Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 671 - Không có bí mật



Dù sao hiện giờ mình có máy ảnh, có rất nhiều cơ hội.Sau đó lại chụp riêng cho hai ông bà già một tấm, rồi chụp cho nhà chú hai.Mặc dù Chiêu Đệ không quá bằng lòng dùng máy ảnh của Giang Miên Miên, nhưng trong khoảng thời gian này cô ta luôn bị người trong nhà gõ trong tối ngoài sáng, cô ta cũng sẽ không có ánh mắt cố ý thể hiện việc trong lòng mình chán ghét người nhà bác cả ra tại thời điểm này.Lúc Giang Miên Miên đang chụp ảnh cho cả nhà chú ba, người trong thôn đi ngang qua cổng lớn nhà bọn họ, trông thấy người nhà họ Giang đều ở trong sân, thần đồng nhỏ của nhà họ Giang còn giơ vật gì đó đen thùi lùi, chiếu vào người bọn họ."Thím Quế Hoa, giữa trưa mà các thím không ngủ một giấc, ở chỗ này làm gì?" Người trong thôn đứng ngoài sân, tò mò gân giọng hỏi."Bọn tôi đang chụp hình, bạn của con bé Miên Miên tặng cho nó một cái máy ảnh." Trương Quế Hoa cố ý lớn tiếng khoe khoang.Mùa hè, nhà nhà trong thôn mở cửa sổ, tiếng Trương Quế Hoa lại không nhỏ, họ vừa hỏi, người mấy nhà gần đó nghe thấy âm thanh đều rối rít chạy tới góp vui."Thật hả, bạn của Miên Miên cũng quá hào phóng đi? Thím Quế Hoa, thím có thể bảo Miên Miên cũng chụp cho chúng tôi một cái không?"Người trong thôn tới hóng chuyện nghe thấy lời này, tâm tư lập tức lanh lẹ lên."Đúng đấy chị Quế Hoa, nếu Miên Miên có máy ảnh thì cũng chụp cho chúng tôi mấy tấm đi."Có người đứng ra, những người khác cũng sôi nổi lên tiếng.Trương Quế Hoa nghe lời này liền lập tức xụ mặt đáp: "Khó mà được, cuộn phim và rửa ảnh đều phải dùng tiền cả, sao có thể tùy tiện chụp chứ.""Ầy, thím Quế Hoa à, thím cứ yên tâm đi, chúng tôi là người thích chiếm tiện nghi sao, chúng tôi bỏ tiền cuộn phim và tiền rửa ảnh chẳng phải là được rồi sao. Cửa hàng chụp ảnh trong thành phố vừa xa vừa đắt tiền, chúng tôi cũng chẳng thích đi chụp. Này đây, Miên Miên không phải có máy ảnh sao, vậy thuận tay chụp giúp chúng tôi đi.""Đúng đó thím Quế Hoa, chúng tôi không ăn quỵt, tự chúng tôi bỏ tiền, chỉ cần Miên Miên có thể chụp ảnh giúp là được." Người trong thôn nhao nhào bày tỏ thái độ.Trương Quế Hoa nghe thấy bọn họ nói sẽ bỏ tiền, lúc này sắc mặt mới giãn ra, miễn cưỡng đồng ý: "Được rồi, đợi tôi làm Miên Miên tính toán xem cuộn phim cho một tấm hình cộng với rửa ảnh tốn bao nhiêu tiền đã.""Miên Miên, cháu tính toán xem, chúng ta thu một tấm hình bao nhiêu tiền là phù hợp? Thu nhiều chút." Trương Quế Hoa nhỏ giọng ghé vào tai Giang Miên Miên nói.Dù trong lòng Giang Miên Miên rõ ràng tính toán nhỏ của Trương Quế Hoa nhưng cũng không cảm thấy không tốt, cô ngay lập tức tính toán, báo một giá vốn."Bà ngoại, một tấm một xu là được, chúng ta đều là hàng xóm láng giềng, kiếm tiền của người ta cũng không tốt, chúng ta không lỗ tiền là được." Giang Miên Miên nhỏ giọng nói với Trương Quế Hoa.Trương Quế Hoa nhìn thoáng qua Giang Miên Miên, mặc dù có phần không cam lòng nhưng cũng không nói thêm gì.Hai người thương lượng xong, Trương Quế Hoa nói với người trong thôn: "Một tấm hình tốn một xu, máy ảnh nhà chúng tôi cho các người dùng miễn phí, giá này rẻ hơn rất nhiều so với cửa hàng chụp ảnh đấy.""Đúng, đúng, trong thôn chúng ta nào có ai không biết thím Quế Hoa là dễ nói chuyện nhất, có thể để cho thần đồng nhỏ của thôn chúng ta chụp ảnh giúp, chúng tôi quả là quá vinh hạnh."Người trong thôn thấy Trương Quế Hoa đồng ý thì bắt đầu trợn tròn mắt nói dối tâng bốc Trương Quế Hoa."Đúng đó, chẳng phải vinh hạnh quá à. Thần đồng nhỏ, cháu chờ một chốc, thím về nhà thay quần áo khác đã." Một cô vợ trẻ cười híp mắt nói xong liền chạy về nhà thay quần áo.Thôn Thạch Kiều chưa từng có bí mật gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận