Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 863 - Thật là giỏi ghê



“Trường Hải, cậu không cần phải khách sáo với tôi, cũng vì câu nói đó của cậu mà chuyện tốt như vậy mới có thể rơi lên đầu tôi, nếu cậu không nhận thứ này chính là xem thường anh đây rồi.” xưởng trưởng Sở kiên trì nói.Giang Trường Hải thấy ông ta cũng đã nói thế rồi, cũng không từ chối nữa: “Được rồi, anh Sở, vậy em nhận.”“Ừm, thế mới đúng chứ, Trường Hải à, ơn lớn này không lời nào cảm ơn hết được, sao này hễ có chuyện gì cần đến anh đây, thì gọi cho anh, anh chắc chắn sẽ không từ chối.” xưởng trưởng Sở nắm lấy tay Giang Trường Hải, kích động nói.“Được mà, anh Sở, anh yên tâm đi, tính tính em thế nào anh còn không biết sao, em sẽ không khách sáo với anh đâu.” Giang Trường Hải cười đồng ý nói.“Hầy, vậy thì đúng rồi, quan hệ chúng ta thật sự không cần phải giả vờ khách sáo làm gì, Trường Hải à, tối nay anh với chị dâu cậu mời cậu cùng với em đâu đi ra ngoài ăn, tụi mình không say không về.” xưởng trưởng Sở cao hứng nói.Mặc dù bây giờ Giang Trường Hải không có làm việc ở xưởng vận chuyển nữa, nhưng mà chỉ cần giữ quan hệ tốt đẹp với ông thì còn sợ sau này không được dựa vào cây to hay sao.“Anh Sở à, ăn cơm thì thôi đi, vợ em đi làm còn chưa về, làm sao có chuyện để cho tụi anh chờ được.” Giang Trường Hải khách sáo nói.“Này có gì mà ngại chứ, hôm nay anh nghỉ phép, chị dâu cậu cũng không có làm gì, tụi anh ở nhà cậu chờ, chờ em dâu tan làm thì tụi mình cùng đi ra ngoài.” Xưởng trưởng Sở trực tiếp nói.“Được, anh Sở, nếu anh đã nói thế, vậy thì mình cứ quyết định vậy đi.” Giang Trường Hải đáp ứng nói.“À phải rồi, Trường Hải à, sao hôm nay không thấy Miên Miên vậy? Con bé ra ngoài chơi rồi à?” xưởng trưởng Sở tò mò hỏi.“À, con gái em đã đến thủ đô ngay khi vừa nghỉ hè rồi, ông Úc và nhóc Úc nhớ con bé, để con bé đến chơi mấy ngày rồi mới về.” Giang Trường Hải giải thích.Xưởng trưởng Sở vừa nghe ngay cả ông cụ Úc cũng thích Giang Miên Miên như vậy, lập tức thái độ với Giang Trường Hải trở nên nhiệt tình và trong đó còn mang theo vài phần cung kính.“Đứa nhỏ Giang Miên Miên này đúng là khiến người ta thích mà, lần trước vừa thấy con bé là anh đã đặc biệt thích con bé rồi, lâu rồi không gặp, anh thật sự có hơi nhớ con bé đây.” Xưởng trưởng Sở mặt đầy chân thành nói.“Anh Sở, đừng nói anh nhớ con bé, cha ruột là em đây cũng nhớ con bé này, con gái em đã đi mấy ngày rồi, em thật sự là một ngày cứ như một năm, ngày ngày đếm ngày chờ con bé về.” Vừa nhắc đến Giang Miên Miên, Giang Trường Hải lập tức một bụng lời muốn nói.Vợ của xưởng trưởng Sở liền thuận theo, biết mà còn hỏi: “Trường Hải à, chị nghe nói lần này con bé Miên Miên tuyển sinh trung học, thi được hạng nhất toàn thành phố à?”“Đúng vậy đó chị dâu, con gái em thi tuyển sinh trung học được trọn điểm, còn cao hơn hạng nhì mười mấy điểm lận.” Giang Trường Hải kiêu ngạo nói.Vợ xưởng trưởng lập tức giơ ngón tay cái lên khen: “Đứa nhỏ này thật xuất sắc quá, có thiên phú học hành quá trời! Hai người cậu thật là giỏi mới có thể bồi dưỡng ra một đứa bé giỏi như vậy!”Mặc dù bà ta cố ý lấy lòng nhưng mà lời nói cũng thật lòng.Mặc dù đứa nhỏ nhà bọn họ cũng rất xuất sắc, nhưng mà hoàn toàn không có cách nào so với Giang Miên MiênGiang Trường Hải nghe vậy, ngược lại không hề khoe khoang mà thuận theo đó mà khen đứa nhỏ nhà xưởng trưởng Sở.Bọn họ cười cười nói nói, thời gian cũng trôi qua rất nhanh.Đến năm giờ, Tô Uyển Ngọc cũng đạp xe trở về.Bà vừa vào nhà, thấy mấy người xưởng trưởng Sở, trước tiên sửng sốt một chút, sau đó cười gọi: “Anh Sở, chị dâu, hai người tới chơi.”“À, Uyển Ngọc à, tụi chị đang chờ em về đấy, hôm nay tụi mình đi ra ngoài ăn, anh Sở của em mời khác.” Chị dâu Sở đi tới, nhiệt tình dắt tay Tô Uyển Ngọc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận