Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 584: Bới móc

Chương 584: Bới móc
Khương Vọng cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng vì để tránh phiền toái, vẫn giải thích: "Ta chỉ là bằng hữu của huynh ấy, tạm ở lại chỗ này thôi. Các ngươi có mâu thuẫn gì thì tự giải quyết với nhau đi, không cần quan tâm đến ta"
Hắn tin vào thực lực của Trọng Huyền Thắng và Thập Tứ, thỉnh thoảng lén lén cười cũng không phải là không thể, cho nên từ đầu đến cuối đều chưa hề nói một câu quá khích nào, thậm chí cũng không làm ra động tác khiến cho người ta hiểu lầm nào, không ngờ làm đến nước đó rồi mà vẫn có thể bị bới móc!
"Ta hỏi ngươi cười cái gì!" Bảo Trọng Thanh giống như đã không thể nén giận được nữa, gầm lên với Khương Vọng.
«3 Đây chính là cứng rắn quyết bới móc cho bằng được rồi, tránh cũng tránh không được, Khương Vọng bị chọc giận, dứt khoát lạnh nhạt nói: "Ta cười ngươi đó, thì sao?"
Bảo Trọng Thanh gật đầu, lùi về sau một bước, chỉ tay về phía trước: "Giết hắn cho ta!"
Gần như đồng thời, hai gã hộ vệ và phu xe kia, ba cao thủ Đằng Long Cảnh cùng lúc tiến lên gây khó dễ.
Khương Vọng giận đến mức nghiến răng.
Hóa ra là muốn giết người để ra oai, nhưng mà Trọng Huyền Thắng khẳng định là không thể giết.
Là cận vệ của Trọng Huyền Thắng, tử sĩ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, giết Thập Tứ thì quả thật là kết một mối thù không đội trời chung.
Vậy thì chỉ có hắn mang thân phận là một môn khách đứng ngoài xem cuộc vui, hiển nhiên chính là một lựa chọn cực kỳ tốt để trở thành vật hy sinh!
Bổn đại gia nhìn qua có vẻ như dễ giết thế hả? Còn để cho ngươi kén cá chọn canh nữa?
Khương Vọng giận dữ rút kiếm chém đến.
Kiếm quang hỗn chuyển, một kiếm ba cách.
Trước tiên là ngăn đao, tiếp theo là tung chưởng, cuối cùng lại chém một đao.
Chỉ thấy hai tay thô to của Diêm Nhị bổ xuống, như bao cả bầu trời.
Còn đơn đao đan xen của Bình Tây Song Sát phối hợp hoàn mĩ, cuốn thành một đoàn ánh đao rực rỡ!
Ánh đao như biển...
Khương Vọng chỉ quát một tiếng: "Hai người các ngươi không cần nhúng tay!
Bây giờ hắn đang tức giận, quyết định chứng minh thực lực của mình một chút.
Nhưng khóe mắt hắn thoáng đảo qua.
Nào cần chờ hắn lên tiếng.
Cùng lúc ba người đối phương đồng thời đánh đến, Trọng Huyền Thắng và Thập Tứ liền vô cùng ăn ý lùi về trong viện, cơ thể cũng vô cùng thả lỏng, nhìn dáng vẻ chẳng khác gì đang đi tản bộ.
Con bà nó!
Khương Vọng lặng lẽ chửi tục trong lòng một câu.
Khương Vọng không lùi mà tiến, cả người giống như một lòng muốn chết, thoáng chốc liền tiến vào trong ánh đao.
Ánh đao như biển, một bàn tay to bao phủ đất trời.
Bình Tây Song Sát và Phúc Hải Thủ phối hợp ăn ý, uy thế kinh người.
Khương Vọng dùng một loại tư thế kiên quyết tiến vào biển đao, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa.
Khiến cho người ta có cảm giác là đang tự tìm đường chết.
Nhưng ở trong biển đao, bỗng nhiên phát ra một luồng kiếm quang.
Luông kiếm quang này như trăng đầu tháng, bình tĩnh, lạnh lẽo... Lại mãi mãi không thay đổi!
Mạnh mẽ chém nát mặt "biển", phá nát ánh đao.
Mà chỉ một đôi Phúc Hải Thủ hung ác làm sao có thể che lấp được ánh trăng?
Trăng sáng chiếu rọi cả bầu trời, trường kiếm của Khương Vọng đánh bại chưởng thế, nhảy thẳng lên.
Chỉ một kiếm, cùng lúc phá nát song đao lại đánh lùi chưởng của Diêm Nhị.
Đây rõ ràng không phải là thiêu thân lao đầu vào lửa mà rõ ràng là rồng bay ra biển!
Phúc Hải Thủ Diêm Nhị, được xưng là đệ nhất Đằng Long quận Lâm Hải.
Bình Tây Song Sát, song đao có thể chém Nội Phủ, quả thật là Đằng Long Cảnh hàng đầu của quận Bình Tây.
Bọn họ đều là sự tồn tại số một số hai tại quận thành của mình, tất nhiên đều không hề yếu.
Nhưng mà một môn khách mà Trọng Huyền gia tùy tiện phái ra liền có thế phá vỡ thế liên thủ của bọn họ.
Lúc này bọn họ mới nhận ra rằng, nơi này là Lâm Tri, là hoàng đô của Đại Tề, là đệ nhất hùng thành của Đông vực. Cao thủ nhiều như mưa, cường giả lại càng như mây.
Tầm nhìn được mở rộng.
Mà Khương Vọng trên không trung, ngón tay giống như hồ điệp bay lượn trong biển hoa, thay đổi trong nháy mắt, Kinh Cức Quan Miện trên đỉnh đầu lóe lên rồi biến mất.
Sau đó có nhiều loại hoa rơi lãng đãng trong không trung, tự mình khoe sắc, nở rộ.
Biển Diễm Hoa nổ rộ!
Huyễn hoa Diễm Hoa hư thực đan xen, hoặc gây mê tầm nhìn hoặc đốt cháy thân thể. Dưới sự duy trì của Kinh Cức Quan Miện, uy năng tăng lên nhiều lần.
Diêm Nhị vốn đang đánh xe, nắm tay to vô cùng nhưng thân hình bình thường.
Lúc này rụt người một cái, cả thân thể như đang "phồng to" ra. Chuyện này đương nhiên chỉ là ảo ảnh thị giác, nhưng khí thế của Diêm Nhị toát ra khiến cho mọi người giật mình, hóa ra Diêm Nhị là một tráng hán cao tám thước.
Đôi cánh tay có khớp xương lớn khác thường kia, động tác trở nên vô cùng chậm chạp, giống như... đang phải chịu một áp lực rất lớn, đang khuấy đảo dưới biển sâu.
Nhưng mà trừ gã sai vặt của Hà Sơn biệt phủ, thì những người ở đây đều là cường giả, tất nhiên có thể nhìn ra được một đôi tay này của Diêm Nhị, rõ ràng là đang khuấy không khí, đạo nguyên, thậm chí cả khí trường trong phạm vi này.
Một đôi tay này, không thẹn với danh hiệu Phúc Hải, chắc chắn hung hãn.
Gần Hà Sơn tọa lạc không ít chỗ ở của người quyền quý, cũng ít có ai không chú ý đến Hà Sơn biệt phủ của Trọng Huyền Thắng. Trận động tĩnh này liền có không ít người liên tục đi đến nhìn. Chỉ là, vừa thấy hai bên là Bảo gia và Trọng Huyền gia thì không có ai đến gần để xem.
Đối với những người này mà nói, chẳng mấy ai có thể nhìn hiểu được chiến cuộc. Nhưng khí thế xông tới hung hăng của Diêm Nhị giống như một người khổng lồ khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Chỉ thấy hai bàn tay to như chậm mà nhanh "khuấy", sau đó đột nhiên xé ra!
Hoa Hải phiêu diêu, vậy mà bị rạn ở giữa.
Phúc Hải Thủ liền vọc vào biển Diễm Hoa.
Ngay lúc đó, từ trong khe hổ có hai luồng ánh đao đồng thời chém ra, như cá bạc qua sông, xé lớn khe hở kia, đồng thời đánh về phía Khương Vọng.
Lần phối hợp này vô cùng ăn ý.
Vừa cần ăn ý nhưng cũng phối hợp hoàn thành khí thế cường đại của sự ăn ý này.
Bình Tây Song Sát, song đao bay lên... song song, quỹ tích huyền diệu, giống như hai đạo hồ quang đổi chiều.
Chỉ vẻn vẹn hai đạo hồ quang.
Đó là biểu tượng của ánh đao bị nén đến mức tột cùng.
Đơn giản mà nguy hiểm.
Sắc bén mà lãnh khốc.
Là sát lực cả đời của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad