Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3309 - Biển mây sao trời đều vô ngần (2)



Chương 3309 - Biển mây sao trời đều vô ngần (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hội đấu võ không hạn chế bao trùm Thiên Tức Hoang Nguyên, Tử Vu Khâu Lăng, Thần Hương Hoa Hải oanh oanh liệt liệt bắt đầu ở trên Kim Dương Đài.
Mỗi một tòa thành lớn của Yêu tộc đều bắt đầu tuyển chọn.
Ví dụ như thành Ma Vân, sẽ thực hiện thi đấu tuyển chọn trong toàn thành, chọn ra mười người trẻ tuổi có chiến lực mạnh nhất, đại diện thành Ma Vân, tham dự thi đấu ở Thiên Tức Hoang Nguyên.
Cuối cùng mới tập hợp thiên kiêu ba khu tiến hành thi đấu ở Kim Dương Đài.
Mặc dù luôn luôn thề thốt phải đạt hạng nhất, nhưng dựa vào thực lực cấp Yêu Binh hiện tại của Sài A Tứ, chắc chắn là còn lâu mới được. Ít nhất cũng phải trình bày và phát huy được thần thông từ yêu chinh, đạt được thực lực cấp bậc Yêu Tướng tương đương với Nội Phủ thần thông, cộng thêm sự chỉ bảo của cổ thần vĩ đại, thì mới có thể lọt vào top hai mươi người ở thành Ma Vân.
Cũng may lịch trình của cuộc thi vẫn còn rất dài, Sài A Tứ vẫn còn thời gian tương đối nhiều để tiến bộ.
Chín đài diễn võ khổng lồ trải rộng khắp thành, ngay từ mấy ngày trước cũng đã được dọn dẹp, mãi cho đến hôm nay mới mở cửa.
Yêu tộc chuộng võ, võ giả rất nhiều, đài diễn võ là kiến trúc thường gặp nhất.
Chín đài diễn võ khổng lồ này, từ vật liệu xây dựng đến pháp trận được khắc lên, đều tiêu tốn rất nhiều tiền, thường ngày cũng sẽ được cho thuê, thời gian đặc biệt thì sẽ được chuyên dụng để cử hành các loại cuộc thi khác nhau.
Lúc này, một đám tiểu yêu áo đen đi tới đài diễn võ gần đường Hoa Nhai nhất. Từng đám mặt mũi hung ác, trừng bên này trừng bên kia.
Đám yêu đang xem chiến giận mà không dám nói gì.
Dù sao thì nơi này cách đường Hoa Nhai rất gần, mà kẻ được đám tiểu yêu áo đen này bao quanh, chính là hương chủ nổi bật nhất gần đây của Hoa Quả Hội – Tật Phong Sát Kiếm Sài A Tứ.
“Ai vậy, kiêu ngạo như vậy?” Trên lầu tửu lâu cách đó không xa, có một yêu quái tuổi trẻ khuôn mặt nham hiểm, nâng chén uống một nửa, hỏi như thế.
Nửa mặt bên trái của hắn ta bị bao trùm bởi yêu văn màu đen tà dị. Đường vân vặn vẹo kia, nhìn kỹ bên dưới, giống như đang nhúc nhích.
Yêu chinh bất phàm như thế, cũng cho thấy thân phận của hắn ta – Ma Vân Khuyển gia, Khuyển Hi Hoa.
Hắn ta là đường đệ của Khuyển Hi Tái, sau khi Khuyển Hi Tái mất tích ở Thập Vạn Đại Sơn, hắn ta đã được ủng hộ trở thành người thừa kế chức vị gia chủ Khuyển gia.
Lần này tham gia Hội đấu võ Kim Dương Đài, cũng là vì kiếm danh tiếng, quét bay mọi âm thanh chất vấn... Khiến cho đám yêu quái kia biết rằng, cho dù Khuyển Hi Tái vẫn còn, thì hắn ta vẫn nên là người nắm giữ quyền thừa kế.
Vị trí của tửu lâu này, chính là nơi tốt nhất để xem chiến. Khuyển Hi Hoa hắn đương nhiên không cần phải để ý đến hải tuyển, lần này chủ yếu là đến yến ẩm, nhân tiện coi cuộc chiến của đám yếu đuối này thành món khai vị.
Lúc này, ngồi đối ẩm với Khuyển Hi Hoa chính là một Yêu tộc mắt kép anh tuấn.
Nghe thấy thế chỉ liếc ra ngoài cửa sổ nói: “Vậy sao, cẩu của Viên gia.”
Khuyển Hi Hoa nhíu nhíu mày, cảm thấy lời này không ổn lắm.
Lại nói trư hay cẩu hay gì gì đó vốn đều là yêu danh.
Có một số loài thú vốn được sinh ra có một bộ phận có ngoại hình giống như Yêu chinh, loại này cũng rất bình thường. Mọi sinh vật trên thế giới vốn dĩ vừa giống lại vừa khác nhau. Điều này vừa hay cho thấy, yêu và thú đều là do trời sinh, thuận theo lẽ tự nhiên.
Nhưng yêu chính là yêu, thú chính là thú.
Trời sinh sức mạnh siêu phàm và trời sinh trí tuệ, chính là khoảng cách tự nhiên ngăn cách địa vị chủng tộc. Yêu có yêu danh, thú có thú danh.
Ví dụ như “trư” mà Nhân tộc gọi, thời xưa được gọi là “Thỉ”. “Cẩu” mà Nhân tộc gọi, thời xưa được gọi là “Hoành Nhĩ”.
Vạn vật trời sinh đều có nhiệm vụ của mình, mặc kệ tên gì, thì vốn cũng không có ý sỉ nhục gì.
Nhưng mà đám nô tộc chết tiệt được gọi là “Nhân” kia, lại lần lượt đổi tên loài thú theo Yêu chinh, suốt ngày lấy heo lấy chó ra để sỉ nhục nhau, thành công biến yêu danh thành thú danh, biến thú danh thành tiện danh…
Ngôn ngữ sỉ nhục luôn là thứ được truyền bá nhanh nhất.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, những phong tục này của Nhân tộc, cũng đã lan truyền đến Yêu tộc.
Mặc dù hiểu rõ, cái chữ chó này của Chu Tranh cũng chỉ là nói đến loài chó, ám chỉ đồng lõa và tay sai. Nhưng vẫn có cảm giác bị chỉ thẳng mặt mà mắng.
Nếu đổi lại là yêu quái khác, nói năng không chú ý như vậy, nói không chừng Khuyển Hi Hoa sẽ khiến cho gã nửa đời sau phải chú ý một chút, nhưng đối với thiếu gia Chu gia, hắn ta cũng chỉ có thể gạt đi chút khó chịu trong lòng này, nói: “Chỉ là một tổ chức ngầm, gần đây hoành hành ngang ngược. Trị An phủ không quan tâm sao?”
Chu Tranh chỉ nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ liền không nhìn nữa, nói khẽ: “Heo phải nuôi đủ mập, thì mới đến lúc làm thịt.”
Khuyển Hi Hoa trên mặt vẫn nở nụ cười, chén rượu nhỏ trong tay cũng chưa động, nhưng trong lòng thì rùng mình.
Lời nói này đương nhiên là lý do.
Nhưng nếu như nói Hoa Quả Hội kia là con heo đợi bị làm thịt, liệu Đông Hưng Bang mà mình nắm trong tay có phải không? Thậm chí… Ma Vân Viên gia có phải không? Ma Vân Khuyển gia có phải không?
Bởi vì chỗ dựa của Ma Vân Chu gia là vị Thiên Chu nương nương lúc chiến đấu với Nhân tộc bị thương nặng, không biết hiện tại đang núp ở nơi nào dưỡng thương, thậm chí có tin đồn nói rằng, lão nhân gia bà ta đã bị thương nặng không thể trị được. Trong khoảng thời gian gần đây, trong thành Ma Vân gió nổi mây tuôn, rất nhiều thế lực rục rịch. Các loại Tà Thần ác quỷ, đều tự loạn thất bát tao trồi lên…
Nhưng Chu gia quả thật vẫn là một thế lực đáng sợ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad