Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 894 - Hy vọng thi đại học xong còn có thể phỏng vấn cháu



Giang Trường Hải, Tô Uyển Ngọc và người nhà họ Giang đang đứng chung với nhau, trông thấy Giang Miên Miên và phóng viên Ngô đến, bọn họ vội vàng nhiệt tình chào hỏi: "Chào phóng viên Ngô, đã lâu không gặp.""Ấy trời ạ, Tiểu Ngô à, cháu lại đến phỏng vấn Miên Miên hả?" Trương Quế Hoa nhìn thấy phóng viên Ngô thì vô cùng nhiệt tình."Chú Giang, thím Giang, anh cả Giang, chị dâu cả Giang, đã lâu không gặp mọi người." Phóng viên Ngô lần lượt chào hỏi."Phóng viên Ngô, chú rất là có duyên phận với gia đình chúng tôi đấy." Giang Trường Hải cười ha hả nói."Anh Giang, đây không phải là duyên phận, đây là chính em tranh thủ được. Ở đơn vị, em nghe nói phải vào trong trấn phỏng vấn Trạng Nguyên thi cấp ba năm nay - Giang Miên Miên,ư nên cố ý xin lãnh đạo." Phóng viên Ngô giải thích."Hóa ra là vậy, anh đã nói sao lại khéo thế." Giang Trường Hải hơi kinh ngạc.Mấy người chào hỏi xong, phóng viên Ngô lấy sổ và bút ra, trực tiếp bắt đầu phỏng vấn.Trước đó anh ta từng phỏng vấn rồi, cho nên lần này anh ta không hỏi quá nhiều vấn đề liên quan tới gia đình, mà hỏi Giang Miên Miên có bí quyết học tập gì không, hoặc một vài vấn đề liên quan đến học tập như đề xuất và khích lệ các đàn em.Giang Miên Miên liền nói ra tâm đắc về việc học của mình, cùng một ít kỹ xảo nhỏ hiệu quả cô biết từ kiếp trước.Thật ra, tổng kết lại chính là mấy chữ - cần cù bù thông minh!Hơn nữa, trong quá trình phỏng vấn, người nhà họ Giang và người ở thôn Thạch Kiều đều vây xung quanh, lắng nghe Giang Miên Miên nói, rồi nhớ kỹ phương pháp học tập của thần đồng nhỏ.Nhớ lại rồi về nói cho con cái nhà mình, để bọn họ cũng học tập theo phương pháp ấy.Phỏng vấn xong Giang Miên Miên, anh ta thu lại sổ và bút, chuẩn bị từ biệt, lại bị Trương Quế Hoa đầy mặt tươi cười cản lại."Tiểu Ngô à, cháu đã vất vả đến trưa rồi, trưa nay đến nhà thím ăn cơm nhé." Trương Quế Hoa nhiệt tình mời."Không được đâu thím, lần sau có cơ hội rồi cháu ăn sau." Phóng viên Ngô từ chối."Tiểu Ngô, lần trước cháu cũng nói như vậy, nói lần sau có cơ hội nhất định phải ở lại nếm thử tay nghề nấu nướng của thím, lần sau của lần trước thì chẳng phải là lần này sao, cháu đừng có từ chối, khách sáo với thím làm gì, thím đâu phải là người ngoài. Nào, đi thôi." Trương Quế Hoa nói xong liền túm lấy tay phóng viên Ngô, muốn đi về nhà.Lần trước phóng viên Ngô chỉ thuận miệng nói vậy, không ngờ bà cụ vẫn còn nhớ rõ ràng như thế, mà càng làm cho anh ta không ngờ tới là anh ta thật sự có lần phỏng vấn Giang Miên Miên tiếp theo, còn nhanh như vậy."Thím, thím đừng kéo tay cháu nữa, cháu thật sự có việc, không thoát thân được. Phỏng vấn xong cháu còn phải về viết bản thảo, lãnh đạo của cháu nói buổi sáng ngày mai nộp bản thảo, muộn nhất là ngày mốt phải đăng báo. Thím, cháu thật sự không có thời gian." Phóng viên Ngô vội vàng giải thích."Ăn bữa cơm thôi, không làm chậm trễ bao lâu đâu." Trương Quế Hoa chưa từ bỏ ý định khuyên nhủ."Đúng đó phóng viên Ngô, sẽ không lãng phí nhiều thời gian đâu, chú cũng đừng khách sáo." Giang Trường Hải cũng khuyên cùng."Thím, anh Giang, em thật sự không đủ thời gian, đợi cơ hội sau này nhé." Phóng viên Ngô từ chối lần nữa.Trương Quế Hoa thấy anh ta kiên quyết như vậy, cũng sợ chậm trễ chuyện của người ta nên không nói thêm gì."Vậy được rồi, Tiểu Ngô à, lần sau có cơ hội về đây nhất định phải nhớ đến nhà thím ăn cơm đấy." Trương Quế Hoa dặn dò, bà ta rất thích cậu phóng viên nói chuyện chậm rãi nhỏ nhẹ, hào hoa phong nhã này."Dạ thím, cháu biết rồi." Phóng viên Ngô đáp ứng."Miên Miên, sau này học tập thật giỏi nhé, chú Ngô hy vọng sau khi cháu thi đại học còn có thể đến phỏng vấn cháu." Phóng viên Ngô xoa xoa đầu Giang Miên Miên, cổ vũ cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận