Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 646 - Phiên dịch tiếng Đức 2



“Ha ha, tôi cũng nghĩ như vậy. Vợ tôi và con gái phải ở trên trời mới có, ở dưới đất không có đâu.”Ở phương diện này, Giang Trường Hải hoàn toàn không biết khiêm tốn là gì.Bọn họ khen ông, ông trực tiếp thuận gậy leo lên, thậm chí còn còn chút chê gậy quá ngắn.Tiểu Lý thầy đề tài bị đưa đi xa, liền vội vàng kéo trở về: “À Trường Hải, anh nói vợ anh biết tiếng Đức, vậy anh đưa vợ anh đi thử xem. Nếu như thực sự được chọn thì đây là chuyện vừa có thể diện vừa vinh quang đó.”“Đúng đấy Trường Hải, đây là cơ hội tốt, anh nghĩ xem có thể đại diện cho nhiều lãnh đạo của xưởng hóa chất để nói chuyện với người ngoại quốc, đây là cơ hội hiếm có đến nhường nào. Những lãnh đạo của xưởng hóa chất chắc chắn sẽ nhớ đến vợ của anh, sau này có chuyện gì tốt cũng có thể nghĩ đến các anh một chút.” Các đồng nghiệp rối rít khuyên nhủ.Giang Trường Hải vốn đã động tâm, bây giờ lại nghe các đồng nghiệp nói vậy, lập tức quyết định sau khi tan làm sẽ nói chuyện này với vợ, xem bà có đồng ý đi thử một chút hay không.Đợi đến tối khi Giang Trường Hải tan làm về nhà, Tô Uyển Ngọc đã làm xong thức ăn chờ ông.Ông mau chóng rửa tay rồi ngồi xuống, vừa ăn cơm vừa nói: “Vợ, con gái, nói cho hai mẹ con một tin tốt. Hôm nay anh nghe đồng nghiệp nói xưởng hóa chất của thị trấn chúng ta muốn tuyển phiên dịch viên tiếng Đức.”“A, tuyển phiên dịch viên tiếng Đức?” Tô Uyển Ngọc nghe vậy thì rất kinh ngạc.Giang Miên Miên cũng chớp chớp mắt nhìn cha mình, không ngờ rằng địa phương nhỏ này của bọn họ còn tuyển phiên dịch viên tiếng Đức.“Đúng vậy, hôm nay đồng nghiệp của anh nói với anh, vài ngày nữa xưởng hóa chất sẽ có khách hàng người Đức đến, bây giờ bọn họ đang gấp rút tuyển phiên dịch viên tiếng Đức để tiếp đón khách hàng. Thế nào, vợ? Tiếng Đức của em tốt như vậy, hay là ngày mai chúng ta qua đó xem một chút?” Giang Trường Hải dò hỏi.Tuy rằng thường ngày Tô Uyển Ngọc hay tự khen mình với Giang Trường Hải và Giang Miên Miên là mình biết bốn ngôn ngữ, biết nói ngoại ngữ tốt đến nhường nào. Nhưng bây giờ thực sự muốn để bà đi nói chuyện với người nước Đức, bỗng nhiên bà có chút mất bình tĩnh.Phải biết rằng học ngoại ngữ thì phải thường xuyên nói thường xuyên luyện tập, đã lâu rồi bà không nói với người khác, có nhiều ngữ pháp cũng trở nên xa lạ.Mặc dù trước đây khi bà dạy con gái lại một lần nữa quen thuộc trở lại, nhưng bà vẫn không có tự tin.“Anh Hải, đã lâu rồi em không giao lưu với người khác, em sợ đến lúc đó em sẽ căng thẳng. Hay là để cho con gái đi đi. Tiếng Đức của con gái bây giờ cũng không tệ, giao lưu với người bình thường không có vấn đề gì.” Tô Uyển Ngọc đề nghị.“Mẹ, con thấy mẹ nói tốt hơn con rất nhiều, mẹ phải có niềm tin vào bản thân mình. Lúc mẹ dạy con con cảm thấy rất hiểu, có nhiều thứ con vừa nghe đã hiểu rồi.” Giang Miên Miên thấy mẹ mình muốn rút lui, vội vàng khích lệ.Cô biết Tô Uyển Ngọc đã làm người phụ nữ của gia đình quá lâu rồi, có chút tách rời khỏi xã hội. Bây giờ bỗng nhiên muốn đi ra ngoài, trong lòng có hơi không chắc chắn.“Đúng vậy đấy vợ, anh cũng thấy em không có vấn đề, tiếng Đức của con gái đều là em dạy dỗ từng câu mà thành. Vậy nên chỉ là một phiên dịch viên tiếng Đức nhất định có thể đảm nhiệm. Anh tin tưởng em.” Giang Trường Hải cũng khích lệ.“Hai người thực sự cảm thấy em không có vấn đề?” Tô Uyển Ngọc nhìn hai cha con, có chút không tự tin.“Vâng, mẹ chắc chắn là không có vấn đề.” Giang Miên Miên gật đầu chắc nịch, tỏ vẻ khẳng định.Giang Trường Hải lại càng thề thốt đảm bảo: “Vợ, chắc chắn là em làm được. Chỉ là một phiên dịch viên tiếng Đức mà cũng có thể làm khó vợ của anh sao? Chỉ cần em ra tay, phiên dịch tiếng Đức, phiên dịch tiếng Pháp tuyệt đối đều bắt vào tay.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận