Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1086 - Hiểu con không ai bằng mẹ



Mới vừa rồi ông muốn nói, đến giờ ăn cơm, ông sẽ dẫn bọn họ đến tiệm cơm nhà nước ăn một bữa, nhưng ông còn chưa kịp nói những lời này, đã bị mẹ ông cản lại rồi.Thật đúng là hiểu con không ai bằng mẹ!Trái lại Đại đội trưởng cũng không chú ý động tác nhỏ này của nhà bọn họ, đi vào sân với Giang Trường Hải."Chao ôi, Trường Hải, nhà này của cậu không tệ nhé, chắc tốn không ít tiến đi?" Đại đội trưởng vừa vào trong sân, thấy nhà của Giang Trường Hải, kinh ngạc hỏi."Hì hì, cũng không tốn bao nhiêu tiền, chủ yếu chọn trúng chỗ này, chỗ này cách gần Trường trung học số 2, con gái của tôi cũng có thể thuận tiện đi học." Nhìn thì như Giang Trường Hải rất khiêm tốn, nhưng thực tế là đang khoe khoang.Ba cha con nhà họ Giang đi cuối cùng cũng đang đánh giá hoàn cảnh xung quanh của ngôi nhà này, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ đến đây, anh cả thật sự có tiền nha!Mặc dù bọn họ chưa từng đến Dương Thành, nhưng bọn họ cũng biết, nhà ở Dương Thành không rẻ, sau khi anh cả mua căn nhà lớn như vậy còn có thể lấy ra hơn mười nghìn đồng sửa đường xây cầu cho thôn, xem ra những năm nay việc buôn bán này của anh cả kiếm được không ít tiền.Nghĩ đến chuyện này, tâm trạng Giang Trường Hà, Giang Trường Đào có chút kích động, anh cả có thể kiếm nhiều tiền như vậy, bọn họ đi theo anh cả làm ăn, khẳng định cũng có thể kiếm được tiền.Dẫn mọi người vào nhà, Giang Trường Hải cầm mấy chai nước ngọt lạnh tới: “Cha mẹ, Đại đội trường, thằng hai, thằng ba, uống chút nước ngọt, giải khát một chút."Trương Quế Hoa nhận lấy nước ngọt, sau khi uống mấy hớp, quen cửa quen nẻo rửa tay chuẩn bị nấu cơm."Bà nội, cháu làm trợ thủ cho bà." Giang Miên Miên rất có mắt nhìn đi theo nói."Không cần, Miên Miên, cháu ra ngoài chơi đi, bà nội có thể làm được, không cần cháu giúp đâu." Bà cụ khoát tay, bà cụ không nở để cháu cái làm chuyện này."Bà nội, không có chuyện gì, bình thường cháu cũng giúp mẹ, cháu biết làm những chuyện này." Giang Miên Miên ôm cánh tay của bà nội, nũng nịu nói.Trương Quế Hoa thấy cháu gái nhỏ như vậy, cũng đầu hàng, đưa tay sờ đầu Giang Miên Miên, yêu thương nói: "Ừ, Miên Miên của chúng ta đã lớn rồi, biết làm việc giúp bà nội."Hai bà cháu vội vàng trong phòng bếp, bên ngoài Giang Trường Hải nói chuyện với mấy người Đại đội trưởng.Tay nghề của Trương Quế Hoa rất tốt, không đến nửa giờ, mấy người Giang Trường Hải đã ngửi được từng trận mùi thơm của thịt.Mặc dù bà cụ không nở để Giang Trường Hải tiêu tiền đi đến quán cơm ăn cơm, nhưng Đại đội trưởng người ta đến tặng đồ cho mình, bà cụ cũng cảm kích trong lòng, dù sao máy kéo này là chạy từ trong thôn đến đây, cũng phí không ít dầu ma-dút.Bà cụ thấy trong nhà Giang Trường Hải có thịt heo, bà cụ dứt khoát kho một nồi thịt.Kho xong thịt, bà cụ lại bưng ra một chậu mì sợi lớn vừa mới cán xong nấu chín ra."Đừng nói chuyện nữa, nhanh đến ăn mì đi." Trương Quế Hoa gọi."Chao ôi, tày nghe của thím Giang thật là tốt, từ sớm cháu đã ngửi được mùi thơm rồi." Đại đội trưởng đi đến, khen ngợi nói."Nếu cháu thích, một lát nữa phải ăn nhiều vào." Trương Quế Hoa được khen vui đến mức mặt mày hớn hở.Sức ăn của mấy người đàn ông rất mạnh, chẳng qua Trương quế Hoa đã sớm chuẩn bị rồi, bà cụ cố ý làm nhiều mì sợi một chút, ước chừng khoảng hai chậu, chờ tất cả bọn họ ăn nó, trong chậu vẫn còn dư lại không ít.Vớt mì sợi còn dư lại ra, Trương Quế Hoa bắt đầu thu dọn bàn ăn."Chú Giang, thím Giang, lúc này đã không còn sớm nữa, nếu không có chuyện gì, chúng ta vẫn nên về đi ạ." Đại đội trưởng nói với hai ông bà cụ.“Được, vậy mọi người về trước đi, tôi muốn ở chỗ này một khoảng thời gian." Trương Quế Hoa khoát tay, để cho bọn họ nhanh lên đường đừng chậm trễ thời gian, trở về còn phải xuống ruộng làm việc nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận