Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3028 - Nhật Nguyệt Kỷ Biến, Nhân Hải Kỷ Điệt (3)



Chương 3028 - Nhật Nguyệt Kỷ Biến, Nhân Hải Kỷ Điệt (3)




Chương 3028: Nhật Nguyệt Kỷ Biến, Nhân Hải Kỷ Điệt (3)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Họa Thủy là hiểm địa trong thiên hạ, Khương Vọng tuy chỉ có hiểu biết chung chung về nó, nhưng cũng có thể hiểu được tầm quan trọng của nó, lập tức nói:
“Thiên hạ hưng vong, không chối từ trách nhiệm! Nam Hạ Tổng Đốc phủ bên kia, làm phiền kiếm các hỗ trợ thông báo, xin Tư Chân Quân cho ta cùng đồng hành.”
Tư Ngọc An nhìn hắn nói:
“Đây không phải là một tai họa thông thường, Họa Thủy là một vùng đất cực kỳ tà ác, một khi xảy ra chuyện, chắc chắn không phải chuyện nhỏ, cho dù là Thần Lâm, cũng khó lòng bảo vệ chính mình, Hạ địa bên kia càng cần ngươi đi để liên lạc điều động, nên phân rõ lợi hại.”
Khương Vọng nghiêm túc nói: “Sư Tổng Đốc dùng mười vạn Đông Tịch quân đóng quân ở Trường Minh phủ, Trường Minh địa quật chắc chắn sẽ không có sơ sót. Chỉ là việc thông báo tới Nam Hạ Tổng Đốc phủ, cửa ngõ truyền tin của kiếm các chắc chắn là nhanh hơn so với việc ta trực tiếp phi về. Thân nam nhi sống trong thiên địa, chỉ cần đứng đó, tự mình gánh chịu gió mưa. Ta đã đi qua Mê giới, cũng đã đi qua biên hoang, không có lý do gì khiến ta phải rụt đầu trước Họa Thủy cả.”
Hắn vừa dứt lời, liền thấy thân hình Ninh Sương Dung hạ xuống từ kiếm quang, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, báo cáo với Tư Ngọc An: “Huyết Hà tông truyền tin tới, nói Họa Thủy sinh biến, thỉnh Tốc Điều kiếm chủ của chúng ta mau chóng đến tiếp viện.”
Thông đạo liên lạc đường dài giữa Huyết Hà tông và kiếm các vẫn luôn được mở, điều này cũng cho thấy mối quan hệ thâm sâu giữa hai nhà.
Tuy nhiên, với tu vi của Tư Ngọc An, ông ta đã phát hiện ra sự biến hóa của Họa Thủy trước khi tin tức của Huyết Hà tông truyền tới.
Lúc này, ông ta chẳng qua chỉ gật đầu một cái:…
“Đã biết. Chuyến này ta chính mình đi.”
Ninh Sương Dung liếc nhìn Khương Vọng một cái, có chút do dự nói:
“Người của Huyết Hà tông cũng nói, Tề diệt Hạ, thu được ngàn vạn dặm đất màu mỡ, thì cũng nên gánh vác trách nhiệm của ngàn vạn dặm đất đó. Nếu Võ An Hầu cũng ở kiếm các, vậy thì không nên quay về tránh né.”
Lần đi về phía nam này của Khương Vọng, vốn đã được giống trống khua chiêng. Huyết Hà tông biết hắn ở kiếm các cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là người của Huyết Hà tông dùng cách này để nói ra mấy lời như vậy, khó tránh khỏi có chút kỳ quái.
Tề quốc cũng không phải là một bá chủ quốc không chịu trách nhiệm.
Từ Mê giới đến Vạn Yêu Môn, chiến trường nhân tộc nào mà không nhuốm máu của người Tề quốc?
Sau khi diệt Hạ, lại trực tiếp cho mười vạn tinh binh Cửu Tốt đóng quân ở Trường Minh phủ, có thể nói là xem việc an nguy của Họa Thủy trong Trường Minh địa quật quan trọng hơn bất kỳ sự vụ biên phòng nào.
Hơn nữa, từ bên ngoài mà nói, trong cuộc chiến Tề Hạ, Huyết Hà Chân Quân còn ra tay giúp đỡ ngăn chặn Trường Sinh Quân của Nam Đấu Điện, bất kể thỏa thuận đằng sau nó là gì. Theo lý mà nói, đáng lẽ ra mối quan hệ cao tầng song phương giữa Tề quốc và Huyết Hà tông phải rất tốt mới đúng. Tại sao giọng điệu của tin nhắn từ Huyết Hà tông lại không phù hợp như vậy?
Trong lòng nghĩ như vậy nhưng ngoài mặt Khương Vọng biểu hiện ra điều gì cả, chỉ nói:
“Đạo hữu ở Huyết Hà tông cũng nghĩ hơi nhiều rồi. Việc Tề lật đổ Hạ, là vương sư diệt cướp. Bất kể là an dân, ngăn địch, hay chịu trách nhiệm, Tề quốc chúng ta chắc chắn sẽ chỉ làm tốt hơn Hạ quốc. Đâu cần thúc giục? Vừa nghe chuyện Họa Thủy có biến, ta đã muốn cùng đi với Tư Chân Quân.”
Ninh Sương Dung nhìn Tư Ngọc An. Tư Ngọc An lúc này mới gật đầu:
“Bổn tọa sẽ cùng đi với Võ An Hầu, Sương Dung, ngươi phải chiếu cố tốt những người bằng hữu của Võ An Hầu, và phải mau chóng truyền tin tới Nam Hạ Tổng Đốc phủ càng sớm càng tốt. Lần Họa Thủy sinh biến lần này, sợ là không phải chuyện nhỏ.”
Ninh Sương Dung chắp tay nói: “Đệ tử thỉnh mệnh!”
Tư Ngọc An giơ tay ngăn cản: “Ngươi vừa mới thành tựu Thần Lâm, còn có rất chỗ cần phải bổ khuyết,. Nếu như xuất sơn, sẽ là họa chứ không phải phúc.”
Nói xong phất ống tay áo một cái: “Đi thôi!”
Khương Vọng không tự chủ phóng người lên không, phi đến bên cạnh Tư Ngọc An.
Còn vị chủ nhân kiếm các này, chỉ tùy tiện rút một thân cỏ tranh từ trong ngôi nhà tranh kia ra, như thể rút ra một thanh kiếm!
Thanh kiếm cỏ này bất ngờ lao tới, lơ lừng dưới chân ông ta và Khương Vọng.
Kiếm quang vừa lóe lên, biển mây, dãy núi, sông ngòi, cảnh tượng phía trước như đèn kéo quân vụt qua trước mắt Khương Vọng!
….
Võ An Hầu hai mươi mốt tuổi, thậm chí còn có tuế nguyệt kiếm các.
Chân Quân biến cỏ thành kiếm, bỗng nhiên cả ngàn dặm...
Chính là đi Họa Thủy giết địch.
….
Sau khi tất cả cảnh vật trước mặt chuyển qua, tầm nhìn của Khương Vọng đã cố định trở lại, hắn mới phát hiện ra bản thân đã đứng phía ngoài sơn môn của Huyết Hà tông. Hoặc là nói ‘động môn’? Thứ đầu tiên hiện lên trông tầm mắt là một sườn núi dựng đứng loang lổ dấu vết của thời gian.
Sườn núi này được gọi là ‘Khổ Hải’.
Thường thuyết phục thế nhân quay đầu.
Người Nam vực đi từ phía đông đến đây, căn bản sẽ không tiếp tục đi về phía trước nữa.
Mặc dù rất khó vượt qua sườn núi này, kể cả các loài chim ở đây cũng đã tuyệt chủng. Sườn núi cao đá cũng dầy, cũng không thua những sơn mạch nổi danh kia. Nhưng với nhĩ lực của Khương Vọng, hắn vẫn có thể nghe thấy âm thanh thủy triều yếu ớt đằng sau sườn núi cao.
Nghe nói ở phía sau sườn Khổ Hải, là một vùng hải vực, nước biển không thể nhấn chìm nổi một sợi lông ngỗng, vô cùng đắng, đắng đến mức có thể khiến người ta khóc lóc chảy cả nước mắt nước mũi. Cũng có rất ít thế nhân có thể tiếp xúc với nó.
Lối vào của Huyết Hà tông, là một hang động khổng lồ, mở ra một vách đá trên sườn Khổ Hải.
Trước cửa hang có một tảng đá hình dải màu đỏ tươi, trên đó có khắc ba chữ lớn màu đen ‘Huyết Hà tông’.
Trước tảng đá này, có một quảng trường rộng lớn, lúc này đã có không ít người tụ tập ở đây, tất cả đều mặc võ phục màu huyết sắc đại biểu cho Huyết Hà tông. Một số đang xếp hàng bày trận, một số đang kiểm tra quân giới hình con tàu, và một số đang tụ lại một chỗ để thảo luận... và rất nhiều người nữa.
Hắn có thể nghe thấy các đệ tử của Huyết Hà tông đang hét lên: “Thông tri đến kiếm các chưa?”
Đó là một hán tử vạm vỡ mặc bộ trang phục huyết sắc. Khí thế hùng hồn, đã có kim khu ngọc tủy.
“Đã thông báo rồi!” Bên cạnh có người lớn tiếng đáp lại.
Hắn ta tuần tra tới lui: “Đã thông báo tới người của Tam Hình Cung chưa?”
“Cũng đã thông báo rồi!”
“Mộ Cổ thư viện?”
“Đã thông báo!”
Người kia suy nghĩa một lát, lại nói; “Trách nhiệm Họa Thủy, là trách nhiệm của Hạ quốc. Hôm nay Hạ địa đã trở thành Tề địa, người Tề quốc có gánh vác hay không?”
Lúc này Khương Vọng ấn kiếm tiến về phía trước, cao giọng nói: “Người Tề quốc đã tới!”
Mà Tư Chân Quân ở phía sau hắn, chỉ thản nhiên đeo cây cỏ tranh kia ở bên hông, giống như đeo một thanh bảo kiếm tuyệt thế, tự nhiên có một loại phong tư không thể nói thành lời.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad