển Ngọc đến làm việc ở xưởng trên trấn, tất cả bọn họ đều kích động hỏi.“Không phải, không phải xưởng, vợ tôi đi làm phiên dịch cho nhà nước ở trên trấn, xưởng ở trên trấn không có thông tin muốn tuyển người.” Giang Trường Hải vội vàng giải thích.“Cái gi? Phiên dịch viên?”“Tô Uyển Ngọc có thể làm phiên dịch viên?”“Cô ta đi làm nhà nước ở trên trấn? Trời ạ, một người phụ nữ tham ăn lười làm như cô ta mà có thể đi làm nhà nước ở trên trấn?”Người trong thôn bị tin tức mà Giang Trường Hải nói ra làm cho ngây ngốc, bọn họ quá kinh ngạc đến mức ngây người tại chỗ. Đến khi phản ứng lại, Giang Trường Hải đã đạp xe đi xa rồi.“Mọi người, vừa rồi mọi người có nghe Giang Trường Hải nói gì không? Có phải anh ta nói vợ anh ta đi làm nhà nước ở trên trấn không?”“Đúng đúng, tôi cũng nghe thấy rồi. Nói là làm phiên dịch gì đó.”Tin tức này quá chấn động, đến mức bọn họ đều nghi ngờ vừa rồi mình nghe nhầm. Bây giờ sau khi xác nhận mình không nghe nhầm, có một chàng trai trẻ thích tham gia náo nhiệt lập tức chạy đến phía Tây của thôn, nơi mà người nhà họ Giang đang làm việc.Khi chạy đến nơi, Tiểu Trụ Tử liền dừng lại ở bên bờ ruộng, hai tay bắc thành hình cái loa đặt bên miệng, gọi lớn: “Chú Đại Sơn, thím Quế Hoa, có một chuyện cực kỳ tốt muốn nói cho mọi người này. Chị dâu Uyển Ngọc được đi làm nhà nước ở trên trấn rồi, bọn họ vừa mới đi xe đạp mới mua quay về, mọi người mau về xem một chút đi.”Trương Quế Hoa nghe vậy kinh ngạc đến mức đánh rơi cái cuốc trên tay.Những người khác của nhà họ Giang cũng dừng công việc trên tay, có chút không dám tin vào tin tức này.Người trong thôn cũng kinh ngạc nhìn người đến báo tin, sao có thể như vậy chứ? Tô Uyển Ngọc, người phụ nữ nổi tiếng là lười biếng đó sao có thể đi làm nhà nước ở trên trấn? Đây nhất định là lời đồn, không thể như vậy.Sau khi Trương Quế Hoa phản ứng lại, lập tức chạy đến chỗ của trưởng thôn, kích động nói: “Trưởng, trưởng thôn, chúng tôi xin nghỉ về nhà một chuyến.”Trưởng thôn nghe được tin tức này cũng rất kinh ngạc, thấy Trương Quế Hoa xin nghỉ, ông ấy vội vàng nói: “Được, thím à, thím về xem một chút đi.”Trưởng thôn cũng muốn biết tin tức này rốt cuộc là thật hay giả, để cho người nhà họ Giang về nhà xem, lát nữa ông ấy liền có thể biết được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận