Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2849 - Ngày Hỉ (1)



Chương 2849 - Ngày Hỉ (1)




Chương 2849: Ngày Hỉ (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng đột nhiên nhìn thấy Lý Long Xuyên đứng bên đường, vội vàng gửi truyền âm để hỏi đáp áni.
Lý Long Xuyên không nói lời nào, làm tư thế kéo cung, biểu thị rằng ta là một võ phu, binh pháp gia truyền, hoàn toàn không hiểu mấy thứ này. Khương huynh ngươi vẫn nên mời một cao nhân khác thì hơn.
Khương Vọng lại nhìn về phía Yến Phủ đang nắm tay Ôn Đinh Lan nói nhỏ cái gì đó, cũng không quan tâm y thật sự không chú ý tới hay giả vờ không để ý, hắn mãnh liệt truyền âm tới.
Yến Phủ quay đầu lại, chân thành nhìn hắn, đột nhiên giơ hai tay lên: “Nào, chúng ta cùng cổ vũ Võ An Hầu đi!”
Y vừa vỗ tay, vừa hét lớn: “Võ An Hầu! Cố gắng lên!”
Quần chúng vây xem ngay lập tức bị kéo theo, nhất thời có tiếng vỗ tay như sấm, có tiếng hò hét như thủy triều lên:
“Võ An Hầu! Cố gắng lên!”
“Võ An Hầu! Cố gắng lên!”
Thật sự là. . .
Quá xấu hổ.
Trong lòng Khương Vọng im lặng ghi xuống một khoản nợ, đưa tay kéo bình vị chua xuống, ngửa đầu uống cạn, nhất thời bị chua đến nỗi mặt mũi nhăn thành một đống.
“Võ An Hầu hảo hào khí! ! !” Lý Long Xuyên dẫn đầu cổ vũ.
Đám đông sục sôi.
“Để ta giúp ngài, để ta giúp ngài.” Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu cô nương canh cửa đỏ bừng, nhanh chóng kéo bình vị ngọt xuống, thân thiết mở ra, đưa tới trước mặt Khương Vọng.
Khương Vọng nhất thời không nói nên lời, cầm lấy uống cạn.
Ngọt...ngọt quá.
Ngọt đến nỗi răng của hắn hình như từng cái từng cái đã rụng xuống rồi.
Mà cả gương mặt đã nhăn thành một đống kia, lại được nâng lên toàn bộ.
Vị ngọt lấn át vị chua một lúc, bụng dạ bắt đầu trở nên cồn cào.
Thật vất vả mới nuốt xuống được một ngụm này, thì bình vị đắng kia đã được đưa qua, tiểu cô nương cầm bình lưu ly trong suốt nhìn hắn đầy mong đợi — thật mong chờ khuôn mặt này của Võ An Hầy, sẽ còn vặn vẹo thành biểu tình gì đây?
“Trọng Huyền Thắng a Trọng Huyền Thắng, huynh phải nhớ kỹ ta đã phải làm những gì cho huynh.”
Khương Vọng thở dài một tiếng, nâng bình lưu ly kia lên định uống. Đột nhiên, trong phủ đại phu Triều Nghị truyền truyền đến một trận xôn xao.
Mơ hồ nghe thấy ai đó hét lên ——
“Này, này, này, tân nương ra ngoài rồi! Mau ra xem!”
“Sao mà lại ra lúc này cơ chứ? Ở đâu rồi? Ở đâu rồi?”
Khương Vọng nhanh chóng phát động Thanh Vân Tiên Thái, ngay lập tức bắt được giọng nói rụt rè của Thập Tứ trong trận tạp âm hỗn loạn kia: “Nói là huynh ấy rất nhanh sẽ tới, nhưng mà vẫn chưa thấy tới, ta cho là huynh ấy lạc đường rồi, nên mới ra ngoài tìm…”
Nhưng giọng nói rất nhanh đã bị cắt đứt.
Có lẽ Dịch đại phu không muốn để người khác nghe thấy nữ nhi của mình lại nóng lòng muốn gả cho người khác đến vậy.
Sắc mặt của Khương Vọng đột nhiên thay đổi: “Trong đó đã xảy ra chuyện gì? Mọi người cẩn thận chút, ta đi kiểm tra xem!”
Nhẹ phẩy tay một cái, bình vị đắng, vị cay, vị mặn, đều vỡ tan trong phút chốc.
Người nhiệt tình giúp đỡ người khác, và có dũng khí gánh vác như Võ An Hầu, liền dẫn đầu hướng vào trong Dịch phủ. Trong lúc nhất thời cuồng phong nổi lên, mấy cái ống trúc đựng đề khảo thí ở đằng sau, đều biến mất hoàn toàn trong sự hỗn loạn, chỉ còn lại cửu trọng thải môn trơ trọi, để cho tân lang một người một ngựa nhẹ nhàng xuyên qua.
“Không có chuyện gì, không có chuyện gì!”
Phản ứng của Dịch phủ bên kia cũng rất nhanh, ngay lập tức đã có quản gia đứng ra ngoài cửa: “Bên trong mọi thứ vẫn bình thường, vừa rồi chỉ là một con mèo làm đổ bình hoa mà thôi, chư vị tân khách không cần lo lắng! Xin hãy tiếp tục xuyên thải qua môn!”
“Nhưng những thải môn này đều loạn hết cả rồi!”
“Ống trúc đựng đề khảo thí đâu? Mấy cái ống trúc lớn như vậy sao lại không thấy?”
“Đi tìm đi, vừa mới còn ở đây mà.’
Đám người rối loạn, mấy vị tiểu nương tử giữ cửa tìm kiếm ống trúc khắp nơi.
“Đừng hoảng hốt!” Lúc này Dịch Hoài Mân đứng lên: “Ta nhớ hết các đề mục!”
Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, hắn ta liền ngã ngửa ra sau.
Khương Vọng vội vàng tiến lên, giữ lấy cánh tay hắn ta, quan tâm nói: “Dịch huynh, ngươi say rồi!”
“Không phải ta muốn nói huynh đâu, Dịch Hoài Mẫn, ngày thường thì bại hoại tùy ý. Hôm nay là ngày đại hôn của lệnh muội, sao huynh có thể uống nhiều như vậy?” Vừa oán trách, vừa đỡ hắn ta đưa cho quản gia Dịch phủ: “Mau đưa công tử nhà ngươi đi tỉnh rượu lại đi.”
Sau đó, hắn đứng ở trên bậc thang, quay người ngoắc tay: “Thắng ca, nhanh, chúng ta sắp để lỡ giờ lành rồi!”
Trong toàn bộ quá trình, Trọng Huyền Thứng chỉ cười hì hì nhìn Khương hầu gia tự cứu, giờ phút này liền nghênh ngang đi tới trước, bước vào Dịch phủ, đi nghênh đón tân nương của hắn ta.
Dịch Hoài Vĩnh thủ hộ trong nội viện, tính cách hoàn toàn trái ngược với Dịch Hoài Mẫn, đơn giản và nghiêm túc, nói năng thận trọng. Dáng dấp ngược lại có mấy phần tư phong của phụ thân.
Nếu quan sát kỹ đôi huynh đệ này, sẽ phát hiện ra rằng họ thực sự có rất nhiều điểm giống nhau ở lông mày và đôi mắt, nhưng lại khác nhau ở một số chi tiết nhỏ, khiến một người thì anh tuấn, một người thì tầm thường.
Hắn ta vốn không phải là người thích đùa vui ồn ào, lại thêm vừa rồi muội tử trong nhà suýt nữa đã lao ra khỏi khỏi khuê phòng để đến Trọng Huyền gia, vì vậy chỉ làm theo quy trình nghi thức một cách đàng hoàng, rồi mỉm cười cho qua.
Khương Vọng với tư cách là loan lang nên dẫn đầu, Trọng Huyền Thắng chậm rãi đi phía sau, vừa chào hỏi thân nhân và bằng hữu của Dịch gia, hắn ta rất giỏi những việc này.
Khiến bầu không khí trở nên náo nhiệt.
Yến Phủ, Ôn Đinh Lan và Lý Long Xuyên cũng xúm lại phía sau tân lang, trò chuyện không ngừng, sau khi đi qua cửu trọng thải môn, cũng uống xong nước ngũ vị rồi, bọn họ dường như mới nhớ ra, mình cũng là một thành viên của đội ngũ đón dâu, đội ngũ đồng loạt tiến về phía hương khuê của tân nương — Dịch Tinh Thần đã đặc biệt mời công bộ tu sĩ đến chủ trì. Ông ta đã chi rất nhiều tiền để xây dựng một công trình quy mô lớn trong nội phủ. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi , đã xây dựng xong tòa hương lâu này. Hoàn toàn không thua kém khuê tú của các gia đình Lâm Tri khác.
Sau nghi thức nhận thân, Thập Tứ đã sống ở đây. Từ nay, đây chính là nhà mẹ đẻ của nàng, bản thân nàng thỉnh thoảng cũng sẽ về thăm.
Đội ngũ tiến lên rất thuận lợi, bất kể là ném tiền hay phụng lễ, có thể xưng là thế không thể cản — cho đến khi họ gặp Lý Phượng Nghiêu trong chiếc tử phượng hoa sam.
Dáng người cao gầy của nàng hoàn toàn được thể hiện qua tạo hình hiện tại, khí chất tướng môn gia truyền, cũng là được sinh ra từ trong xương tủy, đứng trước hương lâu, như cản cả vạn quân.
Cũng không biết là mỹ sắc khiếp người, hay là uy sắc khiếp người.
Sự quý phái từ phượng văn tiêu ảnh tô điểm trên bộ tử sam kia, quả thật cũng chỉ có thể được coi là tô điểm cho nàng.
Nghĩa nữ của Dịch Tinh Thần xuất giá, nhất định phải có một phượng nương có thân phận nhất định bầu bạn.
Với địa vị của Dịch Tinh Thần, không khó để tìm một vài khuê nữ trong cá gia đình lớn để đưa nữ nhi của của mình.
Nhưng nếu muốn tìm người xứng đôi với loan lang do Trọng Huyền Thắng mời tới, thì thực sự tìm khắp thành Lâm Tri cũng chẳng có mấy ai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad