Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 452. Em cũng thấy rất đẹp

Giang Miên Miên cũng nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy đấy chị Trình, chị mở ra xem xem có thích hay không. Nếu như có chỗ nào không vừa em còn có thể sửa.”
Sửa?
Trình Giai nhìn qua hộp quà tinh xảo trên tay mình, không khỏi có chút hiếu kỳ. Thấy em trai mình và Giang Miên Miên đều muốn mình mở ra, cô ấy cũng chiều ý hai người, mở hộp quà ra.
“Là quần áo?” Trình Giai có chút kinh ngạc.
“Chị, quần áo này là do Miên Miên tự làm đó. Vài ngày trước em ấy cố ý đến tìm em muốn lấy số đo, chị mau cầm lên xem đi.” Trình An sốt ruột thúc giục.
Trình Giai hơi nhíu mày, có chút kinh ngạc nhìn Giang Miên Miên, thầm nghĩ quần áo của một cô bé còn nhỏ như vậy làm ra có thể mặc vừa không.
Có điều màu sắc cũng rất đẹp.
Úc Nhu đứng ở đằng sau Giang Miên Miên cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn cô, thấy vẻ mặt cô tràn đầy tự tin, dáng vẻ của em trai cũng nhàn nhã thư thái, liền cười nói: “Giai Giai, chị mau mở ra cho chúng em nhìn một chút đi.”
“Được.”
Trình Giai đưa cái hộp cho Trình An, lấy quần áo ở trong hộp ra, sau đó hai mắt lộ ra ánh sáng vui mừng kinh ngạc: “Đẹp quá.”
Kiểu dáng của chiếc váy này cô ấy chưa bao giờ thấy qua, nhưng vừa nhìn là đã biết mặc lên trông sẽ rất đẹp.
“Miên Miên, cái này là do em tự làm?” Trình Giai hỏi, có chút không dám tin. Một cô bé sao có thể làm ra chiếc váy xinh đẹp như vậy, thật là lợi hại.
Giang Miên Miên nói đúng sự thật: “Em vẽ bản thiết kế, dì Tôn giúp em làm. Chị Trình có thích không?”
“Chị thích lắm, rất đẹp.” Trình Giai vừa nói vừa đo lên người ướm thử.
“Miên Miên, em lợi hại thật đấy. Còn nhỏ tuổi mà đã có thể làm ra chiếc váy đẹp như vậy. Mọi người chờ chị một chút, chị đi mặc thử.” Trình Giai nói xong liền mang chiếc váy lên tầng hai.
Trình Giai nể mặt như vậy, đi thay ngay tại chỗ là điều Giang Miên Miên không ngờ đến. Cô vốn định để chị Trình cầm ra xem một chút là được rồi.
Có điều hiệu quả như vậy càng tốt hơn.
Trình Giai cổ động như vậy, một mặt là vì quan hệ giữa Giang Miên Miên và nhà họ Úc. Mặt khác, cô ấy cũng thực sự thích chiếc váy này.
Thấy Trình Giai đi lên lầu, Trình An nhìn Giang Miên Miên bằng ánh mắt hết sức khâm phục: “Miên Miên, anh còn tưởng là em nói đùa thôi, không ngờ rằng em thực sự có thể làm ra bộ đồ đẹp như vậy.”
Giang Miên Miên chớp chớp mắt, thoải mái tiếp nhận sự khen ngợi của cậu: “Cảm ơn, em cũng thấy rất đẹp.”
Hôm nay Úc Duệ Hiên cũng đến tham gia bữa tiệc của nhà họ Trình, cậu ta tới hơi sớm một chút, lúc này đang ngồi trên ghế sofa với mấy người bạn của mình.
“A, Duệ Hiên, anh chị của cậu đến rồi, cậu không qua đó xem một chút à?” Bạn của Úc Duệ Hiên vừa đụng bả vai của cậu ta vừa nhỏ giọng nói.
Úc Duệ Hiên khinh thường nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy Úc Nhu và Úc Thừa dẫn theo Giang Miên Miên đang đứng ở cách đó không xa, đang vui vẻ nói chuyện gì đó với mấy người Trình An.
Tuy rằng trong lòng cậu ta vô cùng ghét Úc Thừa và Giang Miên Miên, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, cậu ta cũng không thể giả vờ như không nhìn thấy bọn họ. Cậu ta đứng dậy, cười giả lả với đám bạn của mình: “Tôi qua đó chào hỏi một chút.”
Úc Duệ Hiên đi đến, cười híp mắt chào hỏi Úc Nhu: “Chị, chị về từ bao giờ vậy? Đã lâu không gặp chị rồi, em cũng rất nhớ chị.”
“Chị cũng mới về chưa được mấy ngày, Duệ Hiên, em béo ra rồi nhỉ.” Úc Nhu nhéo một cái lên gương mặt đã béo ra một chút của Úc Duệ Hiên.
“Ôi chao, chị à, bây giờ cơ thể em đang phát triển mà. Đợi đến khi khai giảng em lại gầy xuống thôi.” Úc Duệ Hiên nũng nịu đáp.
Quan hệ giữa Úc Duệ Hiên và Úc Nhu cũng không tệ, dù sao hai chị em cũng không có xung đột lợi ích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận