Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 271. Đứa con gái thương nhất

“Nói sau đi, lần trước khi Chiêu Đệ đến bệnh viện, tốn hơn tám đồng, đều là mượn từ trong tay phòng lớn, với tính tình thành thực của hai người nhà thằng hai thì trong tay vừa có tiền, chuyện đầu tiên làm chắc chắn là đem tiền trả lại.”
Giang Đại Sơn rất hiểu tính tình của mấy đứa con trai và con dâu ông ta, Trương Quế Hoa cũng vậy.
Cho dù bà ta rất không tình nguyện, nhưng mà vẫn đếm lấy một đồng hai từ trong tủ của giường đất ra, bỏ vào trong túi quần áo, chuẩn bị ngày mai đưa cho phòng thứ hai.
Mà lúc này ở phòng thứ hai, Triệu Tiểu Quyên cũng đang lo lắng chuyện tiền học phí của Chiêu Đệ, mặc dù hai cha mẹ chồng đã đồng ý cho Chiêu Đệ đi học nhưng mà không biết bọn họ có chịu trả học phí hay không.
“Trường Hà, anh nói tiền học phí của Chiêu Đệ, cha mẹ có thể cho tụi mình không?” Triệu Tiểu Quyên lo lắng hỏi.
Giang Trương Hà suy nghĩ một chút, nói: “Không sao đâu, em đừng lo lắng, ngày mai anh qua hỏi xin cha mẹ, chúng ta nhất định phải cho Chiêu Đệ đi học.”
Bây giờ Chiêu Đệ là đứa con gái ông thương nhất.
Ông cảm thấy nhất định là ông tiên thấy Chiêu Đệ không có em trai để làm chỗ dựa, mới có thể cho bọn họ một đứa con trai, ông có được con trai, hơn phân nửa đều do hưởng phúc của Chiêu Đệ.
Cho nên ông muốn tốt với Chiêu Đệ một chút, sau này ông thần tiên mới có thể bằng lòng mà phụ hộ con trai ông.
Chuyện của vợ chồng Giang Trương Hà, Chiêu Đệ không có nghe được.
Lúc này cô ta đang học bài với Nhị Nha, mặc dù cô ta biết chữ nhiều hơn Nhị Nha, nhưng mà vẫn cần tỏ vẻ trước mặt người nhà họ Giang.
Dù sao trong ấn tượng của bọn họ, trước kia cô ta chưa từng đọc sách, nếu đột nhiên cái gì cũng biết thì rất dễ khiến bọn họ nghi ngờ.
Nhị Nha càng dạy Chiêu Đệ, trong lòng cô bé càng giật mình.
Chiêu Đệ học cái gì cũng quá nhanh, rất nhiều kiến thức hay chữ chỉ cần cô bé dạy một lần thì cô ta có thể nhanh chóng nhớ kỹ.
Dạy hồi lâu, dù là ngữ văn hay số học, Chiêu Đệ cũng có thể học rất nhanh.
Nhị Nha thấy em gái mình thông minh như vậy, trong lòng không kiềm được vui sướng, kích động nói với cha mẹ: “Cha mẹ, Chiêu Đệ thông minh lắm luôn, những kiến thức trong sách con dạy em ấy một lần là em ấy đã biết rồi, không thua kém gì Tam Nha cả.”
“Thật sao? Chiêu Đệ thông minh vậy à?” Triệu Tiểu Quyên kinh ngạc hỏi.
Ngay cả Giang Trương Hà luôn không có biểu cảm gì, giờ phút này cũng nở nụ cười nhàn nhạt.
Nửa đời trước của ông vẫn luôn bị hai người anh em của ông chèn ép gắt gao, nhưng bây giờ con gái ông là thần đồng thứ hai của nhà họ Giang, con gái ông cũng không thua kém gì con gái anh cả.
Nhìn mọi người trong nhà vây quanh Chiêu Đệ, không ngừng khen ngợi cô ta, trong lòng Nhị Nha vừa vui cho em gái lại có hơi đắng lòng.
Cô bé nghĩ có phải cô bé ngốc lắm không, Tam Nha nói cô bé thông minh chỉ là đang an ủi cô bé thôi.
Cô bé vừa thua Tam Nha mà cũng dở hơn Chiêu Đệ, đi học hơn phân nửa là lãng phí tiền.
Mà hôm nay phòng thứ ba bị kích thích như vậy hiếm thấy không có tắt đèn đi ngủ sớm giống mọi ngày.
Hai nhóc con trai lúc này đang nằm trên bàn nhỏ, khổ sở hừ hừ mà viết bài tập, mà Giang Trương Đào lại ôm cánh tay, vẻ mặt khó coi đứng sau lưng hai nhóc.
“Học kỳ này hai đứa học cho giỏi cho cha, kỳ thi giữa kỳ mà không được tới sáu mươi điểm thì coi chừng da hai đứa.” Giang Trương Đào lạnh mặt uy hiếp.
Chí Văn Chí Võ bị dọa đến run lẩy bẩy, gào lên trong lòng, tụi nó trêu vào ai vậy chứ!
Tại sao em gái tụi nó đứa nào cũng là thần đồng thế, số tụi nó khổ quá mà.
Mà tắt đèn sớm nhất trong nhà họ Giang lại là gia đình phòng lớn, Giang Miên Miên đang nằm trên giường đất ấm áp, tinh thần thể thì đang học trong không gian hệ thống.
Đợi cô làm xong bài tập rồi nhìn thời gian thì đã hơn ba tiếng trôi qua rồi!
Cái hệ thống lừa đảo này, còn không nhắc cô nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận