Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 525 - Thật đền không nổi



Gia đình bác cả của cậu ăn ngon, tụi cậu lại còn được đến nhà Vương Lợi xem truyện tranh, tụi cậu thực không muốn cứ như vậy mà đi về, có thế nào thì cũng phải ăn xong bữa tối rồi hẵng về chứ.Trương Quế Hoa được nhiều người khuyên nhủ như vậy, nên cũng không tiếp tục kiên trì nữa: "Được rồi, vậy để trễ chút rồi lại lên đường vậy.""Há, tốt quá rồi." Chí Văn, Chí Võ lập tức reo hò."Miên Miên, con dắt hai anh con đến phòng con ngủ trưa đi." Tô Uyển Ngọc lên tiếng sắp xếp."Dạ. Anh cả, anh hai, đi thôi."Hai anh em mặc dù muốn chạy ra ngoài chơi nhưng mà Chí Văn nhớ đến lời mình nói ban nãy, không dám khiêu chiếu uy phong của bà nội cậu, chỉ đành đi theo Giang Miên Miên về phòng cô.Cậu định bụng ở trong phòng nửa tiếng đồng hồ rồi nói mình ngủ đủ mắt rồi sau đó chạy ra ngoài chơi, đến lúc đó bà nội cậu chắc chắn cũng sẽ không nói gì.Chí Văn, Chí Võ vừa vào phòng Giang Miên Miên đã nhìn thấy Iron man làm bằng tay trên tủ đầu giường cô."Wow, Miên Miên, đây là gì thế? Đẹp ghê, đây là người máy sao? Cái này cũng quá giống thật rồi đúng chứ?" Chí Văn chạy lại, nhìn thấy Iron Man thì kinh hô lia lịa."Đúng vậy, đây là gì thế? Sao anh không biết vậy nhỉ?" Chí Võ cũng nghi ngờ hỏi.Giang Miên Miên liền phổ cập kiến thức: "Đây chính là Iron Man, siêu anh hùng của nước ngoài, là anh Úc tặng cho em đấy, là bản giới hạn trên toàn cầu, cả thế giới cũng không có được mấy cái."Hai anh em vừa nghe là đồ nước ngoài lại còn là trên toàn thế giới không có được mấy cái, tức khắc liền hâm mộ, kinh ngạc tán thán: "Wow, lợi hại quá đi! Vậy thứ đồ này chắc chắn đắt lắm nhỉ?""Ừm, hẳn là vậy, có tiền cũng không mua được."Câu này của Giang Miên Miên vừa nói ra, hai cậu con trai nhất nhất thời lui về sau một bước.Đùa à, thứ đồ này quý báu như thế này, nếu tụi cậu bất cẩn đụng hư thực sự là đền không nổi!Vả lại, chọc cho Miên Miên khóc lên thì chưa nói là bác cả cậu nhất định là sẽ không tha cho tụi cậu ra thì về nhà để cha cậu biết được chắc chắn không thiếu được một trận đòn.Giang Miên Miên cũng bị động tác ăn ý của hai người anh trai này chọc cười."Được rồi, anh cả, anh hai, nhanh ngủ đi thôi." Giang Miên Miên ngồi trên giường nói chuyện với hai người."Tụi anh không buồn ngủ, em ngủ một mình đi."Giang Miên Miên thấy bọn họ không ngủ, cô cũng không ngủ, bắt đầu giới thiệu những món đồ chơi trong phòng mình cho hai người anh này.Tô Uyển Ngọc ở trong phòng khách tưởng là mấy đứa nhỏ đều ngủ cả rồi, bà nói với Trương Quế Hoa: "Mẹ, trưa lắm rồi, mẹ chắc cũng buồn ngủ rồi, vào phòng con chợp mắt một lát nhé,""Mẹ không buồn ngủ, con cứ đi ngủ đi. Mẹ đi nhìn xem rau củ trồng trong vườn tược này thế nào?" Trương Quế Hoa nói xong liền muốn đi ra ngoài.Tô Uyển Ngọc thấy bà ta không ngủ, bản thân cũng không ngủ, chỉ có thể đi sát theo sau bà, đi ra ngoài.Hai người ở trong vườn xem một lúc, Trương Quế Hoa nói với Tô Uyển Ngọc loại rau gì cần phải chú ý gì thì mới không bị sâu, mới tươi tốt được.Lúc này bà nội Lý Lan bưng nửa trái dưa hấu đi vào trong sân: " Ai u, Tiểu Ngọc, hai mẹ con là đang làm gì thế?""Thím Lý, thím đến rồi, mau vào nhà ngồi."Tô Uyển Ngọc vội vàng lên tiếng chào hỏi, sau đó giới thiệu với cụ nhà: "Mẹ, đây là hàng xóm của tụi con, thím Lý. Thím, đây là mẹ chồng cháu.""Ai, em Lý, chào cô, chào cô." Trương Quế Hoa cực kỳ nhiệt tình nói."Cũng chào bà nội Miên Miên nhé, tôi có nghe Lan Lan nói chị đến chơi nên muốn qua đây biếu dưa hấu để chị giải nhiệt." Bà Lý đưa dưa hấu cho Tô Uyển Ngọc.Trương Quế Hoa nghe bà ấy nói vậy, cảm thấy bản thân được coi trọng, rất vui mừng nói: "Ây dô, em Lý, cô khách sáo quá rồi."Tô Uyển Ngọc trái lại cũng không từ chối, cảm ơn một tiếng rồi nhận lấy dưa hấu vào nhà bếp, sau khi cắt xong dưa hấu thì bưng đến phòng khách, mấy người vừa ăn vừa trò chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận