Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 831 - Trường Trung học số 2 tới cửa tuyển sinh 1



Đêm qua, Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc thương lượng với nhau xong quyết định việc này.Ông định lần này đến sẽ nói cho cha mẹ ông chuyện ông từ chức, và cả việc cả nhà bọn họ muốn vào trong thành phố để đi học cùng con gái.Mặc dù đã thi cấp ba xong nhưng Chí Văn Chí Võ vẫn chưa được nghỉ, hôm nay Tô Uyển Ngọc cũng phải đi làm, cho nên chỉ có hai "người rảnh rỗi" bọn họ về thôn Thạch Kiều báo tin vui.Tô Uyển Ngọc cảm thấy vô cùng tiếc nuối với việc này, chuyện vinh dự như thế mà bà không thể trở về để đón nhận sự hâm mộ và và tâng bốc của người trong thôn, thật sự là uổng phí cơ hội tốt như vậy."Dạ được ạ cha, con cũng nhớ bà nội nữa." Giang Miên Miên nghiêng đầu, nhìn cha vui vẻ đáp.Ăn sáng xong, Chí Văn Chí Võ đi học, Tô Uyển Ngọc thấy vẫn còn sớm đến không gấp đi làm, bà ngồi trước bàn trang điểm, cầm bút kẻ mày tô tô vẽ vẽ.Từ khi Giang Trường Hải nghỉ việc, xe đạp trong nhà liền để cho bà dùng, bây giờ bọn họ muốn về thôn Thạch Kiều, Giang Trường Hải dự định sang nhà thím Lý mượn xe đạp."Con gái, con chờ cha một chốc, cho sang nhà thím Lý mượn xe đạp, chốc nữa quay về đón con."Giang Trường Hải nói xong thì mở cửa ra ngoài.Ông vừa mới đi đến cổng lớn liền trông thấy một người đàn ông trung niên đeo kính đang đi thẳng về phía nhà mình.Giang Trường Hải thấy người đàn ông lạ mặt này vẫn luôn nhìn xung quanh, không biết ông ta muốn làm gì, ông không trốn đi mà đứng ở cổng nhìn ông ta.Người đàn ông đối diện nhìn thấy Giang Trường Hải thì mỉm cười bước nhanh hơn, ông ta đi đến, lễ phép hỏi: "Chào đồng chí, tôi muốn hỏi một chút, nhà ai là nhà của bạn học Giang Miên Miên vậy?""Chính là ở đây, anh tìm con gái tôi có việc?" Giang Trường Hải nhìn người đàn ông, nghi ngờ hỏi."Ồ, vậy anh hẳn chính là cha của Giang Miên Miên, bảo sao tôi nghe thấy giọng của anh có hơi quen tai. Tôi là thầy giáo trường Trung học số 2 thành phố, hôm qua tôi có gọi điện thoại cho anh đó, tôi họ Phương.""À, chào thầy Phương, tôi là cha của Giang Miên Miên." Giang Trường Hải nghe thấy đối phương là thầy giáo của trường Trung học số 2 thì vội vàng duỗi tay, khách sáo bắt tay ông ta.Hôm qua ông nhận quá nhiều điện thoại, sớm đã không nhớ được mình từng nói chuyện với ai, có điều thầy Phương này vừa nói, ông mới cảm giác giọng nói quả thật có phần quen tai."Lại đây đi thầy Phương, chúng ta có lời gì thì vào nhà nói." Giang Trường Hải nhiệt tình mời ông ta vào trong nhà.Giang Miên Miên thấy cha cô mới ra ngoài chưa đến mấy phút đã dẫn một người vào nhà, mặc dù kinh ngạc nhưng cô vẫn lễ phép đứng ở cửa, chờ khách vào nhà rồi ngoan ngoãn chào."Cháu chào chú ạ.""Ấy, Miên Miên à, thầy là giáo viên của trường Trung học số 2, em gọi thầy là thầy Phương là được." Thầy Phương không coi Giang Miên Miên là trẻ nhỏ, một lần nữa giới thiệu về mình."Chào thầy Phương ạ." Giang Miên Miên nghe lời đổi cách xưng hô.Trong phòng, Tô Uyển Ngọc nghe thấy động tĩnh cũng vội vàng ra chào hỏi.Thầy Phương gật gật đầu với bà, rồi quay lại nhìn về phía Giang Miên Miên, cười ha hả nói: "Bạn học Giang Miên Miên, lần này thầy đến là thật lòng mời em đến trường Trung học số 2 thành phố của chúng tôi học tập. Hồi trước, bài thi em viết trong kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở thầy đã xem rất nhiều lần, cũng làm bài văn mẫu giảng cho học sinh trung học phổ thông rất nhiều lần, thầy thật sự rất thích bài văn đó của em.""Nếu không phải trên báo viết rõ rành rành thì thầy cũng không dám tin tưởng một bài văn như vậy lại do một đứa nhỏ mười tuổi viết ra."Ánh mắt thầy Phương tha thiết nhìn Giang Miên Miên, có phần kích động bày tỏ sự yêu thích của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận