Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 659 - Ngày nào cũng đi sớm về tối



Chung Nguyên "Ừm" một tiếng thật khẽ.Buối tối tan học, Chung Nguyên và Điền Vi về chung với nhau."Chung Nguyên, hôm nay tâm trạng cậu không được tốt sao? Sao lại không tập chung thế?" Điền Vi nghi hoặc mà hỏi."Điền Vi nè, Giang Miên Miên sắp sửa nhảy lớp rồi, cậu ấy đã học xong hết toàn bộ chương trình học của lớp 7 rồi." Chung Nguyên nói một cách đơn giản."Gì chứ? Sao cậu ấy lại nhanh được đến vậy chứ, tớ chỉ mới học xong học kỳ trước thôi đấy." Điền Vi nghe vậy cũng hết sức kinh ngạc."Đúng vậy, lúc mới đầu tớ cũng rất hết hồn, nhưng mà sự thật chính là như vậy đấy. Điền Vi, hai chúng ta phải nỗ lực hơn nữa mới được, nếu không chẳng mấy chốc sẽ bị Giang Miên Miên bỏ mặc mất." Chung Nguyên vừa là nói cho chính bản thân mình nghe, cũng là nói cho Điền Vi nghe.Cậu ta sẽ không nhanh như vậy mà đã nhận thua, đợi đến khi kỳ thi cuối kỳ kết thúc, kỳ nghỉ hè này cậu nhất định phải càng nỗ lực hơn so với trước đây, tranh thủ để đuổi kịp được tiến độ của Giang Miên Miên!Điền Vi cũng bị Giang Miên Miên kích thích, cô siết chặt nắm đấm, tự động viên mình nói: "Đúng đó Chung Nguyên, cậu nói rất đúng, chúng ta đúng thật là phải nỗ lực."Đôi bạn nhỏ động viên lẫn nhau đi về nhà.Buổi tối Tô Uyển Ngọc tan làm về nhà, vừa đúng lúc chạm mặt mẹ Lý Lan ra ngoài mua rau cỏ."Chị dâu, ra ngoài à?" Tô Uyển Ngọc nhiệt tình cất tiếng chào hỏi."Đúng vậy em. Tiểu Ngọc nè, mấy ngày nay em đi làm gì thế, sao ngày nào cũng thấy em đi sớm về tối hết?" Mẹ Lý Lan tò mò hỏi thăm."Chị dâu, mấy ngày trước em ở chính quyền phủ tìm được một công việc phiên dịch nên đi làm ở đó đấy." Tô Uyển Ngọc cố gắng hết sức để giọng nói của mình nói giống như bình thường."Làm phiên dịch ở chính quyền trấn á? Ôi chao Tiểu Ngọc, sao em có thể lợi hại như vậy chứ? Em còn biết cả ngoại ngữ ư?"Ấn tượng của mẹ Lý Lan về cả nhà Giang Miên Miên đều rất tốt, lúc này bà nghe thấy Tô Uyển Ngọc có công việc tốt như vậy, từ tận đáy lòng cũng thấy mừng thay cho bà."Cũng được thôi chị, cũng đều là trước kia có học vẫn còn chưa quên hết, khoảng thời gian này lại góp nhặt lại ấy mà." Tô Uyển Ngọc khiêm tốn mà nói."Tiểu Ngọc à, em đúng là khiêm tốn quá. Em không biết vào được cái chính quyền trấn này của chúng ta khó khăn cỡ nào à, em vào được vậy nói rõ được chắc chắn là năng lực của chính em vượt trội, hèn chi chị bảo mấy ngày nay tinh thần của em tốt hơn trước kia rất nhiều đấy, có việc để làm tốt hơn việc chỉ ở mãi trong nhà nhiều." Mẹ Lý Lan kéo lấy tay Tô Uyển Ngọc, khen không ngừng."Đúng vậy, ngày nào cũng ở nhà ắt không có lý tưởng, đi làm thì ngày nào đầu óc cũng được chạy." Lời này của mẹ Lý Lan đúng là chạm đến tận đáy lòng Tô Uyển Ngọc, hai người cứ vậy mà đứng trò chuyện một lúc ở cửa.Cuối cùng vẫn là mẹ Lý Lan vội đi mua rau cỏ, hai người mới giải tán.Kể từ sau khi Tô Uyển Ngọc đi làm, mỗi ngày người về sớm nhất chính là Giang Miên Miên. Vương Lợi và Lý Lan vẫn giống như thường ngày, ở nhà Giang Miên Miên làm bài tập chung với cô.Đợi đến lúc Tô Uyển Ngọc trở về, đúng lúc mấy đứa nhỏ vừa làm xong bài tập, vẫn còn đang thu dọn đồ đạc."Thím ơi, bài tập làm xong rồi nên tụi con cũng về nhà trước đây ạ." Lý Lan đeo cặp sách, đứng ở cửa nói với Tô Uyển Ngọc."Thím ơi, con cũng về nhé." Vương Lợi cũng lên tiếng chào hỏi."Được, mai lại đến chơi nhé." Tô Uyển Ngọc nhìn hai đứa nhỏ, cười dịu dàng nói.Đợi hai đứa nhỏ đi, Tô Uyển Ngọc về phòng thay quần áo ở nhà, vào nhà bếp chuẩn bị làm bữa tối.Bà vừa chuẩn bị đồ ăn vừa dùng tiếng anh để hỏi chuyện nhảy lớp của Giang Miên Miên hôm nay cô giáo đã nói thế nào.Kể từ khi Tô Uyển Ngọc đi làm ở chính quyền trấn, hai mẹ con bà ở nhà không có việc gì thì dùng một ngôn ngữ nào đó để giao tiếp, thậm chí có đôi khi còn dùng mấy thứ tiếng nói đan xen nhau.Nếu như có từ gì mà Tô Uyển Ngọc không biết dùng hoặc là nói sai ngữ pháp, Giang Miên Miên đều sẽ thẳng thắn chỉ ra, nói với bà cách dùng chính xác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận