Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3488. Mưa máu đang rơi xuống trực tiếp bị quét sạch



Chương 3488. Mưa máu đang rơi xuống trực tiếp bị quét sạch




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngạo, đố, nộ, nọa, tham, sàm, sắc, lấy thất khiếu của cự viên thần tướng thành túi thương, thiên hàng Thất Tội Thương!
Mưa máu đang rơi xuống trực tiếp bị quét sạch.
Vạn thần đang chìm nổi, ngay trước khi bảy thanh kim thương này rơi xuống, những tượng thần ở gần đều đã bị áp bách đến nứt ra! Vạn Thần Hải mênh mông bát ngát, giống như bị thương này đè xuống mấy trượng, thần lực tràn ra hết tầng này đến tầng khác.
Một thương muốn giết hai Chân yêu!
Một thương gần nát Phong Thần Đài!
Đây không thể nghi ngờ là lực lượng ở cấp độ Động Chân.
Niệm động pháp dời, thiên địa thụ mệnh, nguồn gốc của vạn pháp, chính là, Chân Nhân!
Nói cái gì mà thiên địa đồng bi, ta không buồn, thiên địa hà cớ gì buồn?
Lúc ta chết thiên địa buồn, vậy thì khi ta còn sống... thiên địa phải quang đãng, theo hỉ nộ của ta. Lôi đình phong sương, chính là tâm ta tổn thương.
Tam phẩm Thần Lâm, bất hủ chỉ là kim khu ngọc tủy, là ngụy bất hủ nhục thân không xấu. Chân Nhân tức là quy về bản nguyên, từ ngụy bất hủ tiến bước thành chân bất hủ.
Cái gọi là "Động Chân", tức là thấm nhuần thế giới chân thực. Động Chân cũng chính là thấy được chân bất hủ!
Mười ba năm trước đây y chính là á quân của trận ba mươi tuổi trở xuống không hạn chế trên Hoàng Hà Hội.
Cường giả đoạt khôi thủ của Cảnh quốc lúc đó đã lâu không nói tới, quý quân chiến tử càng không nhắc nhưng ngay cả hạng tư hiện giờ cũng đã là Chân Nhân đương thế tiếng tăm lừng lẫy.
Vì sao y lúc trước chỉ bại nửa chiêu trước khôi thủ lại mãi chưa Động Chân?
Y dã sớm có thể nhìn rõ chân thực của thế giới, từ lâu cũng đã nhìn rõ chính mình.
Chỉ có điều nhục thân Nhân Yêu Ma lộn xộn tồn tại quá nhiều kẽ nứt, tồn tại quá nhiều bất đồng.
Bây giờ y mới hiểu được, Hổ Thái Tuế vẫn luôn quan sát y trưởng thành, chờ mong biến hóa của y, chờ đợi sự diễn tiến tự phát từ một sinh mệnh ngoan cường, chậm rãi giải quyết tất cả các vấn đề trong quá trình hỗn hợp này.
Mà mỗi một bước y trưởng thành tại Tử Vu Khâu Lăng, mỗi một khắc y cố gắng cướp lấy sức mạnh để cường đại hơn, cũng là đang giúp Hổ Thái Tuế khai thác đạo đồ. Cho đến hôm nay... giúp ông ta thành công.
Y đã hoàn toàn tuyệt vọng, đến mức đã đến rất gần Động Chân, cũng buông tay ngừng lại.
Chỉ kém một bước, thế nhưng vượt qua một bước kia cũng đã là vô dụng. Đó cũng chỉ là đổi từ nhà tù Thiên Kiếp Quật sang một nhà tù khác. Cũng chỉ là cho Hổ Thái Tuế càng nhiều thứ để quan sát, càng nhiều linh cảm hơn mà thôi.
Tất cả, tất cả đều đã vô dụng.
Mọi cố gắng của y ở Yêu giới, đều là công dã tràng.
Là càng tệ hơn cả công dã tràng! Y đã lấy huyết nhục của mình làm thềm, trải con đường lên đỉnh cao nhất cho Hổ Thái Tuế. Những gì mà y cố gắng đều đã phản tác dụng, sự tồn tại của y chính là tư lương cho kẻ địch.
Cho nên, một khắc đó tâm y đã chết.
Người nam nhân đã sống qua rất nhiều thời khắc gian nan, vượt qua rất nhiều thống khổ, hận không thể giết chết bản thân sớm hơn một chút.
Y đã hoàn toàn mất hết can đảm để tiếp tục sống.
Mãi đến khi y nghe đến tên của thiên kiêu Tề quốc.
Mãi đến khi y nghe nói đến Hoàng Hà khôi thủ!
Trước đó, y đã biết Chu Ý bị trọng thương, biết Thiên Tức Hoang Nguyên có lẽ sẽ rung chuyển, biết vị Thiên Chu nương nương kia là bị thương trên chiến trường, thậm chí cũng nghe đến tên của sư phụ Khương Mộng Hùng. Thế nhưng y không biết trận chiến này vì sao lại xảy ra, cũng chưa từng hỏi chi tiết.
Tử Vu Khâu Lăng vốn cách xa tiền tuyến. Bình thường y dùng hình tượng lãnh khốc kiệm lời du tẩu, chưa từng quan tâm đến sự vụ của nhân tộc... Bản thân y cũng không biết như vậy là vì che giấu mình, hay là vì để phòng ngừa bản thân mất khống chế, hay chỉ đơn thuần là trốn tránh đau thương!
Bây giờ, y ở trong thế giới Thần Tiêu, đã không tìm thấy bất kỳ khả năng gì cho mình nhưng sáu chữ Hoàng Hà khôi thủ Tề quốc này, lại lần nữa cho y dũng khí phóng ra một bước cuối cùng.
Sơn hà vạn dặm, kẻ kế tục.
Đây là lý do để y cầm thương.
Thế nhưng ở thời khắc mấu chốt khi nguyên thần sắp thành tựu, lực lượng bành trướng vô hạn, y lại bỗng nhiên thu liễm tất cả.
Bởi vì y đã cảm nhận được dao động của Phong Thần Đài, phát giác được hai cường giả cấp độ Chân yêu đang đến.
Cho nên y tù tâm khóa ý, để cho mình quay về trạng thái chết, chỉ để cho mũi thương một điểm sống.
Điểm này, chỉ dùng cho Phong Thần Đài.
Chỉ có như vậy, mới có thể giấu giếm được khả năng phát giác của Chân yêu, mới có cơ hội cướp được chiến quả lớn nhất.
Hai Chân yêu vừa hàng thế, y lợi dụng đốm lửa cháy trên đồng cỏ, từ chết chuyển sống. Ở lúc bước ra một bước cuối cùng, đồng thời niệm động pháp dời, làm thiên địa thụ mệnh, hạ xuống Thiên Tru Thất Tội Thương này!
Dù là là Khuyển Ứng Dương hay là Chu Huyền, cũng không thể ngờ được rằng, bọn họ được Phong Thần Đài chiêu mộ, vào trận ở thế giới Thần Tiêu, bắt giết một Thần Lâm nho nhỏ... Lại ở ngay lúc hàng thế, đón nhận công kích thế này.
Nhất là Chu Huyền. Sau khi lão tổ rút lui, chư phương đều cho rằng Chu gia đã không có năng lực cạnh tranh nữa. Nhưng bà ta lại rất tin tưởng vào Chu Lan Nhược, cho rằng với thực lực cùng lòng dạ của nàng ta, dù không thể thắng được đầy bồn đầy bát bên trong thế giới Thần Tiêu thiên ngoại vô tà thì không đến mức không thu hoạch được gì mà về nhà.
Thế nhưng, điều bà ta không ngờ được là, ngay cả mong muốn để Chu Lan Nhược hai tay trống không về nhà cũng là một loại yêu cầu xa vời.
Bà ta rõ ràng đã có được ánh trăng trước lâu đài, nhận lời hiệu triệu của Phong Thần Đài, giáng lâm thế giới Thần Tiêu. Mắt lấy sắp có thể dùng sức Chân yêu, hoàn thành bố cục đang bỏ dỡ của lão tổ. Thế nhưng, Phong Thần Đài muốn đánh xuyên qua thông đạo lưỡng giới, xuyên thấu thiên ngoại vô tà, vẫn cần một chút thời gian. Hết chương 3488.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad