Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 681 - Vui mừng như vớ được báu vật



Nhưng ông ấy không dám tin, bởi vì đứa trẻ đó thật sự còn quá nhỏ tuổi, hơn nữa công nghệ pin Li-on và công nghệ tivi màn hình màu thuộc hai phương diện khác nhau.Đứa trẻ đó thật sự mới mười tuổi đã có kiến thức uyên bác như vậy sao? Trong lòng Trương Lực thầm nghĩ.Nhưng không để Trương Lực bối rối lâu thì họ đã đến nhà họ Úc.Trương Lực bước xuống xe trước, lon ton chạy sang mở cửa xe cho ông Úc, đợi đến khi ông ấy theo sau ông Úc nhìn thấy Giang Miên Miên đang ngồi trong phòng khách xem tivi thì có cảm giác như dự đoán trước đó.Ôi, quả nhiên lại là cô bé này!“Ông Úc, chú Trương Lực, chú Vương Danh.” Giang Miên Miên thấy đều là người quen đến liền vội vã chào hỏi.Úc Thừa cũng theo sau cô, chào hỏi mọi người.“Miên Miên, lần này pin Li-on có thể sạc được là cháu tạo ra à?” Trương Lực hơi cúi người nhìn vào mắt của cô hỏi.Giang Miên Miên gật đầu: “Đúng, là cháu tạo ra đó.”Sau đó lại gãi gãi mặt, bổ sung thêm: “Lần này cũng do may mắn thôi.”Sau khi có được câu trả lời khẳng định thì Trương Lực bỗng chốc phấn khích: “Miên Miên, cháu đúng là thiên tài nhỏ! Pin Li-on và tivi màn hình màu là hai thứ hoàn toàn khác nhau, nhưng cháu lại có thể tạo ra được, cháu phải đọc biết bao nhiêu sách nghiên cứu biết bao nhiêu tài liệu chứ! Đất nước chúng ta nếu như có thể có thêm vài nhân tài như cháu thì sao có thể bị công nghệ phương tây chèn ép được chứ.”“Đúng đó, Miên Miên, cháu quả là thiên tài nhỏ đấy, cháu còn nhỏ tuổi không biết cục pin cháu tạo ra này sẽ đem lại thay đổi thế nào cho đất nước chúng ta. Nói một cách bao quát thì thứ này có thể khiến cho nền công nghệ của đất nước chúng ta tiến thêm một bước nữa.” Vương Danh cũng rất kích động nói.Giang Miên Miên được hai nhà nghiên cứu khoa học nhìn với ánh mắt khâm phục và hết lời khen ngợi, khiến cho cô rất ngại ngùng.Cục pin Li-on này vốn dĩ cô định xem như món đồ nghiên cứu chơi thôi, mục đích ban đầu chỉ vì để giảm chi phí làm bánh kem.Không ngờ rằng sau khi ông Úc và hai nhà nghiên cứu khoa học nhìn thấy pin Li-on này lại vui mừng như vớ được báu vật.Vì dù sao pin Li-on kiếp trước đâu đâu cũng có thể bắt gặp, cô vốn không xem là chuyện to tát gì.Nhưng điều cô không biết là, đất nước Trung Hoa bây giờ mới giải quyết vấn đề cơm no áo ấm chưa lâu, nền khoa học của đất nước cũng mới chỉ bắt đầu, rất nhiều công nghệ còn đang trong giai đoạn tìm tòi học hỏi.Hơn nữa vì trận loạn lạc những năm trước đó, trường đại học trong nước đóng cửa, nhân dân không xem trọng nền giáo dục, khiến cho nền giáo dục và nền khoa học lâm vào tình cảnh khó khăn, đất nước đang thiếu hụt nhân tài ở đủ mọi mặt.Cùng với sự chèn ép và phong tỏa của công nghệ phương tây, Trung Hoa giờ đây gặp rất nhiều khó khăn trong quá trình phát triển khoa học.Cho nên nghiên cứu này của cô khiến cho biết bao nhà khoa học nhìn thấy được hy vọng và tương lai, đây cũng là một trong các lý do tại sao họ lại kích động như vậy.“Miên Miên, cháu có thể nói với chú kỹ thuật tạo ra pin Li-on này không? Và còn nguyên liệu cần dùng nữa?” Trương Lực vừa hỏi vừa lấy quyển sổ và bút từ trong chiếc cặp luôn mang theo bên người ra.“Được chứ, là thế này……” Trường hợp này Giang Miên Miên đã quá quen thuộc, cô cố gắng giải thích nguyên lí và cách thức tạo ra pin Li-on của cô cho hai người họ một cách đơn giản nhất.Đợi sau khi giải thích xong, lại trả lời hết các câu hỏi họ hỏi.Bọn họ nói chuyện hơn một tiếng đồng hồ, hai nhà khoa học mới thỏa mãn cất quyển sổ và bút đi.“Bạn Giang Miên Miên, rất cảm ơn sự hỗ trợ của cháu, đất nước sẽ không quên cống hiến của cháu, đợi sau khi bọn chú đem công nghệ này về sắp xếp lại và tạo ra cục pin Li-on có thể sạc được mới, bọn chú sẽ báo cáo cống hiến của cháu với cấp trên lần nữa để tặng thưởng.” Trương Lực đứng dậy, trịnh trọng nói với Giang Miên Miên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận