Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2883 - Ách Nhĩ Đức Di (1)



Chương 2883 - Ách Nhĩ Đức Di (1)




Chương 2883: Ách Nhĩ Đức Di (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng lặng lẽ trở lại đội ngũ sứ giả, ngoại trừ Kiều Lâm, không ai trong đội biết về hành vi trốn việc không báo cáo của hắn.
Rốt cuộc, một người siêng năng như Võ An Hầu, bế quan tập trung tu luyện, là điều quá sức bình thường. Khi lâm triều còn vẫn đứng thẳng tự tu hành cơ mà!
Mà đối với Kiều Lâm mà nói, được chia sẻ bí mật với Võ An Hầu, đã là một thành tựu vô cùng lớn lao. Về phần Võ An Hầu trốn đi nơi nào, làm cái gì, hắn ta cũng không muốn biết.
Mà sau đó, Khương Vọng mặc kệ tất cả, yên tâm nghiên cứu Tiên Nhãn mới có được, để mặc xe ngựa chạy lộc cộc.
Những gì được mang trong viên Tiên Nhãn này, xác thực là phiên bản chân truyền của [Mục Kiến Tiên Điển].
Nó khác với [Thanh Văn Tiên Điển] mà bản thân Ngũ Tiên Môn lấy được. Cái bộ được gọi là tiên điển đã bồi Ngũ Tiên Môn lão tổ suy luận ngược lại, chỉ có một ít kỹ năng điều khiển âm thanh rải rác.
Tưởng tượng tu hành đơn giản, bởi vì liên quan đến việc cảm ứng mà thu được, phẩm chất tuy là rất cao, nhưng bộ phận then chốt đều thiếu hụt, hiệu quả càng có nhiều khả năng nằm ở việc phát triển nhãn giới.
Phiên bản chân truyền [Mục Kiến Tiên Điển], lại mô tả phương pháp tu luyện của [Mục Tiên Nhân]!
“Con người là vũ, con người là trụ, con người là tiên trong vạn tiên!”
Vạn Tiên Cung ỷ vào Nhân Thân Vạn Tiên chi pháp để áp đảo thiên hạ, và Mục Tiên Nhân là một trong số đó. Lại là ngũ thức chi tiên, nó tương ứng với một sự tồn tại ở cấp độ rất cao trong Nhân Thân Vạn Tiên pháp.
Thật đáng tiếc, thứ mà viên Tiên Nhãn này chứa đựng không hề đầy đủ.
Không biết có phải do trải qua một thời gian quá lâu nên bị hao tổn hay không, nó cũng thiếu mất nội dung liên quan đến phần thuật giới. Hơn nữa, chỉ có “đạo” để trở thành Mục Tiên Nhân, không có “pháp” sau khi thành tựu Mục Tiên Nhân.
Có lẽ những nội dung này, đều nằm ở một viên Tiên Nhãn khác mà Điền gia đang nắm giữ.
Thuật giới là cơ sở của tiên thuật, và nó cũng là gốc rễ căn bản của sự khác biệt giữa hệ thống tiên thuật và hệ thống đạo thuật, sự khiếm khuyết của nó, khiến cho giá trị của bộ [Mục Kiến Tiên Điển] này khó mà thể hiện ra được.
Nhưng cho dù nói thế nào đi nào đi nữa, sự quý giá của nó là điều không thể nghi ngờ.
Lấy Doãn Quan làm ví dụ.
Khương Vọng tuyệt đối không tin Doãn Quan sẽ bất lực trước [Mục Kiến Tiên Điển] này, nói không chừng y đã sớm hóa giải và tiêu hóa nó từ lâu, có lẽ y đã tháo rời và tiêu hóa nó từ lâu, và dung nhập nó vào đôi mắt màu xanh lục sau khi y nhập tà rồi.
Triệu Trịnh Dương, người có thể đủ mạnh mẽ để nghiền nát và điều động sức mạnh của quân đội, có thể ung dung triển khai các loại tủ đoạn trên mai con quy thú khổng lồ, đối Chân Nhân lạc tử, thì há có thể là một Thần Lâm bình thường?
Đối với bản thân Khương Vọng mà nói, hắn cũng có phương pháp của riêng mình – Như Mộng Lệnh từ Ngũ Tiên Môn.
Tiên thuật thiếu mất thuật giới, giống như một lầu các trên không trung, có thể nhìn nhưng lại không thể lấy được, biết tới nhưng không thể chạm vào.
Ngũ Tiên Môn tổ sư đã khéo léo tạo ra [Như Mộng Lệnh] để thay thế thuật giới, trong thời đại cửu đại tiên cung đã hoàn toàn sụp đổ, ông ta đã tái tạo tiên thuật dưới một hình thức nào đó — mặc dù nó rất thô sơ, và thậm chí khi nói về mặt tác dụng, có thể bị đánh giá là kém cỏi. Nhưng sức sáng tạo của nó, ngay cả trong thời đại thiên tài xuất hiện từng lớp này, cũng đủ chói mắt.
Như Mộng Lệnh lúc ban đầu, cần sử dụng bốn trăm mười bảy đạo ấn quyết để tạo thành, quá trình này rất rườm rà, hiệu quả còn rất thô sơ. Nó chỉ có thể được sử dụng để tu luyện, căn bản không thể sử dụng để chiến đấu.
Sau khi trải qua sự tìm tòi nghiên cứu của môn chủ qua các triều đại của Ngũ Tiên Môn và các bậc trưởng lão, sau đó đã tinh giảm xuống còn ba trăm bảy mươi hai đạo ấn quyết.
Khương Vọng nắm giữ một dòng chảy thuật giới liên tục không ngừng, có thể nhiều lần thử thay thế Thiện Phúc Thanh Vân bằng Như Mộng Lệnh, để rút ngắn khoảng cách chênh lệch giữa Như Mộng Lệnh và thuật giới thực thụ.
Tu vi của hắn, đã vượt qua tất cả cường giả của Ngũ Tiên Môn năm xưa, sự tiến triển của Như Mộng Lệnh, cũng đạt đến một độ cao mà Ngũ Tiên Môn trong lịch sử chưa từng đạt tới.
Tất cả những thứ này, đều dựa vào thực lực của hắn, đem Như Mộng Lệnh tinh giản xuống còn một trăm hai mươi ba đạo ấn quyết, hiệu quả trên các phương diện đều tốt hơn trước.
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, một Như Mộng Lệnh như vậy vẫn rất khó áp dụng trong chiến đấu. Nó được Khương Vọng sử dụng nhiều hơn để ghi chép, đánh giá và mô phỏng.
Tất nhiên không thể cùng đề cập với Thanh Vân Tiên Thái được.
Mặc dù cơ sở nền tảng của Thanh Vân Tiên Thái là Ngũ Tiên Như Mộng Lệnh và Thanh Văn Tiên Điển, nhưng bộ phận quan trọng mấu chốt nhất, là đạo âm mà Khươn VỌng vô tình bắt được trong Thái Hư Huyễn Cảnh. Loại cơ duyên đó có thể gặp nhưng không thể cầu, không thể sao chép được.
Mà Như Mộng Lệnh lại hoàn toàn do Khương Vọng tự mình điều khiển, và nếu dùng nó để thay thế thuật giới trong [Mục Kiến Tiên Điển], thì sẽ có cơ hội hoàn thành việc tu hành Mục Tiên Nhân!
Đương nhiên, muốn thành công mô phỏng thuật giới, Khương Vọng trước tiên cần có hiểu biết đủ sâu về [Mục Kiến Tiên Điển], để có thể nắm bắt chính xác các nhu cầu khác nhau của Mục Tiên Nhân đối với thuật giới, trừ việc cần bỏ ra khổ công ra, thì cũng không còn đường tắt nào có thể đi.
Trong khi tu hành, thời gian cứ thế loạng choạng mà trôi qua.
Khoảng cách chênh lệch cũng cứ thế loạng choạng mà vượt qua.
Vào một thời điểm bất ngờ nào đó, bầu trời trong xanh như biển cả, thảo nguyên rộng lớn vô hạn, bất ngờ trải dài ngay trong tầm mắt.
Cuộc hành trình dài đầy bôn ba, đột nhiên có một ý nghĩa.
Trái tim của người lữ khách, dường như cũng đã mở rộng theo tầm nhìn của mình.
Khương Vọng không phải là lần đầu tiên đến thảo nguyên, nhưng mỗi lần đến, hắn vẫn sẽ chìm đắm trong cảm giác thiên địa mênh mông ấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad