Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1690: Canh Kim Chi Kiếm

Chương 1690: Canh Kim Chi Kiếm
Quan sát Khương Vọng xem cuộc đấu giữa Ân Văn Hoa và Đặng Kỳ như thế nào đi!
Đầu tiên nàng chú ý tới biểu tình tán tụng của Khương Vọng, sau đó lại chú ý tới thanh kiếm Kinh Trập của sư huynh thư viện Ân Văn Hoa, không thể không khen ngợi: "Ánh mắt tốt!"
Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kiếm, là do cha nàng biên soạn ra đấy!
Ngay cả Lý Long Xuyên có tầm nhìn xa trông rộng, cũng không khỏi có chút kinh ngạc, người ta đánh hay như thế, tại sao thứ nàng khen lại là ánh mắt? Không đúng... chẳng lẽ câu nói này có một ý nghĩa khác? Đây chính là "ngôn ngữ tinh tế ý nghĩa sâu xa"
mà bá phụ hay nhắc tới sao, Nho sinh nói chuyện cứ phải mơ hồ như vậy à?
Hứa Tượng Càn - người hiểu rất rõ sự việc, nhìn Khương Vọng với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ rồi sau đó nhìn Chiếu Vô Nhan với vẻ "3 "cổ vũ".
Chiếu Vô Nhan âm thầm thở dài.
Từ trước đến nay, nàng ta không bao giờ hối hận về quyết định của chính mình, cũng có thể đảm đương tất cả lựa chọn mà bản thân đưa ra. Nhưng chỉ duy nhất tên trán cao này là có thể khiến nàng ta có cảm giác hối hận.
Luôn luôn là một phút trước còn cảm thấy gia hỏa này không đến nỗi tệ... ngay giây phút sau đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Aiii, xem trận đấu vậy.
Nhưng trên trận đấu lúc này sấm sét ầm ầm.
Đột nhiên một thanh kiếm vút qua.
Kiếm khí bay xa, nổ thành từng cây từng cây hoa đào, sinh ra xung quanh Đặng Kỷ!
Đặng Kỳ - người đang đeo một chiếc mặt nạ bằng đồng nặng nề, căn bản không thể nhìn thấy một chút dung mạo. Nhưng không hiểu vì sao, người đó chỉ đứng đó, lại mang đến một cảm giác hoa đào này vì y mà sinh, vô cùng phù hợp với y.
Tiếc rằng cây hoa đào này không giống những cây hoa đào khác, hoa đào này lại là hoa kiếm.
Đẹp thì đẹp thật, nhưng sát khí lại tràn ngập khắp nơi.
Đặng Kỳ đứng yên không di động, rút kiếm trong tay.
Trong tay hắn ta không hề có kiếm!
Tay trái của hắn ta hư hợp thành trạng thái cầm kiếm, thế là kiếm khí như tơ, bùng phát dữ dội.
Kiếm khí này cực kỳ sắc bén, cang liệt, hữu hình hữu chất và có màu vàng thau.
Có người hét lên từ dưới tràng: "Canh Kim Kiếm Khí!"
Tất nhiên thanh âm này không thể lọt vào diễn võ đại chữ bính, không đủ để có thể làm phiền đến cuộc chiến trên võ đài.
Nhưng Khương Vọng đã nghe được rõ ràng, không thể không gia thêm vài phần chú ý.
Chỉ thấy tay trái của Đăng Kỳ nắm chặt Canh Kim Kiếm Khí, tay phải lật úp nắm chặt hư không, tạo thành tư thế đang rút kiếm.
Cứ như thế, tay phải hư ảo rút kiếm, thế nhưng trực tiếp rút ra được một thanh kiếm!
Một thanh trường kiếm do Canh Kim Kiếm Khí tạo thành!
Sau khi Đặng Kỳ "rút kiếm", chỉ vạch ra một đường kéo ngang.
Xi xi xi xi Tiếng kiếm sắc bén cắt ngang qua không khí.
"Cành hoa" bị chẻ làm đôi, "cánh hoa" vỡ tan.
Một đường kiếm quét qua, cả sàn đấu phủ đầy cánh hoa của cây hoa đào.
Ân Văn Hoa có vẻ ngoài dịu dàng, thanh tú, nhưng động thì "kinh trập" kiếm dậy lôi đình, tự nhiên tính tình cũng không mềm yếu chút nào.
Kiếm trong tay chuyển một cái, "hoa đào" rơi trên mặt đất đã được cuốn lên.
Cuốn hết những kiếm khí này, kiếm lại một lần nữa xẹt qua.
Ngay lập tức, trên võ đài bắt đầu vang lên những tiếng chim kêu cực kỳ vui tai, như đang tấu lên bản nhạc thần tiên, khiến người nghe phải mê mẩn.
Kiếm khí rơi gãy kết hợp lại với nhau, tạo thành những con chim vàng đẹp đẽ.
Đây là "Thương Canh Chỉ Điểu".
Tiếng hót lúc trầm lúc bổng, hòa tấu thành một bản hoa chương.
Thương Canh Chi Điểu màu vàng kim bay khắp bầu trời, tấn công Đặng Kỳ từ nhiều góc độ khác nhau.
Một thức biến hóa này của Kinh Trập, khá giống với Bát Âm Diễm Tước.
Nhưng Đặng Kỳ - người đang nắm chặt Canh Kim Chi Kiếm vẫn chỉ sử dụng một kiếm quét ngang.
"Kiếm" của hắn ta vừa chém được một nửa, đột nhiên lan rộng ra. Nổ tung thành hàng ngàn hàng vạn đạo điểu kim sắc Canh Kim Chi Kiếm Khí, từng sợi, từng tơ, tiếng kêu ríu rít.
Mỗi một đạo kiếm khí đều là những thanh kiếm cắt ngang qua không khí.
Những Kiếm Khí Chi Điểu màu hoàng kim đó, ngay lập tức bị cắt ngang qua cổ, rơi xuống như mưa.
Mà tay của Đặng Kỳ nắm một cái, Canh Kim Chi Kiếm lại một lần nữa được hình thành.
Cuối cùng hắn ta cũng tiến về phía trước!
Thế kiếm của Ân Văn Hoa lại một lần nữa biến đổi.
Lắc lắc thanh kiếm trong tay một chút, một biến cuối cùng của Kinh Trập kiếm đã được tung ra.
Kinh Trập kiếm tổng cộng có ba hầu, nhất hầu Đào Khai Hoa, nhị hầu Thương Canh Minh, tam hầu Ưng Hóa Vi Cưu.
Một hầu là vỡ nát, hai hầu là chết, ba hầu là xuân sắc được tái lập!
Sách viết: "Ưng trên Văn Sơn hóa thành bồ câu, quên mà ưng hót, bầy chim xua đuổi."
Có ý là, có một con ưng hóa thành bồ câu, thế nhưng quên mất thân phận hiện tại, vẫn phát ra tiếng ưng hót, cho nên bị bầy chim xua đuổi.
Đã mất đi năng lực của ưng, lại còn phát ra tiếng ưng hót, đây là một chuyện không khôn ngoan.
Một thức này là kiếm thứ ba của Kinh Trập kiếm, có ý là sự suy tàn xuân xanh.
Ưng hóa bồ câu, để nó không thể hót được nữa!
Chiêu này xa xa rơi xuống, thanh Canh Kim kiếm trên tay Đặng Kỳ lại bắt đầu bất ổn, khung kiếm dần dần tan vỡ, kiếm khí tản đi khắp nơi!
Thế nhưng Đặng Kỳ lại thuận thế đâm về phía trước, thanh Canh Kim kiếm hoàn toàn tản đi khắp nơi hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ. Vô số Canh Kim kiếm khí như bầy ong lao về phía Ân Văn Hoa.
Mặc dù ưng đã hóa thành bồ câu, thế nhưng bồ câu cũng có thể giết người!
Không dùng ưng giết, thì lợi dụng bồ câu để giết.
Vô số Canh Kim kiếm khí ùn ùn kéo tới, giống như kim châm, như chùy gai, lại giống mưa tên bắn tới.
Phủ kín tầm mắt, sát khí ngút trời.
Ân Văn Hoa dựng kiếm trước người, tay trái chập lại thành chỉ, dán trên thân kiếm, lau qua toàn bộ thân kiếm.
Một gốc cây trẩu dựng đứng trước người hắn ta, đầy trời hoa trầu trắng muốt nở bung ra. Rơi xuống làm mưa hoa, bay lả tả.
Kiếm khí tách hoa trẩu ra, từng đóa hoa đều đụng vào tuyến ô kim.
Một kiếm này của Ân Văn Hoa, có tên là "Thanh Minh".
Chính là Xuân Nhật đệ ngũ kiếm trong kiếm điển Nhị Thập Tứ Tiết Khí.
Sơ hậu Thanh Minh, "Cây trẩu kết hoa".
Hoa trầu trắng đầy trời này, chính là dùng Thanh Minh kiếm khí, đối kháng Canh Kim kiếm khí.
Kiếm khí tranh chấp, từng tia va chạm.
Kiếm khí sắc nhọn va chạm chói tai, hết đợt này tới đợt khác.
Mà Ấn Văn Hoa sải bước đạp về phía trước, trong đầy trời hoa rơi, đón cơn mưa kiếm khí màu ô kim, chấn động trường kiếm trong tay, đưa ra biến hóa thứ hai trong kiếm thức Thanh Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad