Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3510. Liệu Linh phụ có… có thông cảm không



Chương 3510. Liệu Linh phụ có… có thông cảm không




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nguyên lực hoàn toàn hỗn loạn, tất cả đạo thuật liên quan đến nguyên lực đều không thể tái thành lập.
Trong hoàn cảnh một màu đen kịt này, ánh sáng của Khương Vọng trở thành kén của Khương Vọng, thân hình đang bay nhanh của hắn dừng lại giữa không trung, bị ánh sáng trói buộc và làm bị thương!
Không phải là không tranh, mà là khó lòng phòng bị.
Ánh sáng giữa ngực và bụng đánh cho ngực và bụng Khương Vọng thành cái sàng.
Như Ý Tiên Y không cách nào ngăn chặn, Huyền Thiên Lưu Ly Công không chịu nổi một kích.
Sương phong xích hỏa ngoài thân lan tràn khắp nơi.
Trường Tương Tư âm vang liên hồi, bị kiếm quang đánh đến độ khó mà nắm chặt, giống như con thuyền giữa biển khơi nổi bão, bất cứ lúc nào cũng có thể tuột khỏi tay.
Cũng may còn có Bất Lão Tuyền!
Bất Lão Ngọc Châu màu xanh liên tục vận chuyển sinh mệnh lực.
Thương thế trên người lập tức khôi phục, Như Ý Tiên Y lại rung lên.
Ánh lửa trên người đều thu lại, Khương Vọng xoay người chuyển kiếm, rung Tri Văn Chuông, nghiêng thân Bắc Đẩu. Lúc này thân là đầu môi, Trường Tương Tư là tay cầm.
Trên cao không có tinh quang, dưới thấp không có kiếm quang.
Chỉ có gió lạnh âm u, nhưng có thể xé toạc bóng tối, thiên hạ chìm vào mùa đông!
Khuyển Ứng Dương vừa mới xuyên thủng hắc ám mà tới, đúng lúc nghênh tiếp một kiếm này, lập tức nắm ánh sáng xông vào hành lang. Ánh sáng hóa thành kiếm trong hành lang tăm tối, kiếm ánh sáng đối gió lạnh, chớp mắt đã giết nhau mấy chục hiệp.
Ở chiêu thứ tư, bên trái bụng Khương Vọng bị đâm xuyên. Hiệp thứ chín thì bị cắt cổ. Hiệp thứ mười ba thì cổ tay cầm kiếm cũng bị cắt vào một nửa!
Có thể xưng tuyệt đỉnh kiếm thuật trong các tu sĩ Thần Lâm thế hệ trẻ tuổi, nhưng trước mặt Khuyển Ứng Dương cũng khó mà chống đỡ.
Đạt đến cấp bậc Chân Yêu, không phải nhìn vào chiêu thức mà là quy tắc.
Kiếm chiêu của bản thân hoàn mỹ đến đâu, nếu không thể phù hợp với căn bản của thế giới này, về mặt quy tắc thì khắp nơi đều là lỗ hổng.
Nhưng điều khiến Khuyển Ứng Dương cảnh giác chính là Khương Vọng không dựa vào Bất Lão Tuyền để khôi phục, mà một mực lấy thương đổi thương. Rõ ràng đang chiến đấu kịch liệt, nguy hiểm trùng trùng, nhưng lại không hề liều lĩnh.
Lấy thương đổi thương của Khương Vọng là để bản thân bị trọng thương, thay thế cho vết thương chí tử, đồng thời, trong quá trình lấy thương đổi thương này, nhanh chóng quen thuộc cảm giác giao thủ với Chân Yêu!
Tu sĩ Thần Lâm bình thường đương nhiên không làm được tới mức này.
Không nói trong quá trình “làm quen” này phải chết bao nhiêu lần. Tu sĩ Thần Lâm muốn “làm quen” với phong cách chiến đấu của Chân Yêu sẽ gặp phải rào cản về tầm nhìn và nhận thức rộng lớn như trời và vực!
Mà những thứ này… đã bị Tri Văn Chuông xóa bỏ.
Đúng là một bảo bối tốt!
Khuyển Ứng Dương rung ánh kiếm một cái, muốn cắt đứt chuông đồng đang hạ xuống.
Khương Vọng lấy u phong đâm thẳng vào điểm chí mạng, bày ra tư thế lấy mạng đổi mạng… Còn điên cuồng hơn cả tự chặt đầu mình!
Khuyển Ứng Dương muốn phế bỏ thần thông, cắt đứt tứ chi, mang tới cho người này sự tra tấn thống khổ nhất thế gian.
Nhưng có Bất Lão Ngọc Châu, Khương Vọng gần như trở thành một tồn tại không thể giết chết, càng không thể nào tàn thân gãy chi. Là bảo vật thế gian, trân báu thần thoại, tích súc bản nguyên cuối cùng trong năm tháng đằng đẵng, không có khả năng tự khôi phục, nhưng hỗ trợ một Khương Vọng Thần Lâm cảnh thì dư sài.
Cho dù cảnh giới bị áp chế, kiếm thuật bị đè ép nhưng tiếng chuông vang lên liên hồi đã cung cấp tri thức khiến Khương Vọng biết được thủ đoạn của Chân Yêu, đồng thời cũng giữ chặt Tri Văn Chuông và Bất Lão Ngọc Châu.
Theo Khuyển Ứng Dương, việc liên tục chém đối phương bị thương như thế này cũng là một kiểu tra tấn, nhưng nhìn ánh mắt kiên định của Khương Vọng, ông ta càng cảm thấy kẻ đang bị tra tấn như là chính mình.
Ông ta muốn đánh vỡ kiếm phong của Khương Vọng hết lần này đến lần khác, đánh tan Huyền Thiên Lưu Ly Công, rồi đánh nát Kim Khu Ngọc Tủy của Khương Vọng… Sau đó lại tận mắt nhìn chúng khôi phục lại, rồi lại tấn công.
Đương nhiên, cho dù Tri Văn Chuông và Bất Lão Ngọc Châu có tốt thế nào thì cũng chỉ là ngoại vật. Một Chân Yêu đương thời không thể nào không tìm được phương pháp tiêu diệt đối phương. Cái ông ta cần chỉ là thấm nhuần thời gian chân thực, thực sự nắm chắc thế giới này!
Một hành lang âm u hướng thẳng lên bầu trời, ở giữa còn có bẫy sinh tử.
Hành lang này không ngừng lan ra, trở nên càng dài hơn, càng rộng hơn.
Ánh sáng của thế giới Thần Tiêu bị nuốt chửng càng ngày càng nhiều, cho nên cũng càng ngày càng ảm đạm.

Lúc Linh Hi Hoa còn đang phủ phục trên đường núi, nghe Hùng Tam Tư gọi tên Hổ Thái Tuế, nghe Hổ Thái Tuế thừa nhận danh hiệu Tam Ác Kiếp Quân… Gặp được Linh phụ.
Mặc dù Linh phụ phụ thuộc vào thân thể Chu Huyền, mặc dù Linh phụ không thèm liếc hắn ta lấy một cái.
Hắn ta gãy một cánh tay, bị Khương Vọng chém vỡ gan, thân thể đã sớm kiệt sức… Những yếu tố này ảnh hưởng tới hắn ta, khiến hắn ta không thể lập tức lao ra chiến đấu với Linh phụ.
Không phải không trung dũng, chẳng qua là không thể mà thôi.
Liệu Linh phụ có… có thông cảm không.
Cho đến khi Linh phụ hạ gục được Hùng Tam Tư đã có chiến lực Chân Yêu, hắn ta mới muốn đứng ra phát biểu vài câu cảm tưởng thì tình hình đột nhiên thay đổi, Linh phụ mưu đoạt Phong Thần Đài, chư thần vây công.
Linh phụ quả thực hồ đồ!
Thân tại Yêu giới, đối nghịch với ai cũng không nên đối nghịch Thái Cổ Hoàng Thành. Về sau Linh tộc còn phải kiếm ăn ở chỗ này đấy… Thật sự đối nghịch thì cũng phải đợi đến khi Linh tộc đủ lông đủ cánh chẳng hơn sao?
Linh phụ dùng ánh mắt giết chư thần, nơi nào ánh mắt quét tới, tượng thần nơi đó lập tức vỡ vụn.
Khiến hắn ta nhìn mà vô thức thẳng lưng lên.
Tới khi Huyền Nam Công thao túng chư thần, giao đấu với Linh phụ.
Hắn ta lại bò xuống ẩn nấp. Hết chương 3510.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad