Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3338. Dạ hành (tt)



Chương 3338. Dạ hành (tt)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Ngươi là?"
"Sài A Tứ, Tật Phong Sát Kiếm Sài A Tứ. Gần đây ta là người tham gia hội đấu võ Kim Dương Đài." Sài A Tứ tự tin giới thiệu.
Mày kiếm của Lộc Thất Lang hơi chau lên: "Có chuyện gì?"
Sài A Tứ lộ vẻ khó xử: "Chuyện này có liên quan đến tính mệnh của thân gia tiểu yêu, nhưng tiểu yêu suy đi nghĩ lại vẫn quyết định bẩm báo với đại vương."
Lộc Thất Lang thu kiếm vào vỏ, chẳng thèm ngó tới gã, chỉ rảo bước về phòng: "Nếu như là chuyện khó nói thì đừng nói."
Sài A Tứ rõ ràng ý thức được, Linh Cảm Vương này không phải là kẻ mà hạng như Viên Mộng Cực có thể so sánh, vốn không trúng chiêu của gã.
Gã lập tức thu hồi vẻ mặt, nhanh chóng đuổi theo: "Viên Mộng Cực có ý đồ với Xích Nguyệt vương, muốn triệu tập cao thủ, đoạt thức ăn trong miệng ngài. Đồng thời hắn cũng liên hệ với ta, đến lúc đó muốn dựa vào danh nghĩa của ta để giết Xích Nguyệt vương, để tránh cho ngài cùng Viên gia nảy sinh mâu thuẫn."
Lộc Thất Lang nghe xong câu này, liền hiểu rõ tiền căn hậu quả, cười nhạo nói: "Lưỡi câu của Vũ Tín chỉ câu được mỗi hắn? Xem ra thiếu gia ngu xuẩn nhất thành Ma Vân chính là tên Viên Mộng Cực này. Kẻ như hắn vậy, thế mà dưới tay lại có tiểu yêu nhanh nhẹn cỡ này, quả thực khó có được... Nhưng cửa của Thần Hương Lộc gia cũng không phải dễ vào như vậy đâu."
Đây là đã chấp nhận cho gã đầu nhập vào nhưng còn phải nhìn biểu hiện tiếp theo của gã.
"Ta thể ta nhất định sẽ lấy được một trong mười vị trí đầu của hội đấu võ Kim Dương Đài." Sài A Tứ lập tức biểu hiện giá trị: "Trong chuyện của Xích Nguyệt Vương này, ta cũng có thể giả vờ thuận theo, tiếp tục hợp tác cùng Viên Mộng Cực, sau đó sẽ truyền tin tình báo cho ngài, thậm chí còn có thể phản bội ở thời điểm mấu chốt."
Lộc Thất Lang cười cười, tiện tay ném ra một cái bình ngọc.
Thấy Sài A Tứ luống cuống tay chân tiếp được, mới thản nhiên bước vào trong phòng: "Bình Cố Bản Bồi Nguyên Đan này thưởng cho ngươi, có thể bổ khuyết cho căn cơ của ngươi. Trở về đi."
Nhìn đi, cái gì mới gọi là rộng rãi? Thế nào mới gọi là hào môn.
Sài A Tứ vui mừng quá đỗi, liên tục tâng bốc với bóng lưng đang rời đi kia.
Nhưng Lộc Thất Lang là một kẻ không thích nghe tâng bốc, chỉ sau mấy bước, thân hình đã biến mất trong sân.
Tối nay cũng không bình tĩnh.
Tuy rằng ánh trăng vẫn giống như trước đây, tiếng chiêng mõ tuần thành vẫn vang lên khắp chốn.
Kẻ không ngủ vẫn không ngủ, kẻ nhập mộng vẫn còn trong mộng.
Trong một gian phòng khách bình thường, Xà Cô Dư thân hình yểu điệu im lặng bò ra khỏi gầm giường.
Giờ phút này, con mắt của nàng ta vô cùng đạm mạc, không hề có chút tình cảm nào cũng chẳng còn một tia ngây thơ.
Cũng không thấy bất kỳ động tác dư thừa nào, thân hình nàng ta thoắt một cái đã biến mất ngoài cửa sổ.
Vô thanh vô tức, vô tung vô ảnh.
Phần công phu biệt tích tiềm hành này quả thực là hiếm có trên thế gian.
Trên bàn trang điểm là một tấm gương đã được lau đến sạch sẽ, bên trong bóng đêm đen kịt, không hề phản chiếu ánh sáng.
Mà vị Cổ Thần nào đó đang ở trong kính lại bỗng dưng mở to mắt!
Việc Xà Cô Dư muốn đi đâu, hắn cũng không quá quan tâm nhưng quan trọng chính là, nữ yêu cứng đầu này cuối cùng cũng đã rời khỏi phòng, để lại một lỗ hổng khó có được.
Lực lượng bí ẩn nhanh chóng được truyền đi thông qua tượng thần.
Không bao lâu sau, trên hành lang ngoài cửa liền truyền đến tiếng sột soạt.
Một tiểu nhị của khách điếm tiến vào, miệng thấp giọng tụng niệm: "Ngươi ta đều là vô diện mục, để chúng sinh tự bôi lên..."
Hiển nhiên kẻ này chính là tín đồ của Vô Diện Giáo.
Việc kết nạp dạng tín đồ này chính là sự chuẩn bị phía sau mà Khương Vọng dành cho chính mình. Tuy rằng nó chưa chắc đã hữu dụng nhưng ít nhất có thể gia tăng việc khống chế khách sạn.
Ví dụ như Viên Mộng Cực cùng hội chủ Viên Ích Chi của Hoa Quả Hội nói gì ở gian phòng dưới lầu, ví dụ như mấy ngày nay có bao nhiêu khách vào tá túc, có những ai khả nghi.
Ví dụ như giờ phút này...
Tiểu nhị khách điếm lặng yên đi vào trong phòng, từ trong ngực lấy ra một tấm gương được bao phủ trong lớp vải thay cho tấm gương trên bàn rồi lặng yên rời đi.
Dù cho Xà Cô Dư có chuyện xưa gì, bị ai truy sát, xinh đẹp cỡ nào thì việc cứ phải im lặng ở cùng một gian phòng với nàng ta rồi lo lắng hãi hùng hắn đã chịu đủ rồi.
Chỉ là một gian phòng khách sạn bình thường nhưng lại diễn ra hết vở kịch này tới vở kịch khác, kẻ này vừa xuống kẻ khác liền lên.
Đặc sắc thì cũng có đấy nhưng hắn là Nhân tộc, chỉ cần không chú ý chút thôi liền dính lửa thiêu thân, nào có tâm tư xem trò vui?
Nếu là thiên ý muốn nơi này phải có gợn sóng, vậy hắn sẽ giấu thân trong kính rời khỏi nơi này, quay về bên người Sài A Tứ, tránh để thiên ý nhớ thương. Để xem nó còn có thể khuấy thêm bọt nước gì ở nơi này!
Tiểu nhị thờ phụng Diêm La thần viễn cổ rất giỏi tiềm ẩn, hắn ta im lặng hành tẩu trong bóng đêm, nhanh chóng xuống đại sảnh, yên lặng đẩy cửa sau của khách sạn ra.
Dưới ánh trăng mông lung, hắn ta đặt bao vải có chứa tấm gương lên trên một cái ghế thọt chân bị ném sâu trong ngõ.
Sau khi hoàn thành chỉ lệnh của thượng sư, hắn ta yên lặng đóng cửa sau lại, rón rén rời đi. Sau khi đi mấy vòng đánh lạc hướng, hắn ta mới buông lỏng thân thể, ngáp một cái đi vào nơi đặt mấy cái giường chung cho người làm của khách sạn.
"Lại đi tiểu đêm, có phải thận ngươi có vấn đề không?" Có kẻ chưa ngủ mở miệng trêu chọc.
"Cút đi!" Hắn ta cười mắng, rồi bò đến chỗ nằm của mình.
Nằm ngửa trong bóng đêm, nhớ tới thần linh vĩ đại, nhớ tới phụ thân đã tử trận —— vinh dự cảm thấy góp thêm một phần nỗ lực vào việc khôi phục của thượng sư trong giáo phái. Hết chương 3338.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad