Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 829 - Ganh đua hết sức trẻ con



(phần đầu bị lặp với chương trước)"Cừu Non à, em quả là rất được hoan nghênh. Lần này em thi tốt như vậy, đợi khi nào em đến Thủ đô, anh Úc sẽ có phần thưởng cho em." Úc Thừa nghe giọng điệu "đắc ý ngầm" của cô thì không nhịn được mà bật cười."Phần thưởng ạ? Dạ được anh Úc, vậy mấy ngày nữa em đi liền luôn, anh cần phải chuẩn bị cho sớm." Mặc dù hiếu kỳ với phần thưởng của Úc Thừa, nhưng Giang Miên Miên vẫn nhẫn nhịn không hỏi, nên giữ gìn sự thần bí cho phần quà này, dù sao hai ngày nữa cũng sẽ biết."Ừ, yên tâm, đã sớm chuẩn bị xong rồi, đang chờ em đến nhận. Nói cho anh biết đi, anh liên hệ máy bay cho em." Úc Thừa dặn dò."Dạ vâng, anh Úc." Giang Miên Miên giòn giã đồng ý.Lần này Úc Thừa gọi điện thoại ở ngay trong nhà ông nội mình, bởi vì cậu biết, ông chắc chắn cũng quan tâm thành tích của Cừu Non.Lúc cậu gọi điện thoại, ông Úc ngồi ngay bên cạnh, nghe thấy Giang Miên Miên thi được điểm tuyệt đối, khuôn mặt ông lộ ra nụ cười hài lòng."Cừu Non, ông nội biết em thi tốt như vậy thì cũng cực kỳ vui mừng, ông muốn nói mấy câu với em đấy." Úc Thừa nói xong liền đưa điện thoại cho ông Úc."Alo, Miên Miên hả?" Giọng nói hiền hòa của ông Úc truyền tới."Cháu chào ông Úc ạ, ông yên tâm, Miên Miên không hề phụ kỳ vọng của ông, lần này cháu thi cấp ba được điểm tuyệt đối, muốn học trường cấp ba nào trong thành phố cũng được." Giang Miên Miên vui vẻ nói."Ừ, không tệ. Miên Miên này, ông Úc biết đứa nhỏ cháu không phải vật trong ao, phải thật nỗ lực nhé, cố gắng sau này lúc thi đại học, đại học ở Thủ đô cháu cũng có thể tùy ý chọn." Ông Úc khích lệ."Dạ vâng ông Úc, cháu sẽ cố gắng lên vì mục tiêu này." Giang Miên Miên cười ha hả đảm bảo.Ông Úc nói vài câu rồi đưa điện thoại lại cho Úc Thừa.Hai người họ lại trò chuyện tiếp, đến tận khi bên nhà Úc Thừa phải ăn cơm mới cúp máy.Giang Trường Hải thấy mặt mày con gái mình toàn là ý cười thì không nhịn được mà chua chát nói: "Xem con vui vẻ chưa kìa, gọi điện thoại với anh Úc của con mà cũng vui vẻ đến thế?""Ha ha, cha, anh Úc nói lần này con thi tốt nên phải khen thưởng con đấy." Giang Miên Miên đi đến trước mặt cha mình, cười hì hì đáp.(hết lặp)“Con muốn phần thưởng gì cha con cũng có thể mua được cho con, nếu trên trấn chúng ta không có thì cha có thể đi Hải Thành mua cho con.” Giang Trường Hải nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của con gái, ganh đua hết sức trẻ con.“Cha, cha mua gì cho con con cũng thích hết.” Giang Miên Miên ôm lấy cánh tay cha mình, ngọt miệng nói.“Ừ, thế này còn được.” Giang Trường Hải được con gái dỗ mấy câu liền mặt mày hớn hở.Ông nhớ đến những cuộc điện thoại buổi trưa hôm nay nhận được, không nhịn được mà cảm thán: “Con gái à, con thật là quá nổi tiếng, con xem đi, trưa hôm nay có bao nhiêu trường cấp ba mời con đến học, có trường trong trấn gần nhà chúng ta, có trường ở huyện khác, ngay cả bốn trường cấp ba ở thành phố Dương đều gọi điện thoại đến đây.”Giang Miên Miên cũng có phần đắc ý nói: “Đúng vậy, người ưu tú giống như con chính là quý hiếm như thế đấy.”Mặc dù Giang Miên Miên đang nói đùa với cha mẹ mình, nhưng chẳng thể phủ nhận rằng lời cô nói là sự thật.Sở dĩ sẽ có nhiều trường trung học gọi điện thoại đến và đưa ra những điều kiện ưu đãi như vậy để cướp người, không chỉ bởi vì cô thi được Trạng Nguyên thành phố.Mà còn bởi vì cô từng lên báo chí cả nước, là thần đồng nhỏ nổi tiếng toán quốc.Nếu như cô có thể đến trường họ học, vậy thì tên tuổi của trường học bọn họ cũng sẽ được càng nhiều người biết đến!

Bạn cần đăng nhập để bình luận