Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3870

Chương 3870Chương 3870
"Trong thư viết cái gì thế?"
Ngõ Quan Vương ngồi trên một chiếc thuyền khách nào đó đang dạo chơi trên dòng Trường Hà, có chút hiếu kỳ cất tiếng hỏi.
Biện Thành Vương lãnh khốc vô tình, tuy bày ra dáng vẻ lạnh lùng nhìn về phía dòng sông ngoài cửa sổ, nhưng cũng hơi nghiêng tai lắng nghe.
Tân Quảng Vương ngồi ở một bên một cửa sổ khác —— trong căn phòng cao cấp này, tổng cộng có hai cửa sổ, Tân Quảng Vương và Biện Thành Vương chia nhau mỗi người ngồi một bên, dựa vào nhuyễn tháp ngắm nhìn cảnh sông nước. Ngỗ Quan Vương một mình bực bội ngồi trên một chiếc ghế đẩu thấp giữa thuyền.
Gió sông lay động mái tóc dài của Tân Quảng Vương, làm cho khuôn mặt của y thêm một chút ôn nhu.
Y nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đưa quân ngàn dặm, nhưng cuối cùng cũng phải từ biệt. Ta sẽ còn trở lại thăm phong cảnh Cảnh quốc."
Ngỗ Quan Vương buồn bực nói: "Hai người tới mà thăm, chắc lần sau ta sau sẽ không có thời gian rảnh đâu."
Tân Quảng Vương thở dài: "Nếu không có ngươi, ta sẽ rất tiếc nuối đó."
Ngõ Quan Vương đặt hai tay lên đầu gối, chớp chớp mắt: "Lão đại, ngươi hiểu ta mà, lời phỏng đoán của ta vẫn luôn không chính xác... rảnh, chắc chắn có thời gian rảnh!"
Biện Thành Vương lạnh lùng không lên tiếng, nhưng truyên âm đã tiếp tục: "Nợ của ta nên được xóa hết rồi phải không?"
Tân Quảng Vương nhìn ra ngoài cửa sổ, đáp lời: "Không chỉ vậy, còn có dư nữa. Lần này Biện Thành Vương của chúng ta đã lập được công lớn, một kiếm đâm chết Du Khuyết, phân thưởng sao có thể không làm hài lòng ngươi được?”
"... Ngươi định sẽ nói vậy khi Du Khuyết hoặc tổ chức đứng sau lưng y tìm tới phải không?"
"Ngươi nói gì vậy! Tổ chức há có thể để ngươi chịu trách nhiệm một mình, chẳng lẽ ta lại là loại người đó hay sao?" Tân Quảng Vương đổi chủ đề: "Dù sao ngươi cũng không nhận nhiều nhiệm vụ, chỉ cần ta không nói, bọn họ chắc chắn không bắt được ngươi."
"... Vậy ta muốn thêm tiền."
"Hợp tình hợp lý."
Biện Thành Vương nhìn mặt sông rộng lớn, cảm nhận những con sóng dập dênh đập dưới đáy thuyền, giống như hơi thở của con rồng giận dữ, rồi tự nhiên hắn lại nghĩ đến vị Long Quân theo dõi trận chiến trên Quan Hà Đài, nghĩ đến Trường Hà Long Cung.
Tống Thanh Ước... nhi tử của Tống Hoành Giang, tôn tử của Tống Uyển Khê, và là huynh trưởng của Tống Thanh Chỉ. Trang Cao Tiện phái Tống Thanh Ước tới Trường Hà Long Cung, rốt cuộc là vì mục đích gì?
Hắn là người duy nhất trong hiện thế biết được chân tướng liên quan đến cái chết của cựu Thủy Quân Thanh Giang Tống Hoành Giang, lại cộng thêm mối quan hệ yêu hận tình thù giữa Tống Uyển Khê và Trang Thừa Càn, phải nói là hắn đang có cơ hội biến Thanh Giang Thủy tộc thành đồng minh.
Nhưng hắn chưa từng tiếp xúc với Tống Thanh Ước, cũng không biết tính tình của hắn ta như thế nào. Nếu tùy tiện tìm tới cửa, e rằng có thể tự chui đầu vào rọ. Hơn nữa người như Trang Cao Tiện, nếu đã nắm được đại quyền, thì tại sao lại không bắt nhốt Thanh Giang thủy phủ?
Chỉ sợ việc xúi giục Thanh Giang thủy tộc phản bội theo phe hắn sẽ không đơn giản như vậy, cái này vẫn cần thảo luận kỹ hơn...
Nghĩ như vậy, hắn tiếp tục truyền âm nói: "Nếu nhiệm vụ lần này đã kết thúc, vậy ta đi trước một bước. Lần sau đừng có nghênh ngang tới Bạch Ngọc Kinh nữa, đừng có gây thêm phiền toái cho ta."
Tân Quảng Vương rất không hài lòng với thái độ của hắn: "Cứ lén la lén lút gặp mặt như thế sẽ làm tổn hại đến uy danh Tân Quảng Vương của ta al"
"Không phải lén la lén lút mới là đúng à?" Biện Thành Vương cảm thấy hơi mệt mỏi: "Ngươi là tên tội phạm bị truy nã, đừng có mà hợp lý và đương nhiên như thế"
"Chẳng lẽ ngươi không phải à?"
"Biện Thành Vương bị truy nã có liên quan gì đến đại đương gia của tửu lâu Bạch Ngọc Kinh đây? Ta là người làm ăn chân chính, thành thực kinh doanh tửu lâu, đã sớm không liên quan gì đến giang hồ nữa rồi!"
Nói xong hắn liền muốn đứng dậy.
"Ai chờ một chút!" Tân Quảng Vương vội vàng truyền âm ngăn cản: "Còn có nhiệm vụ mài"
Biện Thành Vương vô cùng không kiên nhân: "Còn có nhiệm vụ gì?"
Tân Quảng Vương nói: "Chúng ta đã trốn thoát, nhưng còn mấy đồng sự còn ở bên trong biên giới Cảnh quốc nữa."
"Ngươi muốn làm gì?" Biện Thành Vương hỏi.
"Không phải ta, là chúng ta." Tân Quảng Vương cường điệu nói.
Biện Thành Vương thờ ơ nói: "Nói nghe thử xem."
Tân Quảng Vương nói: "Trong hành động ám sát Du Khuyết lần này, chúng ta không cần toàn bộ đều phải chạy thoát khỏi Cảnh quốc, chỉ cần một người trong chúng ta là đủ rồi. Nhiệm vụ duy nhất của người sau khi trốn thoát ra ngoài, chính là để cho người Cảnh quốc biết rằng, Diêm La của Địa Ngục Vô Môn đã trốn thoát thành công khỏi biên giới Cảnh quốc. Đặc biệt là Biện Thành Vương ngươi, người được cho là hung thủ tàn bạo mạnh nhất tàn sát cả đại gia tộc Du thị, thông tin ngươi trốn thoát đóng vai trò vô cùng quan trọng."
Biện Thành Vương bình tĩnh nói: "Ngươi dự định khiến cho người Cảnh quốc biết như thế nào?”
"Đây chính là nhiệm vụ ta muốn nói với ngươi." Tân Quang Vương hiển nhiên sớm đã có kế hoạch: "Tiếp theo, chúng ta phải thực hiện đơn hàng thứ hai —— đi Ngụy quốc An Ấp thành giết người!"
Biện Thành Vương trâm mặc một hồi.
Điều này quả thực có thể khiến toàn thiên hạ đều biết, có thể khiến tất cả người Cảnh quốc đều hiểu rằng, Địa Ngục Vô Môn đã trốn thoát, đã thế còn tiếp nhận đơn hàng như chưa có chuyện gì xảy ra cơi
Nhưng một tổ chức sát thủ như ngươi có cần phải táo bạo đến vậy không?
Sau khi chọc tức Cảnh quốc, ngươi còn muốn chọc tức cả Ngụy quốc hay sao?
Đừng nói cái gì mà sát tủ chỉ là lưỡi đao, khách hàng mới là chủ nợ. Nếu ngươi dám đi hành thích ở quốc gia khách, thì tất nhiên phải nghênh đón đòn phản công.
Ngụy quốc tuy không phải là bá chủ quốc, nhưng cũng là một quốc gia hùng mạnh.
Đương kim Ngụy đế là hùng chủ.
Đại tướng quân Ngô Tuân là nhân vật đỉnh cấp trong võ đạo hiện nay. Ngoài ra còn có thiên kiêu đáng tự hào nhất của Ngụy quốc, du hiệp Yến Thiếu Phi. Hắn ta là thiên kiêu Hoàng Hà, trong trận Ngoại Lâu Cảnh, hắn ta chỉ đứng sau Đấu Chiêu, Trọng Huyền Tuân, đạt được vị trí thiên hạ đệ tam trong trận Ngoại Lâu Cảnh. Bây giờ không biết hắn ta còn ở Ngụy quốc hay không, cũng không rõ tu vi đến trình độ nào, nhưng chắc chắn phải từ Thần Lâm cường đại trở lên.
Muốn cường quân có cường quân, muốn danh tướng có danh tướng. Cũng không thiếu cường giả thiên kiêu.
Một quốc gia như vậy, há lại cho một tổ chức sát thủ như ngươi hoành hành?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad