Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2134: Thiên tử chưa mở cánh cửa hãnh tiến (2)

Chương 2134: Thiên tử chưa mở cánh cửa hãnh tiến (2)
Đơn giản Thiên tử buồn, thế là cả thiên hạ đều buồn.
Ông ta đứng trên vị trí chí cao vô thượng kia, cần nhìn thấu bao nhiêu sương mù, mới có thể trông thấy lòng người?
Tề thiên tử im lặng nhìn chằm chằm linh cữu một lát, sau đó mới chuyển động ánh mắt.
Ông ta nhìn từ trái qua phải, quét mắt toàn bộ linh đường một vòng, như tuần sơn hà. Toàn bộ người bị ánh mắt của ông ta chạm tới đều phải thấp thỏm.
"Bệ hạ." Hoàng hậu tiến lên đón, kéo cánh tay của ông ta, dịu dàng nói: "Tới cho Vô Khí một nén nhang đi, chắc hẳn con nó đã chờ người rất lâu rồi."
Tề thiên tử không nói gì, mặc cho Hoàng hậu kéo về phía trước.
Dưới áo tang màu trắng, thân hình sừng sững như núi cao.
Nói nới thì từ trước tới nay Khương Vọng vẫn chưa từng quan sát kỹ gương mặt của Thiên tử, giờ phút này chỉ có thể cụp mắt nhìn lại, tay trái của Thiên tử đặt lên linh cữu của Khương Vô Khí.
Đây là một bàn tay với khung xương rõ ràng, nắm chặt thiên địa, mà vào giờ phút này tại rìa linh cữu, vỗ nhẹ mấy lần, cuối cùng đi qua linh cữu, đi tới trước bàn thờ.
Hoàng hậu lấy ra ba nén nhang, rồi châm vào ánh nến vàng óng, rồi mới đưa cho Thiên tử.
Thiên tử dâng ba nén nhang này lên, sau đó lại im lặng.
Loại im lặng này như một tòa núi lớn, đặt trong lòng của mỗi người nơi đây.
Toàn bộ Trường Sinh Cung, dần dần im ắng.
Giống như cả thế giới này, đã tới thời điểm nghẹn ngào.
Tất cả thanh âm đều trở nên tĩnh lặng, ngay cả người nói nhỏ đều không còn.
Tại sao Thiên tử lại im lặng?
Không biết đã qua bao lâu.
Tề thiên tử xoay người lại, ông ta quay lưng về phía bàn thờ, đối mặt với linh cữu của Khương Vô Khí, cũng đối mặt với linh đường, thậm chí tất cả mọi người bên ngoài linh đường.
"Khương Thanh Dương." Ông ta bỗng nói.
Trái tim Khương Vọng bỗng đập mạnh, tiến lên một bước: "Thần tại."
Giọng nói của Thiên tử vang lên: "Tang lễ hôm nay, giờ lễ đã định. Bàn tiệc bên ngoài cũng không ngồi đầy, ngươi đã tới. Tới sớm như vậy, là vì cho trẫm nhìn sao? Ngươi muốn làm thần tử hãnh tiến(*) sao?"
(*hãnh tiến: vì may mắn nên được làm quan hoặc thăng chức.)
Lời này rất nhẹ, thế nhưng lại rất nặng.
Giống như một tòa núi cao nguy nga đè xuống!
Hoàng hậu nghe xong đã hiểu.
Đối với chuyện hôm nay xảy ra trong linh đường, Thiên tử có bất mãn. Dù chỉ là sóng ngầm phát sinh!
Lời này nói tới Khương Thanh Dương, sao lại không phải nói tới những biểu hiện của người trong hoàng thất trước linh cữu của Khương Vô Khí chứ?
Ý này, Hoàng hậu hiểu, Thái tử hiểu, Khương Vô Tà hiểu, Khương Vô Ưu cũng hiểu.
Thế nhưng dù là Thiên tử muốn gõ ai, đối với Khương Vọng bị gọi tên tới nói, đây chính là núi cao đổ xuống, trời đất sụp đổ. Đây chính là uy thế của Thiên tử, áp lên một người. Là biển động tứ hải, bao phủ một người.
Hắn không thể không sợ hãi!
Khương Vô Ưu đang cân nhắc tìm từ, đang định nói gì đó, lại chợt thấy bóng trắng bên cạnh hơi động.
Khương Vọng mặc áo tang đi tới trước một bước, xoay người lại, nhìn thẳng vào Thiên tử cách linh cữu của Khương Vô Khí.
"Xin bệ hạ thu hồi lời nói vừa rồi!" Hắn nói như vậy.
Ánh mắt thâm sâu của Thiên tử hạ xuống.
Khương Vọng gánh chịu lấy sức nặng khó mà hình dung, lại đứng nghiêm, không chút dao động nào.
Hắn cất cao giọng trong linh đường này: "Thần coi là, tình cảm thương tiếc, tế lễ vong linh, chỉ ở trong ý niệm, không phân chia sớm tối. Thiên tử anh minh thần võ, chưa từng mở cánh cửa hãnh tiến cho tiểu nhân, làm sao mà có thần tử hãnh tiến chứ? Tấc quan tấc tước một bổng một lộc của thần, đều là hi sinh xương máu cho Đại Tề mới đạt được, tại sao Thiên tử lại dùng hai chữ hãnh tiến để khinh thường thần chứ? Hôm nay thần dậy sớm, thì tới đây sớm mà thôi. Thật không biết bái tế Thập Nhất hoàng tử, còn cần đúng thời giờ nữa!"
Hắn cúi người: "Lời nói này của bệ hạ, làm thần thương tâm nhường nào? Thần không đảm đương nổi, cũng không thể đảm đương! Xin mời thu hồi!"
Cả phòng im lặng.
Tào Giai nhìn về người thiên kiêu hiên ngang tự tin này mà ngẩn ra, không biết nên nói cái gì cho phải.
Khương Thanh Dương quá kiên cường khí khái, cũng dám ngay mặt bác bỏ Thiên tử, mời Thiên tử thu hồi lời vừa nói!
Thực ra ông ta hiểu, sở dĩ Thiên tử nói tên của Khương Thanh Dương, cũng bởi vì mục đích rung cây dọa khỉ, mà Khương Thanh Dương lại là lựa chọn tốt nhất.
Vào giờ phút này, vào thời điểm Cung chủ Trường Sinh Cung đã chết đi, dù Thiên tử nói tên bất kỳ vị hoàng tử hoàng nữ nào, đều khó có thể không bị coi là một loại tín hiệu nào đó, sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc tranh người thừa kế.
Mà ông ta và Trần Phù là trọng thần của đế quốc, cũng không phải nhân vật nhỏ mà Thiên tử có thể coi thường. Nhất là Tu Viễn, vừa mới thoát khỏi hiềm nghi, vừa rời khỏi trạng thái giam lỏng, mà người bạn tương giao nhiều năm của ông ta, giờ phút này đang chịu lăng trì tử hình tại đạo trường.
Nếu như Thiên tử hỏi Tu Viễn câu đó, có lẽ ông ta ngay lập tức tự sát để chứng minh bản thân.
Cho nên Thiên tử mới hỏi Khương Thanh Dương, thực ra đây cũng là một loại coi trọng Khương Vọng, có một loại cảm giác thân cận. Cái gọi là giản tại đế tâm(**), cùng lắm cũng chỉ như vậy mà thôi.
(**giản tại đế tâm: người được hoàng đế biết tới và tán thưởng.)
Đương nhiên, lời đối đáp của Khương Vọng cũng rất quan trọng.
Hắn có thể bộc bạch bản thân, hoặc là sợ hãi nhận lầm, Thiên tử cũng sẽ không làm gì hắn. Lúc này càng giống như mọi người cùng quan sát một vị thiên kiêu trẻ tuổi vậy.
Thế nhưng cũng không biết Khương Vọng đã hiểu được hay là không hiểu nữa, lại cứ như vậy ngay mặt cãi lại...
Thiên tử sẽ như thế nào?
Tào Giai đi theo đương kim Thiên tử nhiều năm như vậy, rất hiểu Thiên tử, cũng rất không hiểu Thiên tử. Hiểu chính là, ông ta rõ ràng Thiên tử hùng tài đại lược, anh minh thần võ, thế nhưng chỗ không hiểu chính là, nhiều khi ông ta không thể xác định được, Thiên tử sẽ đưa ra quyết định như thế nào... tựa như giờ phút này vậy.
Thiên tử không phải không có khả năng giận dữ đùng đùng.
Tìm Thiên tử đòi một câu giải thích, để Thiên tử thu hồi lời vàng ý ngọc, nghiêm trọng mà nói, thậm chí có thể coi là khiêu chiến uy quyền của Thiên tử!
Thiên tử có thể sai, thế nhưng Thần tử làm sao có thể nghi vấn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad