Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3342. Chúng Diệu Chi Môn (1)



Chương 3342. Chúng Diệu Chi Môn (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Gió đêm rất lạnh.
Thử Già Lam đứng ở Hắc Liên Tế Pháp Đàn, đối mặt với Thái Bình quỷ sai thân hình mập mạp, đưa lưng về phía cường giả đang đứng im ở hẻm nhỏ Bắc khu.
Trong lúc nhất thời, hắn ta không biết mình nên rời đi hay nên động thủ, trong lòng vô cùng thấp thỏm.
Phật quang trong mắt đã không còn sự điên cuồng như lúc mới đến, phật âm quanh người cũng dần tán đi.
Hắn ta chưa quay đầu nhưng có thể phát hiện được mấy tia khí tức cường đại kia.
Lộc Thất Lang, Xà Cô Dư cùng một yêu quái không biết tên có thể tồn tại ngang hàng với bọn họ, khí tức trông như rất yếu nhưng lại sâu không lường được.
Dù sao đến cả Phật Tưởng của hắn ta cũng không dò ra được ngọn nguồn yêu căn của kẻ này.
Chẳng lẽ đây là cạm bẫy của Thái Bình quỷ sai?
Thái Bình Đạo là một tổ chức cường đại đến vậy sao?
Đã đạt thành hợp tác với Thần Hương Lộc gia? Phải chăng tiếp theo đây còn có thêm lực lượng quan phủ của thành Ma Vân?
Còn về mấy tên cường giả đang đứng ngoài đường kia, phải chăng là bằng hữu không đánh không quen...
Hắn ta vốn không thể nào ngờ được những điều này.
Dù sao trước giờ cường giả vốn vẫn luôn độc hành!
Nói đơn giản ra thì, bên trong vòng ngoại giao của Hắc Liên Tự không tồn tại thế lực liên minh nào... Nhìn quanh Yêu giới, có thể nói khắp nơi đều là cừu địch.
Dù sao, chỉ riêng cái tác phong động một tý là muốn ném kẻ không bái, không thành vào súc sinh đạo này, Hắc Liên Tự cũng tự biết mình bị chán ghét tới cỡ nào.
Yêu chiêu hận mà.
So sánh với sự khẩn trương của ba vị Yêu vương, Tật Phong Sát Kiếm cùng Thái Bình quỷ sai của chúng ta lại cho thấy sự trấn định siêu phàm.
"Chớ hoảng, ta có Cổ Thần tùy thân. Cổ Thần có mười ngón tay, nghiền chết ba tên Yêu vương này vẫn còn bảy ngón rảnh không có chuyện làm đấy."
Sài A Tứ tính trước kỹ càng.
"Đạo Chủ đã sớm nói, chuyện của Hắc Liên Tự, tổ chức sẽ giải quyết.
Tối nay chỉ là tiện tay đi đưa —— một món đồ, dạng hung đồ như Xà Cô Dư tới đây, nhân vật phản diện như Hắc Liên Tự cũng nhảy ra ngoài, chẳng lẽ cũng là một trong những kế hoạch của Đạo chủ sao?
Mưu kế Thái Bình, kinh khủng như vậy ư! Tiếp theo đây, hẳn là hắn ta có thể nhìn thấy cường giả cao tầng trong tổ chức rồi, không biết kẻ tới là ai trong Tam Quan, Thất Lại..." Trư Đại Lực như đang nắm chắc thắng lợi trong tay...
Dựa theo cấu trúc tổ chức của Thái Bình Đạo mà hắn ta biết, trên nhất là Thái Bình Đạo Chủ.
Tồn tại này có thể phân thân ngàn vạn, giám sát đêm dài vĩnh hằng.
Trong đó ---- chỉ cần một ý niệm, liền có thể kết nối với Thái Bình Thần Phong Ấn của hắn ta.
Phía dưới Thái Bình Đạo Chủ thì có tam quan, thất lại, cửu sai.
Tam Quan giả là Thiên, Địa, Yêu.
Thất Lại giả là Hỉ, Nộ, Ai, Cụ, Ái, Ác, Dục. (1)
(1) Theo thứ tự có nghĩa là: Vui, giận, bi thương, sợ hãi, yêu, ác, dục vọng.
Cửu Sai giả là Âm, Dương, Long, Ma, Nhân, Thần, Quỷ, Ác, Nghiệt.
Bản thân hắn ta cũng là một trong cửu sai giả, Thái Bình quỷ sai, mặc dù bây giờ tu vi còn hạn chế không đủ để nâng lên uy của Quỷ sai.
Nhưng Thái Bình Đạo Chủ đã từng đích thân nói qua, hắn ta rất có thiên phú, sớm muộn gì cũng sẽ đi đến được độ cao mà hắn ta vốn có thể tới.
Con đường thành tựu sự nghiệp vĩ đại của một yêu quái, luôn phải chiến thẳng vô số nhân vật phản diện. Tựa như tối nay, tựa như tên Thử Già Lam này.
Trư Đại Lực đứng trên cánh cửa phòng cũ nát, nhìn tên Yêu vương Hắc Liên Tự trong tiểu viện, ánh mắt kia như nhìn một người chết.
Không giống với ba Yêu vương đang thấp thỏm ngờ vực, hai con ngựa kéo tự tin mù quáng, Cổ Thần vĩ đại đang giấu thân ở thế giới trong kính, trong lúc bất ngờ, đột nhiên lâm vào —— sự mờ mịt ngắn ngủi.
Trư Đại Lực đang hỏi cao tầng lúc nào đến, Thái Bình quỷ sai là hắn ta có cần phải phối hợp gì không.
Sài A Tứ đang hỏi hắn có cần phải giả vờ tiếp không hay trực tiếp ngả bài, mời Cổ Thần ra sân nghiền ép...
Nhưng thân là Cổ Thần kiêm Thái Bình Đạo Chủ, hắn cũng còn chưa hiểu rõ hắn phải trốn đi chỗ nào, trốn làm sao.
Một khi ba tên Yêu vương này đánh nhau, khu nhà nhỏ này sao có thể còn nguyên vẹn?
Không nghĩ đến, Đại Tề Võ An Hầu là hắn, lập kế hoạch chuyển vào bên trong bảo kính, tính toán thiên ý, bắt lấy cơ hội chớp mắt là qua kia, gắng sức đuổi theo di hình hoán ảnh, trở về căn viện tử cũ nát này, kết quả lại đụng phải một màn trước mắt.
Không động thì thôi, khẽ động liền lật xe.
Bất kể là ai cũng khó tránh khỏi cảm thấy mê mang.
Giờ này khắc này, hắn sinh ra sự kính sợ thật sâu với thiên ý.
Càng hiểu rõ, càng kính sợ.
Càng cảm thụ, càng sợ hãi.
Càng hiểu biết, càng nghi ngờ!
Hiện tại hắn đã không biết mình có nên hành động hay không, không biết phải làm thế nào mới có thể... thoát được.
Hắn giống như một kẻ cô độc đứng một mình trên ngã tư đường, trên đường chỉ có vô số yêu quái muôn hình muôn vẻ, ven đường là đủ loại nguy hiểm không biết.
Hắn vừa giãy dụa, vừa tính toán suốt một đường nhưng chung quanh, dù có lựa chọn thế nào cũng đều là sai!
Chính là những cái mà bản thân ngươi nghĩ rằng "chính xác" kia, đã từng bước đẩy ngươi vào cục diện nguy hiểm hơn.
Chẳng lẽ, lúc này đây, hắn đã tới đường cùng, chỉ có thể ngồi im chờ chết?
Trong căn tiểu viện ở Bắc khu thành Ma Vân này, tình thế vốn đang giương cung bạt kiếm, đối đầu sinh tử, vậy mà, trong lúc nhất thời lại lâm vào sự an tĩnh quỷ dị.
Lộc Thất Lang, Xà Cô Dư, Thử Già Lam, ba đại Yêu vương đều có kiêng kỵ, ai cũng không muốn có động tác trước, để mất tiên cơ.
Trư Đại Lực tự phụ có Thái Bình Đạo làm chỗ dựa, hoàn toàn lấy tư thái của siêu thoát để nhìn một màn trước mắt này, dù là Thử Già Lam vì hắn ta mà tới.
Thái bình nghĩa sĩ, không sợ hãi. Hết chương 3342.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad