Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 838 - Chí Văn Chí Võ phải làm sao?



Giang Đại Sơn nghe ông nói như vậy, lửa giận trong lòng cũng giảm bớt một chút. Mặc dù bình thường thằng cả có chút bất cần, nhưng khi gặp chuyện thực sự vẫn có chút bản lĩnh.Hơn nữa hôm nay Miên Miên có chuyện vui lớn như vậy, tâm trạng ông ta tốt nên cũng không bám lấy chuyện này nữa.Mặc dù đến lúc khai giảng Giang Miên Miên sẽ lên lớp mười, nhưng dù sao bây giờ cô cũng còn nhỏ, nếu cô một mình đi học ở thành phố, ở kí túc xá, bọn họ cũng không yên tâm về cái vướng mắc bảo bối này.Bây giờ cô là đứa bé quan trọng nhất cũng là đứa bé có tiền đồ nhất của nhà họ Giang, bọn họ đương nhiên phải trông coi thật tốt, nâng niu bảo vệ để cô trưởng thành.“Hừ, tốt nhất là con đừng hối hận.” Giang Đại Sơn hừ lạnh, thái độ của ông ta như vậy, coi như đã bỏ qua chuyện này.“Cha yên tâm đi, quyết định của con, con nhất định sẽ không hối hận.” Giang Trường Hải thề thốt đảm bảo.“Thằng cả, con không làm công việc ở xưởng vận chuyển nữa, có thể để Trường Hà hoặc Trường Đào đi thay thế công việc của con không?” Bà cụ không lên tiếng một hồi lâu bỗng dưng hỏi đến.Chi thứ hai và chi thứ ba vừa nghe bà cụ nói vậy, ánh mắt lập tức sáng lên, đúng vậy, xưởng ở trên trấn không phải cho phép người nhà tiếp nhận công việc sao?Nếu bọn họ có thể tiếp nhận công việc của anh cả, vậy cho dù có cho ông chút tiền cũng không thành vấn đề.“Mẹ, mẹ nghĩ cái gì vậy? Xưởng vận chuyển luôn cần người có trình độ học vấn, con có quan hệ với Úc Thừa nên mới vào được, công việc của con, xưởng đã sắp xếp người tiếp nhận từ lâu rồi.” Giang Trường Hải nhanh chóng dứt khoát phá vỡ “vọng tưởng” của bà cụ.Người nhà họ Giang nghe vậy, ai nấy đều không khống chế được vẻ mặt thất vọng.Xem ra nguyện vọng muốn thoát khỏi làm ruộng, đến xưởng làm công nhân của bọn họ không thực hiện được rồi.Tôn Lệ Hà lại càng cực kỳ thất vọng, vừa rồi bà ta thậm chí đã nghĩ đến việc sau này sẽ tiêu tiền lương của Giang Trường Đào như thế nào. Tiếc rằng bà ta suy nghĩ nhiều rồi.Nhưng bỗng nhiên bà ta nghĩ đến một việc, cả nhà anh cả muốn đi theo Giang Miên Miên lên thành phố học, vậy hai đứa con trai của bà ta phải làm sao? Chẳng phải bọn chúng sẽ không được ở nhà anh cả nữa sao?Nghĩ đến đây, bà ta cười nịnh nọt nhìn Giang Trường Hải: “Anh cả, theo ý anh vừa rồi, khi Miên Miên đi học thì anh và chị dâu cũng sẽ đến thành phố?”“Đúng vậy.” Giang Trường Hải nói thẳng.“Vậy Chí Văn Chí Võ phải làm sao? Thôn chúng ta cách thị trấn quá xa, hai đứa ngày ngày từ nhà đi thì phải bốn, năm giờ thức dậy. Bọn trẻ ngủ không đủ trong thời gian dài, cơ thể không chịu nổi đâu.” Tôn Lệ Hà ủ rũ nói.Ban đầu Giang Trường Đào còn chưa nghĩ đến việc này, bây giờ vợ ông ta hỏi như vậy thì cũng nhớ ra vấn đề này, ông ta nhất thời có chút rầu rĩ.“Chuyện này anh và vợ anh đã bàn bạc rồi, bọn anh đến thành phố, căn nhà trên trấn cũng để trống, đến lúc đó có thể cho thím và thằng ba cùng nhau ở, nhân tiện chăm sóc bọn trẻ.” Giang Trường Hải vô cùng hào phóng nói.Dù sao căn nhà lâu không có người ở cũng không tốt.Nghe vậy, Tôn Lệ Hà hết sức vui mừng: “Thật sao? Bọn em có thể đến ở sao?”“Ừ, có thể. Có điều căn nhà này bọn anh mới mua, cũng tốn không ít tiền, chú thím ở thì ở nhưng phải giữ gìn cho tốt đấy.” Giang Trường Hải nghiêm túc dặn dò.Hai người vội vàng gật đầu đảm bảo: “Đương nhiên rồi. Anh cả yên tâm đi, bọn em chắc chắn sẽ giữ gìn căn nhà như nhà của mình.”Anh cả thực sự quá tốt, căn nhà xinh đẹp có phong cách như vậy mà có thể cho bọn họ ở nhờ.Quả nhiên, bất kể lúc nào thì anh em ruột thịt cũng đáng dựa dẫm nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận