Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 536 - Vay tiền tính lãi 1



Tài xế Dương không hỏi cháu mình có thời gian không đã đồng ý ngay.Phải biết rằng chỉ cần đi Hải Thành một chuyến, mang theo một ít đồ, lúc quay về đã có thể kiếm được mấy trăm đồng, cơ hội tốt như vậy biết bao nhiêu người muốn mà chẳng có được.Cháu trai của ông ấy có một cơ hội tốt như vậy, mọi thứ đều đẩy lại, chuyện gì cũng không quan trọng bằng việc kiếm tiền.Giang Trường Hải giao việc này lại cho cháu ông ấy, cũng xem như là để lại mặt mũi, đôi bên cùng có lợi, sao còn có thể lấy tiền lương của Giang Trường Hải được, như vậy cũng quá tham lam rồi.“Ha ha, được, vậy cứ làm theo lời của tài xế Dương đi, tôi không ý kiến nữa.” Giang Trường Hải vui vẻ nhìn tài xế Dương, quả thật là một người tốt.Tối đến trở về nhà, Tô Uyển Ngọc lấy hết tiền trong nhà ra, ngồi bên giường mà đếm: “Anh Hải, lần này anh đi Hải Thành cần bao nhiêu tiền vốn? Nhà chúng ta bây giờ chỉ có hơn 1400 đồng.”Giang Trường Hải nhìn thoáng qua số tiền trong tay bà, hơi cau mày lo lắng: “Vẫn còn ít lắm, bây giờ đến Hải Thành cũng không dễ dàng gì, tiền vé khứ hồi cũng không nhỏ, một ngàn tệ này vẫn chưa đủ.”“Vậy phải làm sao bây giờ? Hay là chúng ta ra ngoài mượn? Dù gì nhiều nhất cũng mất một tháng.” Tô Uyển Ngọc đề nghị.Giang Trường Hà suy nghĩ một chút, nở nụ cười kiên định: “Này, vợ à, việc này em không cần lo lắng, để anh.”Tô Uyển Ngọc nhìn ông tràn đầy tự tin như vậy, tò mò hỏi: “Hửm? Anh Hải, anh muốn đi đâu mượn tiền?”“Lần trước bán nhân sâm, không phải chú hai chú ba mỗi người chia nhau hơn 400 đồng sao? Bây giờ mới qua có vài ngày nên chắc họ vẫn còn tiền, ngày mai anh đi tìm bọn họ mượn thử.”“Bọn họ có đồng ý không?”Tô Uyển Ngọc cảm thấy suy nghĩ của Giang Trường Hà có hơi ngây thơ, chưa nói đến chú hai mà nói Tôn Lệ Hà trước xem bà ta có đồng ý không.Từ trước đến giờ bà ta luôn chiếm được lợi từ người khác chứ chưa nghe nói ai có thể kiếm được lợi từ bà ta, tiền trong tay bà ta mà cũng có thể cho người khác mượn?Giang Trường Hà cười một tiếng đầy tự tin: “Không sao đâu vợ à, anh cũng không mượn không, đến lúc đó trả thêm ít lãi, tiền bọn họ cũng để không, giờ anh mượn thì họ còn được thêm ít tiền lãi chăm sóc cho con trai, bọn họ còn phải cảm ơn anh thêm.”“Được, vậy cứ quyết định đi.”Hai ngày sau Giang Trường Hải phải tới Hải Thành, thời gian có hơi gấp, vì vậy ngày thứ hai sau khi tan làm thì trở về nhà ăn cơm, đến nhà thím Lý mượn một chiếc xe đạp, nói chuyện với Tô Uyển Ngọc xong thì trở về thôn.Trương Quế Hoa nhìn thấy ông đột nhiên quay về thì kinh ngạc hỏi: “Con, sao con lại về lúc này? Có việc gì gấp à?”“Mẹ, không có chuyện gì, con tới tìm thằng hai thằng ba nói chuyện một lát.” Giang Trường Hải giải thích qua loa vài câu.“Anh cả, có chuyện gì vậy?” Giang Trường Đào nghe vậy liền vội hỏi.Giang Trường Hà cũng tò mò nhìn ông.Giang Trường Hải vẫy vẫy tay với hai người bọn họ: “Hai chú qua đây một chút.”Sau khi ba người rời khỏi đó, Trương Quế Hoa lòng đầy tò mò cũng muốn theo sau, lại bị Giang Đại Sơn gọi lại: “Bà làm gì đấy?”“Tôi xem bọn nhỏ nói cái gì ngoài đấy mà sao lại không nói ở trong phòng?” Trương Quế Hoa bình thường là người tin tưởng nhất.Ngược lại Giang Đại Sơn ngồi vững một chỗ: “Thằng cả đã không để bà biết rồi thì cũng đừng theo ra làm gì, bọn nó đều đã lớn, còn quản được gì nữa, quay về nhanh đi, đừng để bọn trẻ thấy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận