Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 777: Đấu giá

Chương 777: Đấu giá
Khương Vọng trở tay bắt được con diễm tước này, bóp chặt dập tắt nó.
Diêm Nhị và Bình Tây Song Sát trong nháy mắt thu hồi tầm mắt, biết điều hơn, biểu hiện vô cùng nghe lời.
Một tay này của Khương Vọng, thể hiện sự thuần thục đạo thuật hệ Hỏa quá mức kinh khủng. Bọn họ cho dù có tiến bộ đi nữa thì còn lâu mới đọ lại mức độ tiến bộ kinh khủng của Khương Vọng. Lần trước, ở bên ngoài Hà Sơn biệt phủ, bọn họ có thể đấu với Khương Vọng mấy lượt nhưng mà hiện tại thì sợ rằng đã không còn đủ tư cách để giao thủ nữa rồi!
Lúc trước khi thăm dò Hỏa đồ đằng, tu luyện Hỏa Nguyên Đô Điển, thật ra Khương Vọng vẫn chưa đạt đến trình độ như hiện tại. Nhưng sau trận đấu với Tả Quang Thù thì hắn đã ngộ ra được rất nhiều.
Hắn làm như vậy, chẳng qua chỉ vì chỉ muốn tránh khỏi phiền toái mà thôi.
Thể diện của Bảo Trọng Thanh đã từng bị hắn hủy rồi, bây giờ không còn động lực để đi hủy nữa.
Sau khi thể hiện một phen, thì liền tự mình suy tư tiếp.
Bí thuật dùng mấy trăm đạo nguyên thạch để mua cũng chỉ đổi được 65 điểm pháp, khó khăn lắm cũng mới chỉ tăng lên tổng cộng 2300.
Chẳng qua ngoài việc hiếm lạ ra thì chất lượng của những môn bí thuật này căn bản không đáng giá một đồng. Quy tắc của Diễn Đạo Đài trong Thái Hư Huyễn Cảnh rõ ràng chỉ là một tiếng trống canh để khích lệ những công pháp bí thuật có tính sáng tạo và độc đáo.
Ổ bên cạnh, hai đỉnh cấp công tử ca của thành Lâm Tri vẫn đang tiếp tục "giao phong".
Đối diện với sự hùng hổ của Bảo Trọng Thanh, Trọng Huyền Thắng chỉ cười hỏi: "Không nâng giá được nữa hả? Thiếu tiền dùng sao, Bảo công tử?"
Lời nói cố ý chọc giận này ngược lại khiến cho Bảo Trọng Thanh tỉnh táo lại, hơn nữa ánh mắt y cũng rất tốt, nhận ra thực lực của Khương Vọng bây giờ còn mạnh hơn so với lúc trước, ra tay không chiếm được thế thượng phong.
Đương nhiên, trên mặt không thể hiện sự kiêng kị, vẫn lạnh lùng nói: "Xem ra đấu một trận này với Vương Di Ngô, cũng khiến cho ngươi giàu hơn so với trước đây rất nhiều, không còn là một người chỉ vì tham gia một lần đấu giá thì trắng tay nữa rồi ha?"
Lời này là y đang chọc ngoáy "vết thương sẹo cũ" của Trọng Huyền Thắng, trước kia có một lần Trọng Huyền Thắng tham gia đấu giá, gặp được đồ vật yêu thích, quyết tâm phải giành bằng được, kết quả lại bị một người dùng đạo nguyên thạch đè ép đẩy lui. Chuyện kia đã trở thành một trong những bằng chứng rõ ràng cho việc Trọng Huyền Thắng không được xem trọng.
Bảo gia và Trọng Huyền gia đời đời ganh đua với nhau, đôi bên đều rất hiểu việc "thương tổn lẫn nhau"
"Bốn mươi vạn đạo nguyên thạch!" Bảo Trọng Thanh hô.
Người hầu chuyên phục vụ cho y lập tức đi đổi giá đấu giá, còn người hầu phục vụ cho Trọng Huyền Thắng sau khi liếc nhìn Trọng Huyền Thắng một cái, cũng không hề do dự tăng thêm một ngàn.
Bảo vật tăng thọ chia làm hai loại, một loại là có thể giúp người sử dụng vượt qua giới hạn tuổi thọ, còn một loại không thể. Loại trước đương nhiên quý hơn so với loại sau nhiều, cũng càng thêm chỉ có thể ngộ chứ chẳng thể cầu.
Ai ai cũng đều có thọ hạn, nhưng với vì bệnh hoạn thương tật vân... vân, cơ hồ bình thường không ai có thể sống vượt quá thọ hạn. Thật ra có một loại Bảo vật tăng thọ có thể "bù đắp" lại thọ hạn, chẳng hạn như Dưỡng Niên Đan, Thọ Quả mà Khương Vọng đã từng sử dụng qua.
Nếu thọ hạn thiếu mất mười năm, ăn Thọ Quả hai mươi năm cũng chỉ có thể bù đắp lại mười năm kia mà thôi, tuyệt đối không thể vượt quá thọ hạn.
Thất Tuệ Hoa cũng thuộc về loại này. Mặc dù cũng rất quý giá, nhưng giá cả hiện tại đã bị nâng cao lên quá nhiều.
Đấu giá thương mại đôi khi cũng sẽ xuất hiện loại chuyện này, người mua đấu phú đấu quá mức, không tiếc ném tiền qua cửa sổ. Đây là một cuộc chiến tranh giành mặt mũi. Chứ không hề quan tâm đến đồ vật kia đáng giá bao nhiêu tiền, thứ họ muốn chỉ là cảm giác áp đảo đối thủ.
Bây giờ Bảo Trọng Thanh và Trọng Huyền Thắng chính là như vậy.
Nhưng Bảo Trọng Thanh bỗng nhiên cười giảo hoạt một tiếng nói: "Tặng cho ngươi! Trọng Huyền gia tài hùng thế lớn, muốn coi tiền như rác thì mặc kệ ngươi? Ta phái người đến Đông Vương Cốc mua, cũng chẳng cần đến hai mươi vạn đạo nguyên thạch!"
Y muốn mua Thất Tuệ Hoa là vì muốn mua chuộc một vị tộc lão. Loại Thất Tuệ Hoa này mỗi năm Đông Vương Cốc đều bản ra một số lượng nhất định, đương nhiên không dễ mua được nhưng chỉ cần nâng giá cao lên một chút thì luôn luôn có người đồng ý bán.
Bây giờ giống như đang thừa dịp Trọng Huyền Thắng đang đọ giàu với y, tiện tay lừa Trọng Huyền Thắng một trận.
Nhưng mà y không hề biết rằng, người bán "Thất Tuệ Hoa" này cũng chính là Trọng Huyền Thắng, số đạo nguyên thạch cần trả cũng chẳng nhiều lắm.
"Cũng chỉ có Bảo gia các ngươi mới quan tâm đến chút tiền mọn này. Ta thích thì ta mua, chỉ đơn giản thế thôi, cho dù kẻ đấu giá với ta chỉ là một con chó thì ta cũng sẽ đoạt vào tay như thế thôi"
Vẻ mặt của Trọng Huyền Thắng vân đạm phong khinh, không sao cả nói:
"Dù sao xa mã hành của các ngươi cũng có thể bù đắp cho ta một số tiền | lớn.
Chỉ một câu nói này, lại khiến cho lửa giận của Bảo Trọng Thanh bốc cao lên.
Xa mã hành của Bảo thị, bởi vì Tô Xa không hiểu vì sao nổi điên ở ngoại thành Lâm Tri, tự nhiên phải bồi thường một số tiền lớn.
Sắc mặt của y hoàn toàn lạnh xuống: "Nhìn dáng vẻ hiện tại của ngươi có vẻ rất đồi dào tỉnh lực nhỉ?"
Đúng lúc này, bốn mươi vạn lẻ một ngàn đạo nguyên thạch đã được hô lên ba lần, chốt giá. "Thất Tuệ Hoa" đã có chủ nhân mới.
"Không nhọc ngươi quan tâm" Trọng Huyền Thắng liếc nhìn Thủy Nguyệt kính một cái: "Còn việc gì nữa sao?"
Bảo Trọng Thanh không nói gì thêm nữa, phẩy tay áo bỏ đi.
Người của Bách Bảo Các nhanh chóng đóng cửa lại, cũng đưa "Thất Tuệ Hoa" đến.
Trọng Huyền Thắng tiện tay giao "Thất Tuệ Hoa" cho Khương Vọng, Khương Vọng cũng liền giả bộ bỏ vào miệng nhai nhai vài ngụm rồi nuốt xuống.
"Thế nào?" Trọng Huyền Thắng hỏi.
"Hiệu quả rất tốt!" Khương Vọng hài lòng nói.
Thật ra có hiệu quả cái rắm.
"Vậy thì đi thôi" Trọng Huyền Thắng đứng dậy nói.
Không để ý đến người của Bách Bảo Các, một nhóm ba người liền rời khỏi đó. Sau đó sẽ có người khác đến giao dịch đạo nguyên thạch.
Như vậy, quá trình bù đắp thọ hạn của Khương Vọng cũng đã vô cùng rõ ràng rồi, có thể để mặc bất kỳ ai điều tra. Chỉ cần bên phía Điền Hòa không xảy ra vấn đề gì thì Điền An Bình không thể nào hoài nghi đến trên người hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad