Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1365: Ai lạnh nóng tự người nấy biết (2)

Chương 1365: Ai lạnh nóng tự người nấy biết (2)
Mà bây giờ, ý kiến của vị cường giả Tê quốc kia rất rõ ràng: Quý Thiếu Khanh không biết xấu hổ trước, Khương Vọng đã đề xuất quyết đấu sinh tử, Tê quốc sẽ chấp nhận bất kỳ kết quả nào.
Nhưng nếu Điếu Hải Lâu còn dám nhúng tay vào trận đấu sinh tử này, sẽ được coi như Điếu Hải Lâu đang thách thức uy nghiêm của Tề quốc.
Ông ta sẽ đích thân ra biển, dạy cho Điếu Hải Lâu một chút quy củ.
Chỉ cần người kia động khẽ một cái thôi, gần như có thể nói là xảy ra quốc chiến rồi.
Nếu Tề quốc thực sự coi đây là cái cớ - thì dùng danh tiếng của thiên kiêu Thanh Dương Trấn Nam lưng đeo thanh bài tứ phẩm kia cũng coi như đã đủ rồi.
Điếu Hải Lâu làm sao có thể chịu nổi?
Địa vị bá chủ Đông Vực của Tề quốc có phải do ai đó thổi phồng nên đâu. Số quốc gia, tông môn quân đội Tề quốc xử lý nhiều không đếm hết kìa!
Cô Hoài Tín nổi giận lôi đình với Quý Thiếu Khanh là vì hắn ta thực sự không biết giới hạn, sẽ có bất lợi cho tương lai phát triển. Mọi người chắc chắn sẽ không tin phục một vị lãnh tụ cực đoan hẹp hòi, vì vậy y đã mắng Quý Thiếu Khanh rất nhiều.
Nhưng quả thực y không nghĩ tới chuyện này lại kinh động tới người kia phải lên tiếng.
Trận quyết đấu sinh tử giữa hai người trẻ tuổi này thực sự tàn khốc với cả hai bên!
Mà y, không có cách nào không thừa nhận!
Cô Hoài Tín trầm mặc thật lâu mới nói: "Thiếu Khanh là đệ tử ta coi trọng nhất"
Từ Hướng Văn nói: "Nếu hắn ta từ chối lời khiêu chiến này, không ai có thể ép buộc được. Nếu người nào đó muốn hành thích cũng phải để mạng lại đảo Huyền Nguyệt. Chút bản lĩnh ấy, chúng ta vẫn có"
Ý của Từ Hướng Vãn... hoặc có thể nói là của Nguy Tầm, rất rõ ràng, Quý Thiếu Khanh phải tự chịu trách nhiệm với hành vi của mình.
Cái này gọi là ai làm nấy chịu, Quý Thiếu Khanh cũng từng tỏ ý như thế với Cô Hoài Tín, nhưng đó chỉ xem như là lời nói nhảm.
Nếu thực sự gặp phải nguy cơ sinh tử, làm gì có chuyện hắn ta không lôi cái danh đệ tử của Cô Hoài Tín ra, mà cũng làm gì có chuyện Cô Hoài Tín sẽ mặc kệ đệ tử?
"Huống hồ" Từ Hướng Vãn lại nói: "Ta thấy lần này phần thắng của Thiếu Khanh không nhỏ. Nói không chừng người kia sẽ mất mặt vì huênh hoang quá đấy"
Đương nhiên Cô Hoài Tín biết, chẳng những phần thắng của Quý Thiếu Khanh không nhỏ, mà còn là cực lớn. Nếu không, Quý Thiếu Khanh có phải thằng ngu đâu, làm gì có chuyện chấp nhận quyết đấu sinh tử này? Y bất mãn là vì không muốn đệ tử chân truyền của mình gặp phải nguy hiểm như thế. Dù sao, Khương Vọng cũng là thiên kiêu hiếm có, lại vừa mới chứng minh năng lực sát phạt ở Mê Giới. Dù phần thắng của Quý Thiếu Khanh lớn nhưng không phải không có khả năng thua.
Chỉ có điều, y đột nhiên nghĩ.
Dù quả thực Quý Thiếu Khanh chủ động nhắm vào Khương Vọng, đồng thời đã ép Trúc Bích Quỳnh phải chịu khổ đến chết đi nữa, chỉ cần hắn ta không đồng ý lời khiêu chiến này, Khương Vọng vẫn chẳng thể làm gì. Đây chính là ưu thế của chủ nhà, là uy phong của Điếu Hải Lâu ở quần đảo ven biển.
Có phải vì nguyên nhân này nên tên thiếu niên Khương Vọng kia mới bỏ lại mọi thứ, không đề cập đến chuyện trên đài Thiên Nhai, chỉ lấy danh nghĩa cầu đạo để khiêu chiến sinh tử không?
Trong cơn phẫn nộ và hận thù cực đoan vẫn có thể phán đoán rõ ràng như thế, tâm tính này xuất sắc cỡ nào chứ?
Càng quan trọng hơn là...
Rốt cuộc sức mạnh của người này từ đâu ra?
"Môn thần thông đầu tiên của Khương Vọng là Tam Muội Chân Hỏa, còn hai môn thần thông khác thì sao?" Cô Hoài Tín hỏi: "Là gì vậy?"
Từ Hướng Văn lắc đầu: "Thông tin ta biết cũng không khác ngươi là bao. Thiếu niên này ẩn giấu rất sâu, chưa bao giờ hiển lộ môn thần thông thứ hai trước mặt mọi người, môn thần thông thứ ba vừa mới lấy được bao lâu, ai mà biết được chứ?"
Cô Hoài Tín nghĩ nghĩ, ở Mê Giới, Lâu Chủ từng lấy Khương Vọng làm cờ, có lẽ là vì đã từng thấy Khương Vọng chiến đấu, biết môn thần thông thứ hai của hắn là gì. Nhưng.... Nhân vật như Lâu Chủ kia chắc chắn sẽ khinh thường chuyện "mật báo" vì trận quyết đấu của một tên tiểu bối.
Mà ở nơi như Mê Giới kia, cho dù là cảnh giới Diễn Đạo cũng chưa chắc đã có thể thấm nhuần hết thảy. Dù sao thì, khi đó Lâu Chủ đang mưu đồ đại sự, không thể dùng quá nhiều lực lượng vào Mê Giới, để cho cường giả Hải tộc phát hiện.
Y nhìn Từ Hướng Vẫn ngồi xếp bằng bên đối diện, trong lòng thầm hỏi: "Từ Hướng Văn, chuyện này có quan hệ với ngươi không? Đây là đòn phản kích của ngươi sao?"
Nhưng ngoài miệng lại hồi: "Có hạ không?"
"Đương nhiên" Từ Hướng Vấn lại lấy ra một quân cờ: "Nếu ngươi còn muốn tiếp tục, đương nhiên phải chơi cho xong. Chơi đến nơi đến chốn."
Bàn cờ giữa bọn họ đã hạ quá lâu.
Từ Hướng Văn thăm dò như vậy, Cô Hoài Tín vẫn bình thản nói:
"Tuy nói Thiếu Khanh tự làm tự chịu nên mới rơi vào cục diện phải đánh cược sinh tử với người ta trong địa bàn nhà mình.
Nhưng dù sao đây cũng coi như là ta hi sinh"
Tông môn bị Tê quốc áp lực, bức bách ngăn cản Cô Hoài Tín ra mặt vì đệ tử thân truyền của mình, đương nhiên có thể tính là hi sinh.
Từ Hướng Vẫn nghiêm túc hạ quân cở xuống mới nói: "Chuyện phát sinh trên đài Thiên Nhai chỉ dừng lại ở đài Thiên Nhai thôi, không so đo nữa."
Nói cách khác, phe phái Cô Hoài Tín không cần phải cắt thịt vì chuyện trên đài Thiên Nhai nữa.
Cô Hoài tín gật gật đầu, lại đặt xuống một quân cờ.
Một nước này lại dồn Từ Hướng Văn vào thế chết.
Từ Hướng Vấn minh tư khổ tưởng một hồi, nhịn không được mà nhè nhẹ vuốt ve quân cờ đen, hỏi vu vơ: "Ngươi định làm gì?"
Cô Hoài Tín nhìn thế cờ, thuận miệng nói: "Dốc hết vốn liếng, chuẩn bị thủ đoạn lưu hồn, còn mệnh là được. Ta cho bọn họ công bằng, nhưng dù là quyết đấu sinh tử cũng không đến mức chết rồi vẫn không cho người ta cứu sống lại."
Cứu người chết sống lại, thay đổi sinh tử, nghịch chuyển mệnh đồ là chuyện siêu việt vượt xa năng lực Chân Nhân, chẳng trách Cô Hoài Tín nói là "dốc hết vốn liếng"
Từ Hướng Văn lắc đầu: "Chưa chắc Thiếu Khanh đã thua"
Y cũng biết thực lực của Thiếu Khanh thế nào, cho nên cảm thấy Cô Hoài Tín cũng không nhất định phải dốc hết vốn liếng.
Cô Hoài tín vẫn thản nhiên nói: "Nó thắng hay thua là chuyện của nó, chừa lại đường lui cho nó là chuyện của sư phụ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad