Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1519: Đông Hoa học sĩ

Chương 1519: Đông Hoa học sĩ
Sau khi tiến vào phòng khách, đầu tiên Lý Chính Thư hành lễ thăm hỏi với lão thái quân, rồi mới cười nhìn về phía Khương Vọng: "Thiên kiêu quốc gia, bây giờ đang là thời gian cần củ chăm chỉ để tiến bộ, làm sao lại rảnh rỗi để đến thăm hỏi ta?"
Trước giờ Đông Hoa học sĩ cũng không phải là một chức quan chính thức, chỉ được mọi người truyền miệng, để gọi những học sĩ trực ở Đông Hoa các.
Trước khi Hoàng Đế vào triều, khi ngồi ở Đông Hoa các, bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi vài câu, nhiệm vụ của bọn họ là giải đáp nghi ngờ của Hoàng Đế.
Không thể nghi ngờ gì, đây chính là một loại vinh dự.
Không nhất thiết phải là Triều nghị đại phu, nhưng lại có thể bàn luận quốc sự, không nhất thiết phải ngồi ở vị trí cao, lại có thể tạo nên ảnh hưởng đối với thiên tử.
Lúc đầu là do Chính sự Đường đề cử ứng viên, còn bây giờ thì do chính Tề đế tự mình tuyển chọn.
Mà mấy năm gần đây, số lần Lý Chính Thư trực ở Đông Hoa các là nhiều nhất, từ đó có thể thấy ông ta rất được lòng Tế đế.
Bản thân Lý Chính Thư xuất thân từ đỉnh cấp danh môn của Tề quốc, nhưng sau khi thành niên lại lựa chọn đi xa du học, về sau thì tiến vào thư viện Thanh Nhai - một trong thiên hạ tứ đại thư viện, rồi trở thành danh nho.
Nhưng ông ta cũng không ở lại thư viện Thanh Nhai dạy học, mà là trở về Tề quốc. Về mặt này, thiên hạ tứ đại thư viện cũng giống như Tam Hình Cung, đều không cấm đoán môn đồ đệ tử đi nước nào.
Nói là giấu tài cũng được, nói là không mưu cầu hư danh cũng tốt, đến nay Lý Chính Thư vẫn không có chức quan gì ở Tề quốc.
Nhưng dựa vào cái danh tiếng "Đông Hoa học sĩ" không chính thức này, cũng không có ai dám xem thường lực ảnh hưởng của ông ta đối với triều chính.
Từ sau khi Lý Chính Thư đi vào, vị thị nữ thân cận của lão thái quân kia cũng ra ngoài, Lý Chính Thư tự mình đứng ở bên cạnh hầu hạ bà.
Lúc này chỉ còn hai người là Lý Chính Thư và lão thái quân Lý gia, Khương Vọng cũng không nói lời uyển chuyển gì, trực tiếp nói vào điểm chính: "Hôm nay ta đi thái miếu tế bái, gặp phải một chuyện..."
Sau khi kể xong về bài huyết thơ mà "Trương Vịnh" để lại ở trên tượng Cửu Phản Hầu, Khương Vọng mới nói: "Ta từng nghe Hứa Tượng Càn nói, ngài và tiên sinh Mặc gia là bạn tốt tri kỷ, vì thế ta mới qua đây nhắc nhở ngài một tiếng"
Tình bạn giữa Lý Chính Thư và Mặc gia tất nhiên là không có chỗ nào để chê. Đệ tử thân truyền của Mặc gia đi ngao du thiên hạ, khi đến Lâm Tri, muốn thử đi bí cảnh Thiên Phủ cũng là do Lý Chính Thư tự mình sắp xếp danh sách.
Lý Long Xuyên và Hứa Tượng Càn qua lại cũng là nhờ từ rất lâu trước đây Lý Chính Thu đã nhiều lần dẫn Lý Long Xuyên đi thăm bạn mình, vì vậy hai thanh niên này đã quen biết nhau từ lâu.
Nếu nói Tề đế sẽ vì chuyện này mà giận chó đánh mèo với Lý Chính Thư thì cũng không đến mức. Thế nhưng trong lòng có chút không vui thì cũng là chuyện bình thường, rất có thể xảy ra.
Lý Chính Thư lẵng lặng nghe Khương Vọng nói xong, rồi mới nở nụ cười ấm áp: "Bá phụ biết rồi, vất vả cho ngươi phải đến đây một chuyến"
Ổ trong Đông Hoa các, ông ta giúp đỡ đưa ra ý kiến. Đối với chuyện Lý Long Xuyên chơi với Trọng Huyền Thắng và Khương Vọng, ông ta cũng đồng ý.
Đương nhiên cho đến ngày hôm nay, việc kết thân với Khương Thanh Dương hiển nhiên là một lựa chọn rất chính xác.
Nhưng vào lúc đó, người này chẳng qua chỉ là một môn khách của Trọng Huyền thị, lại còn là một môn khách bên người Trọng Huyền Thắng không có hy vọng lớn gì.
Tình bạn được kết thành khi đó tất không thể so sánh với sau này.
Khương Vọng của hiện tại, thành chủ thành Thiên Phủ chủ động kết giao, con trai Đô Úy Bắc Nha Môn nhiều lần lấy lòng, đến phủ Tuần Kiểm Đô Thành hỏi mấy câu, cả quá trình Phó sứ Tuần Kiểm đều mỉm cười.
Cũng không phải nói những người này không tốt. Nhưng ít nhiều gì cũng liên quan đến tương lai đây triển vọng của Khương Vọng ở hiện tại.
Hắn viết thư cho Khương An An nói rằng người ở đây đều rất tốt bụng, nhưng đó chỉ là để an ủi em gái mà thôi. Từ trước đến nay hắn đã phải nhận biết bao nhiêu sự đối xử lạnh nhạt, đối mặt với biết bao nhiêu thái độ thù hận, nhưng một đường tiến đến tận bây giờ, bỏ qua địch ý xung quanh, thì mọi người đúng là đều "tốt bụng"
Hiện tại Lý Chính Thư tự xưng bá phụ, nghiễm nhiên là xem Khương Vọng như con cháu của mình.
Đây chính là Thạch Môn Lý thị đấy! Là đỉnh cấp danh môn của Tề quốc, tượng tiên tổ được đứng ở hàng đầu tiên trong Hộ Quốc điện.
Mà hai năm trước, ở Tề quốc còn chưa có người tên Khương Vọng này, chớ đừng nói đến gia thế nội tình gì.
Người kia cũng không nói cảm ơn gì, chỉ thuận miệng bảo một câu vất vả rồi, nhưng đó chính là thể hiện thái độ gần gũi.
Khương Vọng chỉ đáp: "Đây là việc nên làm"
Lão thái quân Lý gia đương nhiên hiểu rõ, chuyện mà Khương Vọng vừa nói sẽ tạo nên sóng to gió lớn như thế nào ở Lâm Trị, có điều đó cũng là việc mà hai đứa con trai bà phải nhọc lòng, bà không can thiệp mà cũng không cảm thấy mình phải can thiệp.
Lão thái quân chỉ nắm chặt lấy tay Khương Vọng lần nữa, hiển hậu nói một câu: "Đứa trẻ ngoan."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad