Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 459. Chèn ép trong sáng ngoài tối 1

Tiếp đó, ông cụ chuyển đề tài câu chuyện: “Miên Miên, cháu có thể có hứng thú với việc thiết kế quần áo, nhưng mà cháu phải nhớ lấy là không được lẫn lộn đầu đuôi, hiện giờ ở cái tuổi này của cháu, việc quan trọng nhất vẫn là đến trường đi học, có biết không? Không nên vì hứng thú mà làm chậm trễ việc học.”
“Dạ, con biết rồi ông nội Úc, ông yên tâm đi ạ, đợi đến khi khai giảng, con sẽ chú tâm học hành ạ.” Giang Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu, trả lời.
Ông Úc ngồi ở trong phòng một lúc rồi đi ra ngoài, buổi tối sau khi ăn cơm nước xong, ông ngồi trên ghế salon, đeo kính lão đọc báo ngày hôm nay, trùng hợp lúc này điện thoại bên cạnh ghế salon lại vang lên.
“Alo, xin hỏi tìm ai?” Ông Úc nhàn nhạt hỏi.
“Cha, là con, Hoa Huân.” Giọng của Úc Hoa Huân truyền tới.
“À, là Hoa Huân hả, có gì không con?”
“Cha, cha xem Miên Miên tới thủ đô lâu vậy rồi mà vẫn chưa có qua bên tụi con ăn bữa cơm đâu ạ, con nghĩ chuyện thế này cũng thật thất lễ quá, ngày mai con bảo Yến Vũ chuẩn bị một chút, cha dẫn theo hai đứa nhỏ đến ăn một bữa cơm thường, đúng lúc lần này Duệ Hiên thi tiếng Anh được hạng nhất, cũng thuận tiện chúc mừng cho nó luôn.”
Nói thế nào thì Giang Miên Miên cũng là ân nhân cứu mạng của Úc Thừa, không thể để người ta tới thủ đô một chuyến rồi mà thân làm cha làm mẹ như bọn họ lại không tỏ ý gì cả.
“Ừm, được, ngày mai chúng ta sẽ đi.”
Đặt điện thoại xuống, ông Úc nói chuyện này với hai đứa nhỏ, tuy Úc Thừa không muốn gặp là hai mẹ con Chu Yến Vũ, nhưng mà cậu cũng sẽ không vì chuyện nhỏ này mà làm trái lời ông nội.
Giang Miên Miên thì lại có chút hào hứng bừng bừng: “Cháu còn chưa biết nhà anh Úc thế nào đâu, đúng lúc lần này đi qua xem một chút.”
“Được, vậy ngày mai tụi mình sẽ đi qua xem một chút.” Ông Úc thấy Giang Miên Miên hiểu chuyện như vậy, cũng rất vui vẻ.
Chiều hôm sau, ông Úc làm xong việc công, về nha dẫn Úc Thừa và Giang Miên Miên đến nhà Úc Hoa Huân.
Nhà Úc Hoa Huân cách trụ sở khu quân sự không quá xa, nhà bọn họ là loại nhà ngang kiểu xưa, nhưng mà diện tích rất lớn, bên được trang trí rất đẹp.
“Cha, mọi người đến rồi.” Úc Hoa Huân ở trên lầu thấy có xe đậu dưới lầu nên đã sớm chờ ở cửa.
“Cha.”
“Cháu chào chú.” Hai người Úc Thừa và Giang Miên Miên chào hỏi.
“Ôi chao, tốt lắm, vào nhà đi.” Úc Hoa Huân đi ở phía sau ông Úc, Úc Duệ Hiên đi ở phía sau cùng, ánh mắt không tốt lành mà nhìn Giang Miên Miên và Úc Thừa.
Úc Thừa vẫn như mọi khi mà không đếm xỉa đến cậu ta, xem cậu ta như không khí: “Cừu Non, không phải em muốn xem phòng của anh sao? Đi thôi, anh dẫn em đi xem.”
“Dạ.”
Giang Miên Miên đi theo Úc Thừa, cô phát hiện diện tích phòng của Úc Thừa rất lớn, hướng phòng rất tốt, ánh sáng cũng đầy đủ.
Hình tượng nhóc đáng thương bị bị mẹ ghẻ chèn ép của Úc Thừa trong tưởng tượng của Giang Miên Miên trước kia bỗng chốc tan vỡ, ừm, xem ra cuộc sống trong nhà của anh Úc cũng không tệ lắm.
Đầu tiên Giang Miên Miên nhìn thấy được những gì mà trước kia Úc Thừa nói, một tủ truyện tranh, còn có bóng đá, bóng rổ, đủ loại dụng cụ tập thể dục, trong phòng còn có bao cát và bao tay quyền anh.
Mặc dù đồ trong phòng rất nhiều nhưng mà rất gọn gàng, sạch sẽ, còn có một mùi hương thoang thoảng, không hề lộn xộn, bừa bãi như trong phòng của những cậu trai khác.
Trên bàn sách của Úc Thừa còn có mấy chiếc Transformers và xe hơi điều khiển từ xa, mô hình Lego, thậm chính còn có garage kit của siêu nhân và người sắt nữa.
Giang Miên Miên kinh hoàng, cô không ngờ là lúc này Úc Thừa lại có thể nhiều đồ chơi và sưu tầm garage kit cao cấp như vậy.
Kiếp trước cô cũng xem là một nửa fan của garage kit, cô còn nhớ bản người sắt và siêu nhân này, nhưng mà nó không còn xuất bản nữa!
Vì vậy Giang Miên Miên liền hâm mộ: “Quao, anh Úc, anh cũng quá hạnh phúc rồi, anh lại có được nhiều mô hình như vậy, em thật sự hâm mộ anh quá.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận