Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3489. Thất Tội Thương, Thiên Tru Kỳ Nộ



Chương 3489. Thất Tội Thương, Thiên Tru Kỳ Nộ




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà trong khoảng thời gian chỉ có mấy hơi, trong khoảng thời gian chẳng là gì đối với sinh mệnh dài dằng dặc này, Chu Lan Nhược thân mang thần thông tuyệt đỉnh... đã chết! Thượng Nguyên Minh Châu đã vỡ vụn, bà ta chỉ có thể trơ mắt nhìn xem nó xảy ra trong quá trình hàng thế.
Bà ta đương nhiên phẫn nộ.
Thế là từ sự phẫn nộ này dẫn động Kim Câu Thương, trực chỉ thẳng đến lửa giận trong lòng.
Thất Tội Thương, Thiên Tru Kỳ Nộ!
Ầm ầm ầm ầm!
Nguyên thần Chân yêu lật đổ thiên địa, Chu Huyền nhấc chưởng là ngày, lật chưởng là đêm. Chỉ trong nháy mắt, ngoài thân đã chớp ảo sáng tối chừng một ngàn tám trăm lần.
Cứ như vậy, làm hao mòn đạo tắc của một thương giết thẳng vào trong lòng kia.
Bàn tay nâng lên, cầm lấy một thanh kiếm mảnh, giơ kiếm vẽ một vòng ——
Giữa thiên địa có kẽ nứt, vạn vật vạn sự không thể di chuyển.
Lấy đạo tắc va chạm đạo tắc.
Bảy thanh kim thương giáng từ trên trời xuống, đều bị tước đi mũi nhọn! Trong thân thương huy hoàng như trụ trời, vang lên tiếng nổ vang rền, vỡ vụn thành từng đoạn.
Thần niệm vừa chạm, đã trao đổi xong với Khuyển Ứng Dương.
Chu Huyền trước diệt lửa trong lòng, sau lại cản thương thiên ngoại. Khuyển Ứng Dương thì không để ý gì khác, chỉ trong nháy mắt đã đi xuyên qua Thần Sơn!
Đại đạo của Hổ Thái Tuế đã hiện nhưng vì sao Linh tộc cấp độ Chân yêu này lại đánh lén? Là tự bản thân y hay do Hổ Thái Tuế sai sử? Hổ Thái Tuế đang toan tính điều gì?
Những vấn đề này đề tạm lưu lại tính sau.
Bọn họ nhận lời hiệu triệu mà đến, tuyệt không thể để Khương Vọng chạy, càng không thể để Khương Vọng mang theo Bất Lão Tuyền cùng Tri Văn Chuông đào tẩu!
Nhất là đối với Khuyển Ứng Dương mà nói, ông ta càng có một lý do tuyệt đối không thể kéo dài —— Thiên kiêu có tiềm lực nhất Thần Hương Hoa Hải tuyệt đối không thể vẫn lạc ở thế giới Thần Tiêu dưới tay ông ta.
Ông ta không những phải đuổi theo Khương Vọng mà còn phải bảo đảm cho Lộc Thất Lang an toàn.
Nhưng chỉ thấy một cây kim thương từ chính diện mà đến!
Hùng Tam Tư tóc dài bay phất phới, nhảy lên trong luồng kim quang chói mắt, tựa như một vầng mặt trời mới mọc ở phương Đông.
Mặt trời huy hoàng chiếu sáng biển mây. Vạn thần đổ rạp, phong lôi đều tán.
Đây là luồng ánh sáng đầu tiên xé rách đêm dài, là lúc này đời này thương thứ nhất!
Ánh mắt chạm đến liền đâm rách ánh mắt. Thần niệm vừa tiếp xúc liền xé rách thần niệm. Cái gì thần thông, bí pháp, tam tài, ngũ hành... Nó mang theo giác ngộ đánh vỡ nát mọi thứ mà đến, quét sạch hết thảy.
Nó trực tiếp ngăn cản Khuyển Ứng Dương, bức ông ta phải lui về Thần Sơn, về Vạn Thần Hải, trở lại Phong Thần Đài!
Bên trong Vạn Thần Hải mênh mông, bên trên Phong Thần Đài màu vàng kim, vẫn là nam tử mặc trường sam, mỹ phụ mặc cung trang, vẫn là cảm giác thiên địa hưởng ứng, uy nghi vô tận.
Vẫn là Phong Thần Đài chiêu mộ, Chân yêu hàng thế. Đây là sự thật không thể thay đổi.
Bố trí của Phong Thần Đài đã vượt qua quy tắc của thế giới Thần Tiêu, xuyên thấu thiên ngoại vô tà.
Thế nhưng Chân yêu đã hàng thế hai hơi.
Một bước cũng chưa thể dời!
Người sống có thể chết, người chết không thể sống lại.
Người sống phải làm cách nào mới có thể về trạng thái chết?
"Vô ngã."
Khóa toàn bộ tinh khí thần vào mũi thương, mang mọi thứ lúc này đặt ở trong hư vô.
Vô niệm vô giác, vô ý vô tưởng. Một điểm nơi đầu thương chỉ điểm Phong Thần Đài, chỉ chờ một tuyến thời cơ kia bị chạm đến, ý, tưởng, niệm, giác mới thức tỉnh.
Như thế mới có thể giấu diếm được tầm mắt nhìn thấu thế giới của Chân yêu, chiếm trước tiên cơ trước mặt hai vị cường giả Chân yêu đã dày dặn kinh nghiệm.
Từ "Ngã" từ "Vô" giết ra tới.
Hùng Tam Tư y...
Không, Nhiêu Bỉnh Chương y, muốn thỏa thích thể hiện phong mang! (1)
(1) Phong mang: mũi nhọn, sự sắc bén.
Thần nguyên vẽ lên kim thương, thần anh tưới tăm cho thân thể thân thể.
Thứ mà Vạn Thần Hải đã thai nghén không biết bao nhiêu năm, giờ phút này mặc cho y thỏa sức phát huy.
Thiên Đạo Thất Tội Thương chỉ mới là khởi đầu.
Y giống như một vầng mặt trời hiện lên phương Đông, phát ra lúc này thế này thương nhứ nhất. Đây mới là hào quang tỏa vạn trượng của y, mới là thời khắc kiêu liệt nhất.
Lúc này thiên địa tuần xa, chư thần đều bái ta.
Vô tội, vô hạnh, vô cầu, vô đắc giai vô luận.
Diện ngô thương giả...
Mặc bất tử thương phong! (2)
(2) Không tội, không may, không cầu, không được đến đều không bàn luận. Đối diện với mũi thương của ta, không ai không chết dưới mũi thương.
Chính là bởi vì sát lực của một thương này khủng bố như thế, Chân yêu Khuyển Ứng Dương đang một lòng muốn cứu viện "Thiếu chủ" mới bị bức phải lui lại.
Tại thời khắc này, bên trên Phong Thần Đài được tạo nên bởi thần lực kim sắc, Khuyển Ứng Dương đứng chắp tay, một tay ấn về phía trước. Trong lòng bàn tay của ông ta có một ngọn núi xanh như phỉ thúy, vách đá lấp lánh, chim uốn lượn, không cốc sâu xa.
Mũi thương vàng ròng điểm lấy đỉnh núi xanh thẳm như phỉ thúy.
Mũi thương điểm tại đó, dường như có thể thăm dò vô tận.
Hùng Tam Tư cùng Lưu Kim Thương của y, dường như có thể vĩnh viễn chiếu rọi xuống.
Nhưng thế gian nào có vĩnh viễn?
"Cũng nên có chừng mực đi?" Khuyển Ứng Dương lạnh nhạt nhìn về phía trước, ánh mắt xé ánh thương rực rỡ vô tận, nhìn thẳng Hùng Tam Tư.
Cho dù bị Chu Ý kêu đến hét đi, cho dù bị Hổ Thái Tuế đánh cho giống như chó chết nhưng dù sao ông ta cũng là Chân yêu đương thời, dù sao cũng là chủ nhân của Chiếu Vân Phong!
Bị một kẻ dị loại mới vào cảnh giới Chân yêu do Hổ Thái Tuế tiện tay tạo ra, một thương giết về điểm xuất phát, không thể nghi ngờ là khiến ông ta cảm thấy bị sỉ nhục. Hết chương 3489.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad