Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chuong 3998

Chuong 3998Chuong 3998
1256 chữ
Chương 3998
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khánh Vương ngai tai vị trí vương tọa của mình, sức mạnh như núi lởI
Cỗ thân thể này có cực hạn, thế nhưng thiên địa rộng lớn có khả năng vô hạn, có thể chuyển sức mạnh đại quân gần như vô tận.
Nàng ta không ngừng tụ tập rồi lại phóng thích lực lượng, cả người giống như một ngọn núi lửa đang phun trào!
Tất cả mọi người tới gần công kích nàng ta đều bị lực lượng cuồng bạo không gì sánh được đẩy ra. Đây là lực lượng thuần túy nhát, không kèm theo bắt kỳ thuộc tính gì, không thuộc về sát pháp, thần thông gì, mà chỉ là lực lượng huyết khí của mấy trăm vạn đại quân mà thôi.
Lực lượng thuần túy như thế tựa như biển gầm cuồn cuộn, như thiên hà trở mình, đánh cho đám thiên kiêu ở đây lảo đảo như những chiến thuyền con trong sóng lớn, đẩy bọn họ ra xa ngàn dặm!
Liên Ngọc Thiền là người thổ huyết mắt khống ché đầu tiên, nhưng cơ thể nhanh chóng được một tòa diễm thành hừng hực bao bọc. Ngay sau đó, Bạch Ngọc Hà cũng bị ném vào.
Bên kia, Khương Vô Tà thuận tay đẩy, cũng đưa Tật Hỏa Ngọc Linh vào, tiếp đó bản thân hắn ta cũng nhảy vào theo.
Khương Vọng tạm thời không rảnh mắng hắn ta, mà hiển hiện Huyền Thiên Lưu Ly, thân thể Thiên Phủ, dựng thẳng ba mươi sáu tắm bia lửa củng cố giới này, dùng diễm thành hoa lệ làm hạch tâm của một giới.
Ánh lửa mạnh mẽ hiện ra sinh cơ bất khuất, trước cơn sóng thần lực lượng kinh khủng này, Khương Vọng đơn độc dùng chân nguyên Hỏa Giới chống chọi!
Tịnh Lễ, Hí Mệnh, Lý Phượng Nghiêu đều dùng cách của mình để giảm bớt áp lực, không ngừng bay ngược, chỉ có mình Khương Vọng là tiến về phía trong cuồng triều này!
Thanh sam trên người hắn phần phật, đứng ở phía trước nhất trong Hỏa Giới, tay phải cầm kiếm, dựng thẳng kiếm trước người, tay trái dùng hai ngón, ngăn thân kiếm lại!
Kiếm này để dọc mi tâm, chia cách đôi song đồng kim sắc.
Gương mặt thanh tú này, đã có tiên khí, giờ lại thấy thần ý.
Vô số tia kiếm bay ra từ lưỡi kiếm, điên cuồng đan xen trước người, trong nháy mắt đã đan chặt vào nhau thành một tắm lưới kiếm nhưng lại bị trận lực lượng thuần túy kia dâng lên phá vỡ.
Nhưng, sau đó, tia kiếm lại tiếp tục đan xen vào nhau!
Be khổ vô biên, huyết khí vô bờ. Một khi nhân thế che trời vậy. Nơi đây thanh sam nhất tiên thần!
Giờ phút này, Khánh Vương điều khiển lực lượng huyết khí của mấy trăm vạn đại quân, có thể bổ sung liên tục không ngừng, dùng lực tốn lực quả thực khôgn thích hợp. Nhưng Khương Vọng nhất định phải khiến cho Khánh Vương cảm nhận được uy hiếp, tuyệt không cho phép Khánh Vương thực hiện ý đồ dọn sạch chiến trường!
Thắng bại có khi ở đây, có khi lại ở kia.
"Tội nghiệt, đau đớn, nghiệp..." Khánh Vương thoải mái dùng lực lượng vô biên, trong miệng lại lam bẩm như thế. Trọng điểm của nàng ta đương nhiên không phải trên thân những người trẻ tuổi kia, nàng ta đã sớm nói, từ đầu đến cuối, cũng chỉ có Tật Hỏa Dục Tú là xem như có thể ngồi đối diện, dọn bàn cờ lên!
Nhưng cũng chỉ là như thé... Trong quá khứ, mọi chuyện đều là vì nàng ta dung túng nên đương nhiên nàng ta cũng có quyền thu hồi phần dung túng này.
Bàn tay đang che bụng kia, bỗng dưng dò xét vào sâu hơn.
Trong cơn cuồng triều khi lực lượng thuần túy quét sạch bát phương, nàng ta nhìn ra được nơi thế giới bản nguyên đang an náu, bàn tay này phá vỡ giới hạn của linh hồn và nhục thế, ngay thời khắc này, tại trong khe hở âm dương, bắt lấy vòng xoáy tối tăm kia, cũng nắm chặt lấy trái tim của Tat Hỏa Dục Túi!
"Ta vốn mang theo nghiệt mà đi, ngại gì núi cao đường xa? Tiểu cô nương ngươi nói đúng, có lẽ lần này không thể giữ ngươi lại... Cũng không cần giữ lại ngươi!"
Đâu chỉ lực lượng hơn xa?
Nàng ta hoàn toàn chiếm thế áp đảo, toàn thắng toàn đắc, vô địch thế giới này!
Trong tháng năm dài đằng đẳng kinh doanh thế giới này, thế giới Phù Lục không thể xuất hiện một tồn tại mạnh hơn nàng ta. Giống như hồ Nhai Cam đã thành Thiên Khanh, giống như bát của Thiên Phật, hiện giờ cũng bị định trên thiên khung, trở thành bình chướng của thế giới Phù Lục, chờ đến khi nào nàng ta rãnh rỗi sẽ lấy đi.
Ai tới thế giới này mà không phải cúi đầu?
Nhưng ở lúc này, nàng ta lại thấy được cái đầu trọc chói sáng kia. Nó cố chấp đâm vào mắt nàng ta.
Cơ thể chẳng biết từ lúc nào đã không còn lui lại nữa, mà đặt chân đứng trong cuồng triều. Tăng y rủ xuống, tĩnh như đá ngàm! Tại đôi mắt sạch sẽ kia, nơi khóe mắt có máu tươi chậm rãi tràn ra, tựa như phật rơi lệ!
Ngã phật vì sao rơi lệ?
Phật vì thương sinh mà buồn! Hai tay của hắn ta tự nhiên duỗi ra, đầu ngón tay rủ xuống, bàn tay hướng ra phía ngoài, kết thành cầu nguyện ấn. Án này có đại từ bị, biểu thị phật, bồ tát có thể thỏa mãn nguyện vọng cho chúng sinh, giúp những lời ước nguyện có thể thực hiện...
Nhưng chúng sinh đã chết hét!
Hắn ta tận mắt nhìn thấy trăm vạn huyết thil
Muốn chắc bụng, được ăn kẹo hay nghỉ ngơi một ngày, những nguyện vọng nhỏ bé này đều không thể thực hiện nữa.
Hắn ta bỗng dưng há miệng, tiếng như hồng chung, giữ Thích Già chính niệm, thả Sư Tử Hồng!
Tụng niệm: "Nhân quả tuần hoàn! Báo ứng xác đáng!"
Cái gì là nhân quả?
Ăn cơm là nhân, chắc bụng là quả.
Đánh người là nhân, bị thương là quả.
Nghiệp chướng là nhân... Ác báo là qual
Luồng tăm tối bị Khánh Vương dùng tay nắm lấy kia, tại thời khắc này dường như sinh ra linh tính, điên cuồng vặn vẹo, giương nanh múa vuốt! Những đường cong tối tăm bò lên bàn tay Khánh Vương, lan tràn khắp cánh tay nàng tal
Vì sao khóe mắt Tịnh Lễ lại chảy máu, bởi vì hắn cưỡng ép dùng tuệ nhãn nhìn "Nghiệp" này!
Mà giữ Thích Già chính niệm, lấy Sư Tử Hống đụng vào nghiệp này, lấy thiền thuật nhân quả phóng đại nghiệp này!
Nếu như lúc trước, Khánh Vương là trúng ba phần độc thì giờ phút này đã là chín phần, tình trạng nguy kichl
Những luồng tối tăm này đều là tội lỗi của nàng ta, đồng nguyên với nàng ta, không cách nào tiêu trừ dễ dàng. Nàng ta có sự khống chế càng sâu đối với thế giới này thì sẽ phải tiếp nhận càng nhiều thống khổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad