Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 956 - Nhìn thấy hi vọng



Cô học xong chương trình học của học kỳ I lớp mười, thi xong lấy được điểm trí lực, điểm trí lực trước mắt là 168.Tuy rằng hiện giờ vẫn chưa đột phá lên 170, nhưng 168 cũng là đứng đầu trong thiên tài cấp thấp rồi.Dù sao với chỉ số thông minh hiện giờ của cô dư sức để học tập kỹ thuật chế tạo điện thoại di động, làm những thí nghiệm liên quan, còn có thể chú ý đến chương trình học của cấp ba.Hai cha con Giang Miên Miên đến thành phố được ba ngày thì đến khai giảng.Giang Miên Miên lấy cặp sách hai ngày trước vừa mới mua, mặc quần áo mới mà mẹ cô đã chuẩn bị sẵn, chuẩn bị đến trường học mới, mở ra cuộc sống học tập mới hoàn toàn.Lúc ăn sáng, Giang Trường Hải nhìn Giang Miên Miên đang ăn bánh bao nhân thịt hỏi: “Con gái, hôm nay là khai giảng, có cần cha đưa con đi không?”“Không cần đâu cha, bây giờ con đã là học sinh trung học rồi, không cần phụ huynh đưa đi nữa đâu. Nếu như để bạn học của con thấy được thì sẽ cười con đấy.” Giang Miên Miên hùng hồn cự tuyệt.Lúc bọn họ chưa khai giảng đã từng đi qua trường trung học số 2, vì vậy Giang Miên Miên có thể tự tìm được trường học.Giang Trường Hải nhìn con gái mình chống cằm, bộ dạng như một bà cụ non, nở nụ cười đáp: “Được, cha biết rồi. Con gái của cha giờ đã lớn, có thể tự đi học, không cần người cha già này bận tâm rồi.”“Cha, con đâu có ý đó. Cha đừng có suốt ngày nghĩ lung tung nữa.” Giang Miên Miên vô cùng bất đắc dĩ dỗ dành người “cha già” ngây thơ này của mình.Hai cha con cô cười cười nói nói, ăn sáng xong, Giang Trường Hải nhìn theo con gái mình đến trường học.Vì Giang Miên Miên lấy thân phận trạng nguyên thành phố của kì thi trung học để nhập học trường trung học số 2.Vậy nên vào ngày khai giảng, trường học còn cố ý làm một cái băng rôn “Hoan nghênh trạng nguyên thành phố Dương, bạn học Giang Miên Miên nhập học trường trung học số 2 thành phố”, cảnh tượng vô cùng long trọng.Trường trung học số 2 làm băng rôn không chỉ để hoan nghênh Giang Miên Miên mà còn là để những người khác trong thành phố biết, tiểu thiên tài này đã đến trường trung học số 2 bọn họ học tập. Đây cũng được coi là một kiểu tuyên truyền trá hình.Mà thầy Phương và hiệu trưởng lại càng khoa trương hơn, đứng ở cổng trường đợi cô.Thầy Phương nhìn thấy Giang Miên Miên thì hết sức nhiệt tình đến nghênh đón, tươi cười giới thiệu: “Nào Miên Miên, thầy giới thiệu với em, đây là hiệu trưởng trường chúng ta, hiệu trưởng Nghiêm.”“Em chào hiệu trưởng Nghiêm.” Giang Miên Miên đi theo thầy Phương qua đó, vẻ mặt ngoan ngoãn chào hỏi.Thường ngày hiệu trưởng Nghiêm là người cực kì nghiêm túc, nhưng bây giờ lại rất nhã nhặn nhìn Giang Miên Miên: “Ừ, chào em Giang Miên Miên, chào mừng em đến với trường trung học số 2. Hi vọng rằng sau này em có thể lấy được thành tích tốt hơn ở ngôi trường này.”Ban đầu khi hiệu trưởng Nghiêm biết tiểu thần đồng Giang Miên Miên có thể đến trường học của bọn họ, ông ấy vô cùng vui mừng. Những năm nay bọn họ bị trường trung học số 1 chèn ép quá mức rồi.Mỗi năm tuyển sinh, những học sinh hàng đầu đều bị trung học số 1 chọn đi, còn dư lại mới đến trung học số 2.Trung học số 1 chọn hết những học sinh hàng đầu đó, những người còn lại mặc dù cũng có người ưu tú, nhưng sao có thể bì được những học sinh xuất sắc của trường trung học số 1 chứ?Cứ tuần hoàn ác tính như vậy, trung học số 2 bọn họ đến khi nào mới có thể ngóc đầu lên chứ?Nhưng năm nay không như vậy nữa rồi. Bạn học Giang Miên Miên thành tích đứng đầu thành phố năm nay đã đến trường của bọn họ. Điều này khiến hiệu trưởng Nghiêm thấy được hi vọng vượt qua trung học số 1.Hi vọng kì thi đại học ba năm sau, năng lực của Giang Miên Miên có thể chèn ép những học sinh mũi nhọn của trung học số 1, một lần nữa đứng đầu toàn thành phố, cố gắng lấy được nhiều quyền lựa chọn tuyển sinh hơn cho trung học số 2.Hiệu trưởng Nghiêm nhiều hi vọng vào Giang Miên Miên như vậy, sao ông ấy không thể hòa nhã với cô được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận