Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 288. Chói mắt ưu tú nhất!

Chiêu Đệ ngại ngùng cười một tiếng: "Không được, em còn chưa rửa bát xong. Chẳng qua, vì sao chị của em không ăn cơm cùng các chị vậy ạ?"
Nữ sinh lớp năm lên tiếng: "Chị em không ăn cơm ở nhà ăn, mà ăn ở phòng giáo viên, cậu ấy mỗi ngày đều đến đó ăn."
Chiêu Đệ nghe vậy có chút kinh ngạc, Tam Nha vì sao lại không ăn cơm ở nhà ăn, mà phải đi phòng giáo viên ăn chứ?
Trên mặt lại: "Em biết rồi, cảm ơn các chị nha."
"Vậy em gái Miên Miên, mấy chị đi trước nhé." Các học sinh hướng về Chiêu Đệ khoát tay áo, từng nhóm từng nhóm rời đi.
Mà các nữ sinh cùng lớp Chiêu Đệ nghe được cô ta lại là em gái Giang Miên Miên, ánh mắt nhìn về phía cô ta lập tức thay đổi.
Mấy cô bé lộ vẻ mặt kích động hỏi: "Chiêu Đệ, Giang Miên Miên thế mà là chị của cậu ư? Sao cậu không nói cho chúng tớ biết chứ!"
Chiêu Đệ hoang mang hỏi: "Các cậu đều biết chị tớ à?"
Mấy cô bé càng thêm kích động, mồm năm miệng mười nói.
"Đương nhiên rồi! Chị cậu là nhân vật làm mưa làm gió ở tiểu học công xã, toàn bộ học sinh của trường học không có ai không biết tên của cô ấy, các thầy cô đều bảo chúng tớ xem cô ấy như tấm gương mà học tập."
"Đúng vậy, đúng vậy, chị cậu siêu giỏi, vừa học liền trực tiếp học lên năm thứ tư, còn mỗi lần thi đều có thể thi đứng thứ nhất."
"Chuyện này đã là gì, chị họ trong thành phố của tớ cũng biết trường học của chúng ta có thiên tài đã gặp qua là không quên được."
Chiêu Đệ giọng điệu nhàn nhạt: "Ha ha, hóa ra chị tớ giỏi như vậy."
Nghe những tiểu quỷ thấy một nói mười này không ngừng tâng bốc Giang Miên Miên, Chiêu Đệ chỉ cảm thấy phiền lòng, căn bản không muốn nghe.
Nhưng mấy cô bé lại không nhìn ra, miệng nhỏ còn đang đóng mở liên tục: "Giang Chiêu Đệ , tớ nói cho cậu nha, chị cậu không chỉ đọc sách giỏi, mà ngay cả gan cũng rất lớn! Buổi trưa mỗi ngày cô ấy đều đi phòng giáo viên ăn cơm! ! Ai nha, tớ thật sự là quá bội phục cô ấy, cậu không biết, tớ vừa nhìn thấy thầy cô của chúng ta trong lòng liền chột dạ, sợ đến văn phòng nhất, cô ấy thế mà có thể nhìn nhiều thầy cô như vậy mà vẫn ăn được cơm, thật sự là quá giỏi!"
Thấy sùng bái trong mắt các cô gần như đều sắp nhỏ ra giọt luôn, giọng điệu của Chiêu Đệ lại càng lạnh hơn: "Các cậu cứ làm quá, kỳ thật cũng không có gì, thầy cô giáo đều thích học sinh học giỏi, chị ấy ở văn phòng khẳng định rất thoải mái."
Cứ chờ xem!
Đời này, cô ta nhất định sẽ vượt qua đối phương, trở thành sự tồn tại chói mắt nhất, ưu tú nhất!
Chiêu Đệ bị kích thích, lúc nghe giảng bài buổi chiều liền nghiêm túc chăm chú hơn nhiều so với buổi trưa.
Thầy giáo đặt câu hỏi, cô ta càng vô cùng chủ động giơ tay trả lời, mà tất cả đều trả lời chính xác, hưởng thụ ánh mắt hài lòng yêu thích của thầy cô và sự sùng bái chú ý của các bạn học.
Nhưng lại không biết trong lòng bọn họ đều suy nghĩ giống nhau, thật không hổ là em gái thiên tài Giang Miên Miên!
Khi nỗ lực và chăm chú thì thời gian luôn luôn trôi qua rất nhanh, trong chớp mắt đã đến lúc tan học.
Giang Miên Miên ngồi ở trong phòng học, chờ cha cô tan làm đến đón cô.
Chiêu Đệ đeo cặp sách lanh lợi tìm tới: "Chị ba, tan học rồi, chúng ta về nhà thôi."
Giang Miên Miên đầu tiên là sững sờ, sau đó liền từ chối nói: "Chiêu Đệ, em cùng anh cả và anh hai về nhà trước đi, chị phải chờ cha chị cơ, cha chị chút nữa sẽ đến đón chị."
"Một mình chị ở đây thì chán lắm, chị ba, em đợi cùng chị." Chiêu Đệ lại đi tới ngồi xuống bên cạnh Giang Miên Miên, như đứa em gái nhỏ tri kỷ dính người.
"À, được."
Giang Miên Miên cũng không tiện từ chối nữa, như thế cũng quá rõ ràng, nhưng cô lại không biết phải làm sao ở chung cùng Chiêu Đệ trùng sinh trở về này.
Vì để tránh cho giao lưu nói chuyện nhiều, cô dứt khoát vùi đầu đọc sách hướng dẫn mới mà thầy Lưu và thầy Mạnh cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận