Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1695: Quy khứ lai hề (1)

Chương 1695: Quy khứ lai hề (1)
(1) Quay trở về Nước Hạ và nước Ngụy đều nằm ở khu vực phía Nam, vị trí địa lý tương đồng, lại có thực lực nhất định nên không tránh khỏi xung đột.
Năm đó, sau khi Hạ quốc thua trong trận chiến Hạ - Tề, chỉ trong một đêm gần như phải đón địch từ mọi phía. Nổi loạn, tách biệt, xâm lăng...
Xã tắc gần như sụp đổ, đất nước gần như diệt vong.
Cái gọi là tường đổ mọi người đẩy, cây ngã bầy khỉ tan.
Trong số các nước thừa nước đục thả câu cũng gồm cả Ngụy quốc.
Đương nhiên cũng không có gì đáng trách, khi Hạ quốc trong thời kỳ thịnh vượng cũng không ít lần chèn ép Ngụy quốc.
Mặc dù trong những năm gần đây, hai bên đã tích cực hàn gắn quan hệ, thông thương, bù đắp quân tư trang cho nhau, trao đổi đạo thuật tâm đắc... nhằm đối phó với sức ép ngày càng lớn từ các quốc gia bá chủ.
Nhưng khi gặp nhau trên Diễn Võ Đài Hoàng Hà Hội, bất kỳ ai cũng sẽ không nương tay.
Chỉ là...
Chuyện gì đang xảy ra?
Chuyện gì đã xảy ra?
Chẳng lẽ Xúc Mẫn còn che giấu thực lực sao? Lại có thể ép chết đối thủ dưới sự bảo hộ của Dư Tỷ chân quân?
Khương Vọng đánh mắt nhìn về phía Tào Giai tỏ ý muốn hỏi.
Tào Giai truyền âm tới trả lời: "Đông Quách Báo chết vì phương pháp đốt mệnh của chính mình. Bây giờ có bộ dạng như vậy là do trúng độc."
Vậy thì có thể hiểu được.
Đông Quách Báo dùng phương pháp đốt mệnh để giành chiến thắng, Dư Tỷ không thể ra tay bảo vệ y, đó chẳng khác nào ép đối phương lựa chọn, không phù hợp với nguyên tắc công bằng của Hoàng Hà Hội.
Chỉ là dùng phương pháp đốt mệnh cũng không thể tranh được...
Có thể thấy Xúc Mẫn thực sự có mấy phần bản lĩnh. Vả lại loại độc biến một người sống sờ sờ thành một vũng máu này quả thật có chút đáng sợ.
Khương Vọng im lặng một lúc.
Hắn không ấn tượng lắm với Đông Quách Báo này.
Hắn đã xem cuộc thi tuyển chọn Nội Phủ, Ân Văn Hoa, Tạ Ai là những người nổi bật nhất.
Ấn tượng ban đâu với Đông Quách Báo chỉ là dũng mãnh hào phóng.
Trong cuộc tranh đoạt giữa ba người thua cuộc, y liều mạng tranh giành mới có được tư cách tham dự cuộc thi chính thức.
Đến cuộc thi chính thức vẫn tiếp tục liều lĩnh, mất mạng ngay ở vòng đầu tiên.
Lời đẹp đẽ ai cũng nói được.
Người cứ luôn miệng nói: "Vì đất nước, có tiếc gì sống chết" ở nơi nào cũng thấy.
Nhưng người thực sự làm được điều đó lại không nhiều.
Từ con người mà nhìn ra được đất nước, từ Yến Thiếu Phi đến Đông Quách Báo.
Thực sự không thể coi thường Ngụy quốc.
Dư Tỷ tuyên bố thắng bại của hai Diễn Võ Đài gần như cùng một lúc.
Đúng lúc này, Ngô Tuân - đại tướng quân của Ngụy quốc, đặt chân lên Diễn Võ Đài.
Ông không nhìn người chiến thắng là Xúc Mẫn lấy một lần. Trong trận đấu, thắng bại sống chết đều là chuyện thường tình, đây chính là Hoàng Hà Hội.
Ông đường đường là Đại tướng quân, lại quỳ trên mặt đất.
Hai tay đưa ra trước ngực, bưng máu tươi vương vãi trên mặt đất.
"Ngươi là chiến sĩ của Ngụy quốc, Ngô Tuân ta rất tự hào về ngươi."
Ông chậm rãi nói, bưng vốc máu vào trong lòng rồi đứng dậy:
"Bây giờ, ta sẽ đưa ngươi về nhà."
Nói rồi bước xuống và đi ra ngoài. Trên khán đài của Ngụy quốc, ^ đội ngũ dự lễ đồng thanh hô: "Quy khứ lai hề!"
Từng người Ngụy quốc đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi theo sau Ngô Tuân. Bóng lưng của vị tướng lừng danh thiên hạ nặng nề tới khó tả.
Thật sự "về nhà" rồi.
Nguy quốc chưa từng lấy được danh sách của trận ba mươi tuổi trở xuống không hạn chế.
Bây giờ cả trận Ngoại Lâu và Nội Phủ đều đã đánh xong.
Đối với Ngụy quốc mà nói, Hoàng Hà Hội lần này đã kết thúc rồi.
Không thể nói là thành tích không tốt, dù sao thì ở trận Ngoại Lâu cũng đã giành được vị trí thứ ba. Thành quả cũng không tệ lắm.
Nhưng Đông Quách Báo không còn nữa.
Y là thiên kiêu được mài giũa từ trong quân đội, lại mất mạng ở Hoàng Hà Hội chỉ vì danh dự Ngụy quốc.
Y là thuộc hạ của Ngô Tuân, cũng là đồng đội của ông.
Tâm trạng của Ngô Tuân không thể không nặng nề.
Nhưng cuộc đối đầu của thiên kiêu các nước là như vậy. Đằng sau vinh quang cũng rất tàn khốc và đau đớn.
Mỗi một thiên kiêu đi về phía trước, đằng sau sẽ có rất nhiều người ngã xuống.
Mở đầu một câu chuyện là kết thúc của nhiều rất nhiều câu chuyện khác.
Sống chết cũng chỉ như vậy.
Danh sách giao đấu vòng đầu trong trận Nội Phủ ở Hoàng Hà Hội chính là:
Tề quốc Khương Vọng giao đấu với Trang quốc Lâm Chính Nhân.
Mục quốc Đặng Kỳ giao đấu Tống quốc Ân Văn Hoa.
Kinh quốc Hoàng Xá Lợi giao đấu Liêu quốc Gia Luật Chỉ.
Tần quốc Tần Chí Trăn giao đấu Đan quốc Tiêu Thứ.
Sở quốc Hạng Bắc giao đấu Việt quốc Bạch Ngọc Hà.
Ngụy quốc Đông Quách Báo giao đấu Hạ quốc Xúc Mẫn.
Tuyết quốc Tạ Ai giao đấu Lương quốc Hoàng Túc.
Ung quốc Bắc Cung Khác giao đấu Thân quốc Giang Thiếu Hoa.
Một vòng đấu, chọn ra tám người mạnh nhất.
Người thắng gồm Khương Vọng, Đặng Kỳ, Hoàng Xá Lợi, Tân Chí Trăn, Hạng Bắc, Xúc Mẫn, Tạ Ai, Bắc Cung Khác.
Thiên kiêu các nước bá chủ thắng cuộc là việc nằm trong dự đoán, như Đan quốc Tiêu Thứ, Liêu quốc Gia Luật Chỉ, Tống quốc Ân Văn Hoa đều bị đánh cho rất thảm. Nhất là Việt quốc Bạch Ngọc Hà bị Hạng Bắc đánh cho một quyền, may có Dư Tỷ cứu giúp kịp lúc mới giữ được một mạng.
Nhìn theo góc độ này, Trang quốc Lâm Chính Nhận chỉ mất một con huyết quỷ, có vẻ là kết quả tốt nhất rồi...
Đương nhiên, thực tế được - mất không thể tính như vậy.
Trái lại trước đó Xúc Mẫn không được quá nhiều người coi trọng, giờ lại có thể thắng thiên kiêu Ngụy quốc, quả thực làm không ít người bất ngờ.
Tất nhiên, đây cũng là may mắn, vốn ra hắn ta phải bị thiên kiêu Tề quốc tiêu diệt trong vòng đầu tiên, nhưng người ta lại chuyển sang chọn thiên kiêu Trang quốc làm đối thủ.
Trang quốc lúc đầu vì Lâm Chính Nhân mà nở mày nở mặt, giờ cũng vì Lâm Chính Nhân mà mất hết mặt mũi.
Bắc Cung Khác của Ung quốc lọt được vào nhóm tám người mạnh nhất...
So sánh kẻ thù cũ với nhau cũng có ý vị sâu xa.
Tại thời điểm Ung quốc hưng thịnh nhất, có thể chiến đấu được với Kinh quốc, cũng không thua gì Liên minh năm nước Tây Bắc hiện nay.
Tuy nhiên, sau khi Hàn Ân đoạt được ngai vàng, Ung quốc không hề có được một bước tiến nào. Qua hàng trăm năm không ngừng suy bại, sau đó thua trong trận chiến với Trang quốc.
Là cháu đích tôn của Anh quốc công Bắc Cung Ngọc - Ung quốc, thiên kiêu trẻ tuổi nhất của Ung quốc, Bắc Cung Khác gánh trên vai trách nhiệm lớn lao, dễ nhận thấy y có thể cáng đáng.
Hàng trăm năm nay Ung quốc không có người nào đạt được danh hiệu một trong tám người mạnh nhất Hoàng Hà Hội.
Mà nguồn tài nguyên phía sau cái danh hiệu này, đối với Hàn Hú đang cai trị ở Ung quốc bây giờ mà nói, là vô cùng quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad