Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 999: Gánh nặng xã tắc

Chương 999: Gánh nặng xã tắc
So với đô thành của các quốc gia khác, thành Tân An cũng không to lớn.
Đừng nói là so với thủ đô Ung Quốc, cả thành Định Võ - thủ đô Mạch Quốc mà nó còn kém xa.
Lúc trước Thái Tổ của Trang Quốc là Trang Thừa Càn lập đô ở quận Hoa Lâm, quốc gia còn nghèo nàn trắng tay.
Sau mấy thế hệ xây dựng phát triển, chậm rãi tích cóp chút của cải, lục tục có sửa chữa xây dựng thêm. Nhưng đô thành này cũng không tránh thoát được cảm giác không hào nhoáng cao sang kia.
Cũng có đại thần đề nghị đẩy ngã trùng kiến thành này, nhưng bị Đỗ Như Hối ngăn cản.
Đỗ Như Hối gián rằng: "Núi sông củng cố, gánh nặng xã tắc nằm ở người không ở đất, ở quân không ở thành"
Trang Cao Tiện vui vẻ ưng thuận, cũng tỏ vẻ quốc gia một ngày không mạnh thì đô thành không thêm một viên gạch.
Khi Lâm Chính Nhân lòng tràn đầy cẩn thận đi vào thành thị này, y nhìn thấy một bóng dáng sắc bén trương dương, giơ ngang thương ngồi trên thành lâu. Giống một môn thần đang đóng giữ Tân An.
Cơn mưa to đêm qua đã dứt, lúc này ánh sáng mặt trời đã soi tỏ.
Ánh mặt trời tránh thoát ra từ màn đêm dài đăng đẳng, soi chiếu Chúc Duy Ngã sáng ngời như thế.
Hắn ta một mình giơ ngang thương tại đây, tỏ vẻ mình đang tọa trấn thành này, để người quốc nội an tâm.
Cho dù là đối thủ nào, cho dù là địch nhân nào, trước khi Tân Tẫn Thương của hắn ta bị gãy, cũng không thể rảo bước tiến lên thành Tân An.
Lâm Chính Nhân nheo nheo mắt.
Quá chói mắt - Y nghĩ.
Nhưng y lại không thể không thừa nhận, giờ phút này, khi nhìn thấy Chúc Duy Ngã giơ ngang thương ở thành lâu, cảm giác thận trọng bất an trong lòng y cũng đã tiêu tán.
Hiện tại thành Tân An rất an toàn. Chúc Duy Ngã có thể mang cho người ta cảm giác như vậy.
"Chúc sư huynh!" Y không kiêu ngạo không nịnh nọt mà chào hỏi.
Chúc Duy Ngã chỉ nhìn y một cái, cũng không nói cái gì.
Vẻ mặt Lâm Chính Nhân thực bình tĩnh, y biết xưa nay Chúc Duy Ngã coi thường mình.
"Phụng lệnh của Tế tửu đại nhân, ta trở về từ chiến trường tiền tuyến, điều tra hiện trạng của đô thành"
Y vẫn giải thích một câu với Chúc Duy Ngã, sau đó mới nói với nhóm vệ binh ngẩng đầu ưỡn ngực canh giữ ở trước cổng thành:
"Nơi Đổng tướng bị hại ở đâu? Mang ta đi xem tình huống ð hiện trường,"
Con đường phát sinh chiến đấu đã bị hoàn toàn phong tỏa, tất cả manh mối đều được giữ lại hết sức có thể. Bởi vì hiện tại những người mạnh nhất của Trang Quốc cũng không ở thủ đô, mà cái chết của phó tướng đường đường nhất định phải có kết quả, cho nên chỉ có thể phong ấn hiện trường, chờ đợi những đại nhân vật kia trở về.
Trước khi giải trừ phong tỏa thì người ở hai bên con đường chỉ có thể ra vào từ cửa sau.
Đầu và tứ chỉ của Đổng A đều bị chém xuống, thi thể vẫn còn nằm lại trên đường, chưa từng bị di chuyển qua.
Hai sư đệ cùng nhau trở lại thành Tân An đều tái xanh mặt mày.
Mặt Lâm Chính Nhân không có cảm xúc, y cẩn thận kiểm tra chi tiết thực hư trên thi thể của Đổng A.
Bao gồm tất cả vật phẩm trong hộp trữ vật đều không bị ai động vào, Lưỡng Giới Xích nằm ngang ở cánh tay đã đứt lìa của lão ta.
Vị trí giữa ngực của thân thể có đặt một ngọc giác màu xanh lá, cũng không quá quý báu.
Vết cắt trên tứ chỉ và đầu cực kỳ trơn nhẫn, hung khí là một thanh kiếm, một thanh kiếm cực kỳ sắc bén, chém xuống thân thể tu sĩ Nội Phủ Thần Thông mà lại không gặp được bất cứ lực cản gì.
Trên tứ chỉ và đầu bị chặt đứt đều có những cái lỗ nhỏ thon dài, hẳn là pháp khí dạng châm gây ra, nhưng lại thô hơn loại châm bình thường...
Lâm Chính Nhân quan sát cực kỳ nghiêm túc, thậm chí kiểm tra từng cọng tóc trên đầu Đổng A vài lần, sau đó mới đứng dậy, xem kỹ toàn bộ hoàn cảnh chiến đấu.
Cơn mưa rào đêm qua cọ rửa đi rất nhiều dấu vết, nhưng có vài dấu vết sẽ không thể bị mưa to rửa sạch.
Tỷ như gạch vỡ vụn, tỷ như dấu vết do các loại đạo thuật lưu lại...
Lâm Chính Nhân cong lưng, nhặt lên một vật phẩm đã mất đi quang sắc bên chân, dùng ngón tay chà xát, xác nhận đó là một đoạn hủ mộc (gỗ mục).
"Các ngươi đi về truyền tin cho Tế tửu trước." Y xoay người phân phó hai gã sư đệ: "Đổng tướng bị giết, hung thủ chỉ có một người, hiện đã bỏ chạy. Hiện tại thành Tân An có Chúc Duy Ngã sư huynh tọa trấn, đã an toàn. Hậu phương không có việc gì, thỉnh bọn họ yên tâm chiến đấu ở tiền tuyến."
Quân tình khẩn cấp, chuyến này lại lấy Chúc Duy Ngã là chủ, hai gã sư đệ quốc viện được phân phó thì vội vội vàng vàng bay đi tiền tuyến.
Lâm Chính Nhân rất có kiên nhẫn, lại qua lại từ đầu đường đến cuối phố bốn lần, xác định mình không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
Cuối cùng y đi lên thành lâu, đi tới bên cạnh Chúc Duy Ngã.
"Chúc sư huynh." Hắn hô.
Chúc Duy Ngã quay đầu nhìn y, lẵng lặng chờ y nói tiếp.
"Ta cẩn thận quan sát thi thể của Đổng tướng. Phát hiện trên tứ chỉ và đầu bị chặt đứt của ông ta đều có những lỗ nhỏ dạng thon dài, là pháp khí dạng châm gây ra. Ta phỏng đoán hiệu quả của loại pháp khí này vừa vặn có thể khắc chế thần thông Sinh Sinh Bất Tức của Đổng tướng"
Lâm Chính Nhân sớm đã chuẩn bị sẵn trong đầu, y chậm rãi nói:
"Điều này đủ để chứng minh, hung thủ hoàn toàn là nhắm vào Đổng tướng, cực kỳ quen thuộc với Đổng tướng, còn có chuẩn bị hết sức chu đáo."
Chúc Duy Ngã vẫn không nói gì.
"Nhìn từ dấu vết chiến đấu trên hiện trường, ta phát hiện hai bên giao chiến đều có ý thức khống chế phạm vi, không làm lan đến bá tánh hai bên đường" Lâm Chính Nhân tiếp tục nói: "Đổng tướng là phó tướng quốc gia, bảo vệ bá tánh là chuyện theo lý thường, nhưng vì sao hung thủ lại làm vậy chứ?"
"Ta đoán có lẽ hung thủ cũng là người Trang Quốc. Ít nhất đã từng là người Trang Quốc" Y phân tích đến đây, còn thuận tiện nói đùa: "Hoặc là, hung thủ là một người tốt"
Hiển nhiên Chúc Duy Ngã cũng không có hứng thú với sự hài hước của y, trên mặt không có bất cứ biểu cảm nào, hắn ta lạnh nhạt nói: "Nói chuyện gì mà ta không biết"
Trước khi Lâm Chính Nhân đến, tất nhiên Chúc Duy Ngã cũng đã xem kỹ hiện trường tử vong của Đổng A, chi tiết mà Lâm Chính Nhân có thể nhìn ra, Chúc Duy Ngã cũng không bỏ lỡ.
Đối với sự không kiên nhẫn của Chúc Duy Ngã, Lâm Chính Nhân không tức giận chút nào.
Chỉ là biểu cảm của y trở nên nghiêm túc: "Chuyện Lâm gia bị giết cả nhà, không biết sư huynh có nghe nói qua chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad