Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3463. Hòa thượng Tu Di Sơn có thể chết không? (1)



Chương 3463. Hòa thượng Tu Di Sơn có thể chết không? (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thân thể của Dương Dũ hóa thành tro bụi, Phật quang cũng không còn.
Áo tăng của hắn ta, cây búa gỗ hắn ta cầm trong tay, mõ gỗ còn đang ẩn giấu… tất cả đều bị lộ rõ, bị phân giải, bị thiêu đốt.
Chỉ còn âm thanh phẫn nộ sau cùng, ba chữ Tu Di Sơn kia giống như một ngọn núi đè xuống Khương Vọng.
Rơi vào biển lửa vô tận, vậy mà không bị thiêu đốt, ngược lại còn hiện hình từ âm thanh, từng chữ này đến chữ khác nhảy lên, từng ký tự này đổi thành ký tự khác.
Ánh vàng lưu chuyển, ký tự xuyên qua biển lửa.
Mặc dù vẫn bị thiêu đốt, nhưng lại không thể lập tức thoát khỏi, chúng tránh né tri văn (nghe biết), sau đó từng chữ từng chữ giáng xuống đỉnh đầu kẻ địch, hóa thành một tòa tháp kim quang bao trùm xuống, nhốt tên đầu trọc áo xanh cầm kiếm xông tới vào bên trong.
Dương Dũ quá hiểu rõ Tri Văn Chuông!
Nếu cho hắn ta cơ hội, hắn ta chắc chắn có thể ngăn chặn việc tiểu hòa thượng Tu Di Sơn này sử dụng Tri Văn Chuông.
Đáng tiếc chuyện xảy ra quá đột ngột, tên tặc của Tu Di Sơn không cho hắn ta một chút cơ hội nào.
Trước khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, hắn ta hóa “Trần Trụ Bất Phôi Chú” thành “Kim Cương Phục Ma Chú”, trong khoảnh khắc bản chất Phật niệm biến hóa, tránh khỏi Tri Văn Chuông, hắn ta đã dùng âm thanh ba chữ Tu Di Sơn xếp thành tháp Bát Bảo, trấn phong tiểu hòa thượng giết mình vào trong đó.
Lúc này, Thiên Ngoại Vô Tà, Đại Bồ Tát không thể nhúng tay vào đây.
Ta không làm việc này, còn có ai?
Nhưng mà… Nhưng mà hắn ta đã chết.
Nhưng Thử hòa thượng của Hắc Liên Tự vẫn còn ở bên cạnh.
Nhưng nếu Tri Văn Chuông cứ thế bị hòa thượng Tu Di Sơn mang đi, còn không bằng rơi vào tay kẻ thù!
Cho dù nói thế nào, nó vẫn là Tri Văn Chuông của Yêu giới, không phải chuông của Nhân tộc!
Chút tàn niệm cuối cùng này, đương nhiên cũng tiêu tán.
Nhưng Phật tháp vàng óng dù sao cũng đã trấn ở đó.
Trâm trạng của Dương Dũ… có lẽ sẽ có người hiểu.
Cũng có thể không ai hiểu.
Thử Già Lam nghe được tiếng vang của Tri Văn Chuông, khoảnh khắc nhìn thấy Tri Văn Chuông, hai mắt sáng rực lên!
Đi mòn gót chân tìm không thấy, lúc tìm được lại chẳng hề tốn công!
Dương Dũ vừa hóa thành tro, hắn ta đã lập tức đạp vỡ Thần Hải. Sau lưng ngưng tụ ra ảo ảnh Kim Cương Trừng Mắt, Phật chưởng vàng rực nâng lên Hắc Liên Tế Pháp Đàn. Giống như cầm lấy một cái bát, sau đó úp nó lên Bát Bảo Tháp!
Hắc Liên Tế Pháp Đàn từ thật chuyển thành ảo, xuyên thấu Bát Bảo Tháp, cũng xuyên thấu thanh trường kiếm của tên đầu trọc áo xanh, rơi lên Tri Văn Chuông một cách chuẩn xác, chôn vùi tiếng chuông lay động kia, khiến nó hoàn toàn im lặng.
Hòa thượng Tu Di Sơn có gì đặc biệt hơn người?
Đại Bồ Tát Hành Niệm thiền sư đã chết.
Tiểu hòa thượng Thần Lâm Cảnh này sao có thể không chết?
Việc Dương Dũ bị hóa thành tro bụi quả thực đột ngột, mạnh như hạng năm trên Thiên Bảng Tân Vương, vậy mà thân tử thần diệt chỉ trong nháy mắt. Nhưng với tầm mắt của Thử Già Lam hắn ta, đương nhiên thấy rõ rốt cuộc thứ gì có tác dụng mấu chốt trong việc này. Cho nên chuyện đầu tiên muốn làm trong trận chiến này chính là tách Tri Văn Chuông ra!
Mà đối với hắn ta bây giờ, đây cũng không phải là chuyện bất khả thi. Bởi vì tất cả mọi thứ hắn ta chuẩn bị trước khi tiến vào thế giới Thần Tiêu đều là để cướp đoạt Tri Văn Chuông, cho nên đã có đầy đủ biện pháp đối phó với Tri Văn Chuông.
Nói “đối phó với Tri Văn Chuông” là đã quá đề cao bản thân. Nhưng đối phó với tiểu hóa thượng cầm chuông, khiến hắn ta không thể phát huy sức mạnh của Tri Văn Chuông thì các Đại Bồ Tát Hắc Liên Tự có vô số thủ đoạn.
Vào thời khắc này.
Cổ Thần họ Khương mới vừa đi ra từ thế giới trong gương, sau khi nhận thấy mục tiêu hàng đầu Chu Lan Nhược đã đề cao cảnh giác thì quả quyết thay đổi mục tiêu, giết chết Dương Dũ, hoàn thành nghĩa cử vĩ đại tiêu diệt Thiên Bảng Tân Vương của Yêu tộc chỉ trong nháy mắt.
Nhưng Dương Dũ tuyệt đối không phải kẻ dễ bắt nạt, tuy bị Tri Văn Chông thấm nhuần, tất cả mọi phòng ngự đều mât hiệu lực trước Tam Muội Chân Hỏa, nhưng trước khi chết vẫn để lại một chút phản kích.
Kim Cương Phục Ma Chú này gọi ra Bát Bảo Tháp trấn phong, nhằm vào thân pháp cao siêu của hòa thượng Tu Di Sơn.
Với thực lực của hắn ta, chẳng mấy chốc đã đưa ra phán đoán, chắc chắn cơ hội duy nhất của tiểu hòa thượng Tu Di Sơn này chỉ có thể tạo ra trong lúc đào thoát. Nếu bị các Yêu Vương ở đây vây kín tứ phía thì chắc chắn không còn may mắn nữa.
Cho nên hắn ta muốn ngăn chặn con đường sống này, để kẻ kia cùng chết.
Mặc dù Khương Vọng cầm Tri Văn Chuông trong tay, nhưng cũng không tin tưởng vào Tri Văn Chuông một cách mù quáng. Cho dù đã thiêu chết Dương Dũ nhưng vẫn không hề buông lỏng cảnh giác. Bởi vì hắn cũng là loại người sẽ ra sức đánh trả ngay lúc hấp hối.
Kim Cương Phục Ma Chú biến thành Phật văn, đột nhiên xuyên qua biển lửa, hóa thành Bát Bảo Tháp giáng xuống. Hắn cũng lập tức lay động Tri Văn Chuông, tiến hành phân tích Bát Bảo Tháp.
Đáng tiếc chuông đồng chỉ vang nửa tiếng đã bị Thử Già Lam lấy Hắc Liên Tế Pháp Đàn phong bế. Dù sao cũng là thủ đoạn của Thiên Yêu dùng để phong chuông, Trường Tương Tư có nhanh thế nào cũng không thể chặt đứt được.
Trên thân chuông đồng khắc lên dấu ấn hoa sen màu đen, sức mạnh “Như Sử Tri Văn” im bặt.
Thế cục nguy cấp!
Thử Già Lam và Dương Dũ là kẻ thù từng hai lần đồng quy vu tận, cuối cùng lại có một sự hợp tác hoàn mỹ theo phương thức này.
Cái gọi là kế tục người chết, không chỉ có Nhân tộc.
Mà Khương Vọng – người mở ra Trạng thái Thanh Văn Tiên – giờ khắc này cũng nhận được tin tức có rất nhiều cường giả mạnh hơn đang xông tới đây, ví dụ như Chu Lan Nhược, Linh Hi Hoa, kẻ nào cũng có thể chiến đấu sống còn với hắn.
Kính của hắn hướng xuống dưới…
Dưới chân là từng ngọn Tam Muội Chân Hỏa, tiến lên đốt cháy Bát Bảo Tháp.
Nửa tiếng Tri Văn là đủ đối phó với thuật pháp đã mất đi người điều khiển này.
Đương nhiên Thử Già Lam đã tới! Hết chương 3463.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad