Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 751 - Chỉ dám nhìn từ xa



Hài tử ở tuổi này của bọn họ, phần lớn thường xuyên nghe gia trưởng nói về sự tích đầy quang vinh của Giang Miên Miên. Hơn nữa trên cơ bản đều lấy Giang Miên Miên làm tấm gương, thúc giục hài tử nhà mình giống học tập thiên tài nhí.Mà hai cậu bạn nhỏ có thể chơi tốt với Chí Văn và Chí Võ như vậy thì đều không phải là học sinh yêu thích học tập.Hiện tại nhìn đến tấm gương trong miệng cha mẹ mình, sống sờ sờ xuất hiện trước mặt họ. Tâm tình bọn họ có thể nói là vô cùng phức tạp.Đối với loại nhân vật trong truyền thuyết này, bọn họ chỉ dám đứng nhìn từ xa chứ không dám tới gần.Chí Văn, Chí Võ cũng chưa phản ứng. hai cái ‘ anh em tốt ’ của cậu ta liền chạy đi.“Ách, bọn họ làm sao vậy?” Hai anh em chỉ vào phương hướng hai người đang rời đi, vô cùng nghi hoặc, khó hiểu hỏi.Lý Lan nhìn phản ứng của bọn họ Cô bé không nhịn xuống che miệng bật cười.Giang Miên Miên nhìn bộ dáng chạy trối chết của bọn họ, cũng bất đắc dĩ bật cười. Chẳng lẽ về sau có cô có khả năng khiến bọn nhỏ khóc lóc à?“Không có việc gì. Hẳn là trong nhà bọn họ thật sự có việc.” Giang Miên Miên nói“Được rồi. Được rồi. Mặc kệ bọn họ, Miên Miên, Lý Lan, chúng ta nhanh lên về nhà đi. Anh cảm thấy đói bụng.” Chí Võ không hiểu, cũng không làm khó mình. Cậu ta ôm bụng, thúc giục nói.“Đi thôi.” Giang Miên Miên nắm tay Lý Lan. Hai người đi sau cùng.Mấy người ra cổng trường liền nhìn thấy Vương Lợi đang đứng chờ bọn họ ở cửa.“Hôm nay sao lại chậm vậy. Nóng muốn chết.” Vương Lợi nhìn đến bọn họ đi ra, lau mồ hôi một phen, oán giận nói.“Quen biết mấy người bạn mới, tám hơi nhiều một chút.” Giang Miên Miên giải thích đơn giản một câu.“Ha ha, Vương Lợi, đừng nóng giận. Là hai chúng tớ chậm trễ thời gian. Một hồi anh em chúng ta mời mọi người ăn kem ống.” Chí Văn tiến lên ôm cổ Vương Lợi. Một bộ dáng anh em tốt.Hai người Chí Văn, Chí Võ lần này tới trong đọc sách trấn. Bà cụ đau lòng cháu trai, trộm đưa bọn họ một đồng, làm cho bọn họ muốn ăn cái gì thì tự mình mua. Đừng nói cho mẹ của họ, bằng không sẽ dễ dàng bị lấy lạiTrong loại chuyện này, hai anh em trước nay đều vô cùng nghe lời.Chờ bọn họ đi đến chỗ bán kem, Chí Văn hào phóng mua năm cây kem ống hai hào, cười hì hì phân cho mọi người.Ngày thường Giang Miên Miên cùng Vương Lợi, Lý Lan đi cùng nhau. Họ cũng thường xuyên sẽ mua kem ống hoặc là nước có ga, vừa đi vừa ăn.Hiện tại Chí Văn mua, bọn họ cũng không khách khí. Họ trực tiếp nhận lấy.“Cảm ơn anh cả.” Tuy rằng ngày thường Giang Miên Miên đều ăn kem giá năm đồng. Tuy nhiên đối với kem ống hai hào, cô cũng không chê.“Không có việc gì.” Chí Văn chẳng hề để ý nói.“Cảm ơn, anh em.” Vương Lợi tùy tiện nói.“Cảm ơn.” Lý Lan cũng vội vàng nói lời cảm ơn.Dù sao về sau mỗi ngày bọn họ đều cùng nhau đi. Hôm nay ngươi trả, ngày mai ta trả, thanh phiên nhau làm.Mấy đứa nhỏ vừa ăn kem ống, vừa nói việc thú vị trong trường học. Chờ đi tới ngõ nhỏ liền ai về nhà nấy.Lúc ba người bọn họ về đến nhà. Hai vợ chồng Giang Trường Hải đều ở nhà. Tô Uyển Ngọc đang xào rau phòng bếp.Hiện tại ở niên đại này, mặc kệ là nhà xưởng, hay là chính phủ, tất cả đều là quy chế công tác là tám giờ. Tám giờ sáng bọn họ đi làm, bốn giờ chiều liền tan tầm về nhà.Trước kia Giang Miên Miên đều là tan học lúc ba giờ rưỡi. Hôm nay bọn họ về đến nhà, đều đã hơn năm giờ.Nếu không phải Giang Trường Hải biết con gái của mỗi ngày đều cùng Lý Lan và Vương Lợi trở về, ông sẽ đi trường học tìm người.Giang Trường Hải nhìn hôm nay bọn họ trở về có chút trễ, quan tâm hỏi: “Con gái, Chí Văn Chí Võ, hôm nay sao các con trở về trễ vậy? Có chuyện gì xảy ra ở trường học sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận