Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 629 - Kỹ năng khá



Giang Đại Sơn cũng đã lâu không gặp Úc Thừa, đứa bé này vừa hiểu chuyện lại lễ độ, lúc trước khi ở nhà ông ta, ông ta cũng rất thích.Ông ta nhìn mấy người thiếu niên, quan tâm hỏi: “Úc Thừa à, mấy đứa tụi con là ngồi xe lửa tới à?”Còn chưa đợi Úc Thừa trả lời thì Trương Quế Hoa đã kích động giành trả lời trước: “Không phải, ông nhà à, mấy đứa nhỏ cố ý ngồi máy bay tới, tổ chức sinh nhật cho Miên Miên.”“À, thế à.” Giang Đại Sơn vừa nghe, phút chốc trong lòng có suy tính.Mấy đứa con trai có thể vì sinh nhật của Miên Miên mà đặc biệt ngồi máy bay tới chúc mừng sinh nhật cho cô, có thể biết được tình cảm bọn họ tốt đến nhường nào.Có thể sau này dưới sự giúp đỡ của bọn họ Miên Miên cũng có thể đến thủ đô, làm người thủ đô.Nghĩ tới đây, người luôn tỉnh táo, bình tĩnh như Giang Đại Sơn, tâm trạng đã có hơi kích động.Trong long Trương Quế Hoa càng sục sôi hơn, nhưng mà bà ta không có nghĩ xa giống như bạn già của mình.Bà ta chỉ là vui vẻ lại kiêu ngạo, tự đắc nghĩ rằng mặt mũi của cháu gái bà ta thật đúng là quá lớn, có thể khiến mấy người họ đặc biệt từ kinh đô tới chúc mừng sinh nhật cho cô.Đợi bà ta về thôn, bà ta phải khoe khoang với mấy người trong thôn một trận ra trò, để cho bọn họ hâm mộ chết luôn.Nghĩ thế bà ta liền từ ái, vui vẻ trò chuyện mấy câu với đám người Úc Thừa, sau đó mới dắt hai đứa con dâu và cháu gái đi phòng bếp nấu cơm.Chung Nguyên và Điền Vi ở trong phòng đọc sách nghe ở ngoài náo nhiệt như vậy, cũng tò mò ra xem một chút, vừa thấy mấy thiếu niên kia thì mắt lập tức sáng lên.Từ lúc nào cái trấn nhỏ này của bọn họ lại có thiên niên có tướng mạo và khí chất đều không tầm thường như vậy chứ?Giang Miên Miên thấy bọn họ ra, đi tới giới thiệu cho hai người họ một chút, Chung Nguyên và Điền Vi biết được bọn họ đều tới từ thủ đô, ngay cả sách ngoại khóa cũng không thèm xem nữa, trực tiếp ngồi trong phòng khách hỏi đủ loại vấn đề.Đường Lâm là con hổ biết cười nổi tiếng trong trụ sở khu quân sự, bình thường đối ôn hòa với người khác nhất, nhìn thấy ai cũng cười híp mắt, dáng vẻ rất là tốt tính.Chỉ cần là người cậu ta muốn qua lại làm quen, chắc chắn sẽ không có xích mích, Trình An lại càng không phải nói, tính tình của cậu ấy xem như là tốt nhất trong đám người này, Hứa Thịnh cũng là một thiếu niên có tính tình dịu dàng.Mấy đứa bé nhà họ Giang thấy bọn họ dễ sống chung như vậy, cũng không còn mất tự nhiên như lúc mới đầu nữa, không bao lâu đã thả lỏng, vây quanh lấy bọn họ, năm mồm bảy miệng hỏi đủ loại vấn đề vừa không bình thường lại buồn cười.Bị một đám củ cải nhỏ vây quanh như vậy, bọn họ cũng không ngại phiền, mà còn cực kì kiên nhẫn trả lời câu hỏi của tụi nhỏ.Ba người Đường Lâm kiến thức rộng, biết rất nhiều chuyện, bọn họ dựa vào vấn đề của tụi nhỏ mà suy rộng ra những vấn đề khác, còn nói đến vô cùng sống động, không bao lâu đã khiến cho mấy đứa nhỏ nghe đến mê say.Ngay cả hai trùm học như Chung Nguyên và Điền Vi cũng nghe đến vô cùng thích thú.Không bao lâu, bọn họ đã gắn kết thành một, bầu không khí cực kỳ hòa hợp, khiến Giang Miên Miên rất vui vẻ, yên tâm.Quả nhiên không hổ là những chàng trai của trụ sở thủ đô, kỹ năng giao tiếp khá đấy!Trong phòng khách, khi mấy người nói, những người khác đều nghiêm túc nghe bọn họ nói đủ loại điển tích liên quan tới thủ đô.Qua gần một giờ, thức ăn đã chuẩn bị xong, Tô Uyển Ngọc mới đến vỗ tay một cái, sau khi hấp dẫn sự chú ý của mọi người, tuyên bố: “Được rồi, mấy vị, cuộc hội đàm buổi sáng chúng ta trước tiên dừng lại ở đây, ăn cơm thôi.”“Vậy tụi mình đi ăn cơm trước đi, mấy vấn đề này lát ăn cơm rồi nói sau.” Đường Lâm cười híp mắt nói với mọi người.“Dạ, ăn cơm trước thôi.”Bây giờ lời của bọn Đường Lâm với mấy đứa nhỏ nhà họ Giang, quả thật còn có giá trị hơn cả thánh chỉ, cả đám con nít lập tức chen lấn chạy tới phòng tắm rửa tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận