Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3209 - Sương phong hồi lưu (1)



Chương 3209 - Sương phong hồi lưu (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Liệt diễm trên thân bừng bừng, sát khí gào thét ra. Khí thế kia huyên trời hách địa,, nghiễm nhiên là anh hùng can đảm muốn tiến vào bên trong vạn quân bắt giết đầu địch!
Thiên Hải vương Sư Thiện Văn nhanh chân vọt tới trước, trong miệng cũng không chịu thua: "Được! Để chúng ta đơn độc phân sinh tử!"
Trên tay lại đưa ra một thủ thế toàn quân công kích.
Mà bên kia, Khương Vọng hét lên một tiếng xong, thân đã như tơ liễu phiêu chuyển, vòng lại ngay trên không trung, thoát khỏi vòng vây của chiến sĩ Yêu tộc.
Một đường chạy trốn, một đường chém giết, chém giết yêu thi đến mức như mưa đổ.
Thiên Hải vương Sư tộc cùng Võ An Hầu Tề quốc, một kẻ hô to "Ngươi đừng trốn!", một kẻ hét to "Đến quyết tử!"
Lại là ngươi truy ta trốn, chỉ trong chốc lát đã đuổi nhau từ đầu kia Sương Phong Cốc đến đầu bên này.
Hai bên điều biết đối phương không phải là tiểu tử mới lớn dễ lừa gạt, đều biết rõ trên chiến trường, sinh tử mới là mục đích duy nhất, tuyệt sẽ không tuỳ tiện bị đối thủ chọc giận, mà tỉnh táo lợi dụng ưu thế của mình.
Lần trước, Khương Vọng bắt lấy một tuyến tiên cơ, bức Sư Thiện Văn vào chỗ chết.
Lần này đổi lại là Sư Thiện Văn đuổi đánh tới cùng, không ngừng chỉ huy chiến sĩ Yêu tộc tiến công tạo thành vòng vây. Mà Khương Vọng tại bên trong Sương Phong Cốc, trái xông phải vọt, đâm lên chuyển xuống, không chịu nghênh chiến chính diện. Chỉ lấy chiến sĩ Yêu tộc làm tường, đánh du kích với Sư Thiện Văn.
Nhưng là nếu muốn để Sư Thiện Văn từ bỏ việc bảo thủ hạ trợ lực, hắn ta lại hoàn toàn không chịu. Không nói đến việc tay phải không cách nào hồi phục nhanh như vậy, mà dù có hồi phục lại như cũ, hắn ta cũng đã nhận thức được Khương Vọng khó chơi, dựa vào chính mình rất khó chém giết.
Trước mắt, Yêu tộc đang chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, còn nhiều chiến sĩ Yêu tộc có thể gia nhập vòng vây. Tên cường giả Nhân tộc này dù có như đang mổ heo thì cũng phải giết đến mệt mỏi đuối sức! Dù chỉ làm chậm lại một phần tốc độ, suy yếu một phần sát lực cũng có thể giúp hắn ta sáng tạo một cơ hội định càn khôn.
Có đến vài lần Khương Vọng giả vờ suy nhược, Sư Thiện Văn đều làm như không thấy, vẫn ổn định tiến hành vây giết.
Sau khi vô duyên cớ tăng thêm tiêu hao, Khương Vọng cũng đành phải thành thực, một lòng đánh du kích.
Ấn ký mây xanh không ngừng hiện ra rồi tiêu tán, lưu hỏa đánh đến đâu tan đến đó trở thành phong cảnh khác lạ bên trong Sương Phong Cốc.
Trên trời có tuyết rơi, trong cốc có máu vãi.
Tiếng chém giết, tiếng gió tuyết.
Mọi thứ đã sớm bị quen thuộc.
Trận chém giết này, kéo dài trọn vẹn hai canh giờ.
Trong thời gian này, không ngừng có viện quân Nhân tộc đuổi tới nhưng cũng không thể khiến cán cân thắng lợi nghiêng về phía mình.
Hai bên Nhân tộc, Yêu tộc cũng không có chiến lực cấp độ Thần Lâm mới xuất hiện —— trên thực tế đây mới là hiện tượng bình thường.
Từ Thượng Cổ đến nay, chiến hỏa giữa Nhân tộc cùng Yêu tộc chưa hề bị tắt ngày nào. Yêu giới không ngày nào không có chiến tranh, mỗi một chiến trường đều cần sinh lực. Trạng thái cân bằng trong quá khứ là ăn ý được hình thành sau vô số lần chém giết.
Giống Sư Thiện Văn cùng Khương Vọng đều là tình huống ngoài ý muốn.
Trong tình huống có Tê Ngạn Binh tọa trấn, lại có Ưng Khắc Tuân tham chiến, còn có Tràng Sơn Vương Lộc Kỳ Di tồn tại, Sư Thiện Văn vốn không nên đến Sương Phong Cốc.
Là thiên kiêu của học viện hoàng gia, hắn ta có quyền tự chủ rất lớn, chỉ là vừa lúc chọn nơi này để chứng minh chính mình.
Mà nếu không phải Sư Thiện Văn tham chiến dẫn đến tình thế ở Sương Phong Cốc trở nên nguy cấp, Kế Chiêu Nam cũng sẽ không chạy đến thành Diễm Lao cầu viện, gạt Khương Vọng vừa đến Yêu giới tới nơi này.
Lúc đầu, dựa theo quá trình bình thường, Khương Vọng cần phải bổ sung hiểu biết với Yêu giới ở thành Diễm Lao, sau đó mới căn cứ vào tình thế chiến trường, tiếp nhận điều lệnh của quân phủ Đại Tề, đi đến nơi mình có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Là quân công hầu nổi danh trên chiến trường Tề - Hạ, khả năng lớn nhất của hắn đương nhiên là tại tiền tuyến của hai tộc, chỉ huy thiên quân vạn mã, tham dự tác chiến cấp bậc đại quân đoàn. Sở dĩ hắn mang theo thân vệ hai trăm người cũng là vì điều này. Trên chiến trường không có thân binh truyền lệnh, khó mà điều khiển quân đội thuận lợi được.
Quả thật, vị quân công hầu là hắn chỉ có trình độ binh lược nhất định nhưng cũng không cần hắn phải bày ra bố cục chiến lược gì. Chỉ cần Tu Viễn điều đến bên người nghe giảng thôi thì hắn cũng tuyệt đối là một viên hãn tướng, còn có thể nhân cơ hội học thêm được chút binh pháp...
Cứ ma luyện như thế một tháng, ghi thêm một phần kinh nghiệm vào trong lý lịch, nếu trong lúc này còn lập xuống chiến công gì đó thì quả thực chính là xếp thang để lên chỗ càng cao hơn.
Ma luyện cùng bồi dưỡng nhân tài, đơn giản chính là như thế.
Sự bồi dưỡng Tề quốc dành cho Khương Vọng hiện tại đương nhiên là tận hết sức lực. Thậm chí còn đặc biệt cho Tu Viễn có giao tình nhất định với Khương Vọng đến Yêu giới tọa trấn, cũng chưa hẳn không phải cân nhắc đến hành trình Yêu giới lần này của Võ An Hầu.
Trong triều đình ẩn ẩn có tiếng nói - quân thần Đại Tề đời kế tiếp!
Là đệ tử chính thức của Khương Mộng Hùng, Trần Trạch Thanh đang nhậm chức trong Cửu Tốt, chưa thể đến mức này. Kế Chiêu Nam phong thái vô song cũng không được tung hô như thế. Còn đệ tử quan môn Vương Di Ngô thì lại càng kém xa.
Khương Vọng và Khương Mộng Hùng là hai kẻ xa lạ nhưng lại được mong đợi đến như vậy.
Bởi vậy, có thể thấy giờ khắc này, phân lượng của hắn ở Tề quốc cũng không phải nhỏ.
Hai tòa thành lớn của Nhân tộc ở gần Sương Phong Cốc nhất, một là thành Diễm Lao của Tề quốc, còn lại là thành Thiết Nham của Cảnh quốc. Hai nơi này đều có quân đội tinh nhuệ trú đóng, cất giữ một lượng lớn vật liệu chiến tranh, là cơ sở cho những Nhân tộc chém giết ở Sương Phong Cốc nhờ cậy vào. Đương nhiên, hai tòa thành lớn này cũng sẽ không cự tuyệt các tu sĩ Nhân tộc của những quốc gia khác vào chỉnh đốn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad