Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2949 - Gia Miện (3)



Chương 2949 - Gia Miện (3)




Chương 2949: Gia Miện (3)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào ông ta, lúc này trên mặt mũi của ông ta, tựa hồ như ẩn chứa thần quang. Cơ thể của ông ta, thật giống như đã thống nhất với thần huy.
Thần lực cường đại bao phủ toàn bộ Thần Quang đàn, tựa hồ có một loại cảm giác nhảy nhót vui mừng, thoạt nhìn vô cùng linh động và ấm áp.
Thần ân của thần linh vĩ đại, tự nhiên có đại hành ở thế gian, mà quyền bính như vậy, thực sự được mong đợi sẽ trở về.
Một con bạch ngưu khổng lồ với khí tức mạnh mẽ chậm rãi đi tới tế đàn, hai mắt mờ mịt trắng xóa, giống như cửa sổ của thần linh. Nó không ngẩng đầu lên, mà cất tiếng kêu dài, hòa cùng bài tế ca.
Thanh âm này xa xôi tưởng chừng như vô tận, hòa vào tiếng tế ca, thật là hài hòa. Có vẻ như tế ca được tụng xướng rất lâu này, thứ đang được chờ đợi chính là tiếng ngưu kêu, có vẻ như tiếng ngưu kêu này chính là lời tổng kết của bài tế ca, cũng là lời tổng kết của mọi thứ trên thế gian.
Tiếng ngưu kêu dừng lại, và bài tế ca cũng dừng lại.
Bạch ngưu chậm rãi quỳ xuống, cho người ta một loại cảm giác đặc biệt ngoan đạo.
Đồ Hỗ từ trên lưng con bạch ngưu chậm rãi bước xuống, đứng thẳng hướng về phía tế đàn.
Lúc này Bột Chi Chỉ Cân Ngạc Khắc Liệt đứng dậy, Tạ Ai cũng đứng lên để tỏ lòng kính trọng.
Tuy nhiên, hành động đầu tiên của của vị thủ tịch trưởng lão lại khiến nhiều sứ thần có mặt choáng váng.
Chỉ thấy ông ta hướng về vương trướng cung kính hành lễ, sau đó lấy từ trong ngực ra một cuộn thánh chỉ, cứ thế mở nó ra, đứng trước mặt mọi người—
“Phụng chỉ của Đại Mục hoàng đế!”
Âm thanh này vừa nói ra, khiến cho rất nhiều người kinh ngạc thất lễ ngay tại chỗ. Nhưng lão nhân với bộ râu trắng và bím tóc lủng lẳng không dừng lại cho bất kỳ ai có cơ hội mở miệng, tiếp tục đọc tiếp: “Có chủ tế miếu Mẫn Hợp tên là Đồ Hỗ, con cháu của Đồ thị, từ nhỏ đã nhanh trí và dũng cảm.”
Trần Toán đứng trước tế đàn với biểu tình vô cảm, nhưng trong lòng đã cuốn lên bão tố.
Cũng giống như việc Tạ Ai trở thành Đông Hoàng, đây cũng là một sự kiện khác mà Kính Thế Đài hoàn toàn không hề có thông tin tình báo trước!
Thiết nghĩ Đại Cảnh đường đường là trung ương đế quốc, vẫn luôn là lực lượng chính hỗ trợ sự canh tranh giữa liên minh năm nước Tây Bắc và Kinh quốc. Một Đông Hoàng đột nhiên xuất hiện ở Tuyết quốc, khiến cho thanh thế của một đất nước có hai Chân Quân đồng loạt tăng vọt. Đông Hoàng đến Kinh quốc, dẫn đến việc Kinh quốc phải lui binh.
Nhưng trong quá trình này, Cảnh quốc cũng đã gia tăng sức ảnh hưởng của mình.
Theo lý mà nói, rõ ràng là có một sự hiểu ngầm giữa Cảnh quốc và Tuyết quốc. Nhưng Đông Hoàng là ai, đã thành đạo như thế nào, trước ngày hôm nay Trần Toán hoàn toàn không biết trước.
Ngay cả việc Đông Hoàng đến Mục quốc để xem lễ, cũng là một bước đi ngoài dự liệu của Cảnh quốc.
Nhưng mọi sự bàng hoàng trước đó, đều không bằng giây phút này.
Y chưa bao giờ nghĩ tới việc, lễ kế nhiệm của Thương Đồ Thần giáo thần miện bố đạo đại tế ti, lại cần phụng chỉ của Đại Mục hoàng đế!
Điều đó nghĩa là gì?
Hai nghìn sáu trăm mười tám năm sau khi lập quốc, Mục quốc đã thay đổi rồi!
Điều này sẽ có tác động gì đối với Cảnh quốc? Rồi lại sẽ có tác động gì đối với thế gian? Suy nghĩ của Trần Toán thay đổi liên tục, chỉ trong thời gian ngắn đã nghĩ ra quá nhiều quá nhiều.
Nhưng giọng nói già nua nhưng lại hùng hồn của Bột Nhi Chỉ Cân Ngạc Khắc Liệt vẫn kinh thiên động địa, cuối cùng nói đến điều cuối cùng: “Là người lột mặt nạ của Huyễn Ma Quân, có công tại nhân tộc, trẫm lấy địa vị chí tôn của thảo nguyên, cộng chủ của thiên địa, sắc phong làm thần miện bố đạo đại tế ti!”
Đồ Hỗ từ từ bước lên tế đàn, từng bước từng bước, đi đến trước mặt Bột Nhi Chỉ Cân Ngạc Khắc Liệt.
Sau đó, hai tay giao nhau, khoanh lại trên tay ngực, khom người cúi đầu thật sâu trước cuộn thánh chỉ kia: “Thần, bái tạ thiên ân!”
Hai đội tế ti mặc áo choàng trắng tiến tới, dùng kim bàn bưng miện, phục, ấn, trang sức tới.
Bốn vị kim miện tế ti thấp hơn Bột Nhi Chỉ Cân Ngạc Khắc Liệt một bậc, đồng thời đứng dậy. Một người giúp Đồ Hỗ cởi bỏ kim miện và tế tự bào, tháo những vật trang sức tương ứng với kim miện tế ti xuống. Một người lại giúp ông ta mặc áo bào của thần miện tế ti và các đồ vật trang sức tương ứng với thần miện tế ti.
Một người giúp ông ta hạ kim miện trên đầu xuống, còn người kia thì lại dâng thần miện tới chỗ Ngạc Khắc Liệt.
Người đang giữ thần miện kia, Khương Vọng có biết, chính là Na Ma Đa, người đã từng dẫn đội tham dự Hoàng Hà Hội, khi đó người này rất hiếu chiến, còn cạnh tranh với cả danh tướng Tiển Nam Khôi của Cảnh quốc, và phó tướng Thịnh quốc Mộng Vô Nhai.
Hôm nay thần sắc của người này vô cùng nghiêm túc, không có chút bất kính nào.
Bột Nhi Chỉ Cân Ngạc Khắc Liệt đặt thánh chỉ lên kim bàn, tiếp lấy thần miện từ tay Na Ma Đa, lớn tiếng tuyên bố: "Thiên tử đã ban cho ta một vinh điển, vì đại tế ti gia miện!” Sau đó đội thần miện lên đầu Đồ Hỗ.
Đò Hỗ đứng thẳng dậy, tiếp tục đi lên phía trước, đi đến vị trí trung tâm của Thần Quang đàn, quay lại đối mặt với mọi người.
Thần lực vô biên nhanh chóng hội tụ vào người ông ta, khiến cho ông ta tràn ngập thần quang rạng rỡ từ đầu đến chân.
Bầu trời nhất thời trở nên rực rỡ huy hoàng, có thể nhìn thấy lờ mờ hình dạng của sói, đại bàng và ngựa, hội tụ sức mạnh to lớn vô hạn.
Thần linh ứng thuận, thiên địa cùng chúc mừng!
Và tất cả những ai đang theo dõi buổi lễ đều hiểu rằng - kể từ thời điểm này, trong đế quốcvĩ đại này, kỷ nguyên thần quyền và vương quyền cùng đứng đã kết thúc.
Từ đó về sau trên thảo nguyên, thần lực nằm dưới vương quyền.
Vị nữ đế Đại Mục không hề lộ diện trong buổi lễ đại điển ngày hôm nay, đã hoàn thành sự nghiệp mà hoàng thất Mục quốc đã phấn đấu trong cả hai ngàn sáu trăm năm!
Tuy nhiên, cho đến tận ngày nay, người ta vẫn không biết chính xác bà ta đã làm điều đó như thế nào.
Những bố trí hoành tráng to lớn, và những bước đi tài tình ấy, ẩn hiện trong tiếng gió gào thét của thảo nguyên. Người ngoài như Khương Vọng dù có phóng tầm mắt ra xa, thì cũng chỉ có thể thỉnh thoảng nhìn thấy nó ở trong mây sâu, cũng chỉ có thể nhìn thấy nửa cái móng vuốt mà thôi.
Cũng giống như những lịch sử phong phú kia của Tề quốc, từ góc nhìn của người ngoài cuộc, cũng chỉ là sương mù dày đặc vậy.
Tất cả mọi người đều đang hoan hô cho vị thần miện bố đạo đại tế ti mới nhậm chức này, thật giống như tất cả mọi người đều đã tiếp nhận lễ gia miện này một cách tự nhiên.
Giờ phút lịch sử này, không ngờ lại yên bình đến thế. Và loại yên tĩnh này, vừa vặn cho thấy sự kiểm soát tuyệt đối, cho thấy lực lượng vĩ đại!



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad