Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1414: Vệ hải sĩ

Chương 1414: Vệ hải sĩ
Sóng dậy ầm ầm bốn tháng trôi qua.
Đáng nhắc tới là, mãi cho đến cuối cùng, đứng đầu Hải Huân Bảng tháng tư vẫn là Khương Vọng. Vị thứ hai liền dưới chỉ thiếu một trăm điểm Hải Huân là có thể ép Khương Vọng xuống rồi, nhưng dù thế nào thì cũng vẫn là kém một trăm điểm.
Muốn leo lên trên Hải Huân Bảng không chỉ xem thực lực mà còn phải xem đối thủ có cho mình cơ hội không. Hiển nhiên, nói người này thiếu chút may mắn, cũng khó mà nói là không may.
Bởi vì, khi Hải Huân Bảng cổ động các tu sĩ tích cực tham chiến thì cũng có không ít tu sĩ chiến tử vì đó.
Có thể giữ được cái tên trên Hải Huân Bảng, chiếm được vị trí đầu tiên, đây đương nhiên là một vinh dự to lớn, phần thưởng của Điếu Hải Lâu cũng không ít.
Tiền thưởng khoảng chừng một trăm viên Nguyên Thạch...
đương nhiên đều được Trọng Huyền Thắng thay mặt lĩnh lấy cất vào túi riêng.
Ngoài ra còn một chỗ tốt khác, thì đến mấy ngày cuối cùng mới công bố.
Nội bộ Trấn Hải Minh đặc biệt nhắm vào Hải Huân mà lập nên hệ thống Vệ Hải Sĩ.
Mỗi một tu sĩ nhân tộc tham dự chiến tranh Mê Giới, thu được hải huân tương ứng đều có thể nghiễm nhiên trở thành một thành viên của Vệ Hải Sĩ.
Căn cứ theo biến hóa của Hải Huân mà thu được đãi ngộ và phúc lợi khác nhau, thậm chí mỗi một cấp Vệ Hải Sĩ đều được cấp lương bổng.
Tổng cộng Vệ Hải Sĩ có chín bậc, được Trấn Hải Minh thừa nhận, nhưng lại là giai tầng không hoàn thoàn thuộc về Trấn Hải Minh.
Lấy một ngàn điểm Hải Huân làm cánh cửa đầu tiên bước vào Vệ Hải Sĩ nhất giai.
Bất luận là vị tu sĩ nào, dù là thuộc về thế lực phe nào đi nữa, đều có thể leo lên Hải Huân Bảng, đều có thể trở thành Vệ Hải Sĩ. Chỉ cần giết chóc Hải tộc!
Đây là một khoản chỉ tiêu không hề ít!
Với Trấn Hải Minh, đây là khoản đầu tư mua ảnh hưởng, đồng thời rút ngắn quan hệ của Trấn Hải Minh với tất cả tu sĩ tham dự chiến tranh Mê Giới.
Với Khương Vọng mà nói, đây thực sự là chỗ tốt, thực sự có lực ảnh hưởng và vinh dự.
Vì hắn dã thu hoạch được 1.300 điểm Hải Huân, vừa vặn vượt qua cánh cửa Vệ Hải Sĩ cấp hai, trở thành một trong hai Vệ Hải Sĩ cấp hai có chiến lực cấp độ Ngoại Lâu trong quần quần đảo ven biển.
Người còn lại chính là vị đứng thứ hai trong Hải Huân Bảng.
Sau đó, danh hiệu của Khương Vọng, ngoại trừ Thanh Dương Trấn Nam của Đại Tề, bộ đầu tứ phẩm thanh bài, còn có thêm một cụm "Vệ Hải Sĩ cấp hai" Xét theo một ý nghĩa nào đó, thì đây là một vinh dự, vượt ra khỏi phạm vi Tề quốc, là vinh dự dành cho nhân tộc.
Nếu không phải vì có mâu thuẫn với Điếu Hải Lâu, chỉ dựa vào danh hiệu cuối cùng này thôi, hắn đã có thể hoành hành trong phạm vi thế lực của Điếu Hải Lâu.
Đương nhiên, xét về ý nghĩa thì, dù Trấn Hải Minh giương cao ngọn cở thật lớn những xét về ảnh hưởng thực tế thì danh đước của Đại Tề càng có lực uy hiếp hơn.
Lúc này, Khương Vọng đã ở Lâm Tri.
Trong biệt phủ ở Hà Sơn, hắn đang xem tình báo mà Lâm Hữu Tà đưa tới.
Lâm Hữu Tà không tự mình tới mà là một vị nam nhân trung niên ăn mặc sạch sẽ, ngay cả mái tóc cũng được bới tỉ mỉ cẩn thận lên rồi cài trâm đâu vào đấy.
Xem ánh mắt sắc bén nhìn tứ phía kia, hẳn cũng là một vị thanh bài, nhưng bên hông không treo bài nên không biết là mấy phẩm.
Y bưng một hộp gấm đến, chỉ giới thiệu mình họ Lâm, không giới thiệu thêm gì nữa.
Khương Vọng cũng không truy vấn ngọn nguôn.
Hắn cũng không quan tâm rốt cuộc nhất đại danh bộ Lâm Huống để lại cho Lâm Hữu Tà bao nhiêu di sản.
Chỉ có điều, thứ trong hộp gấm kia vẫn khiến hắn bất ngờ.
Trong hộp gấm có tất thảy ba quyển sổ.
Quyển thứ nhất ghi lại lịch sử của Lương Thượng Lâu, kể từ khi tổ sư khai phái mãi đến tận năm nay là năm Đạo Lịch thứ ba ngàn chín trăm mời chín, tất cả sự kiện quan trọng đều được ghi chép kỹ càng. Cụ thể chuyện gì đã xảy ra, sinh ra ảnh hưởng gì... có rất nhiều tin tình báo mà thậm chí ngay cả Lâu Chủ hiện tại của Lương Thượng Lâu cũng chưa chắc đã biết được, mà hiện tại đều bày hết trong cuốn sổ này.
Quả thực, mức độ khống chế các tông môn lớn nhỏ của Vương đình Đại Tề đã vượt quá sức tưởng tượng của Khương Vọng.
Chẳng trách, họ có thể tùy ý sai sử, dễ dàng điều động.
Chẳng trách, gần như ân oán giữa các tông môn lớn vẫn thường được báo quan đến giải quyết chứ ít có tư đấu.
Dùng quan này, các tông môn trong cảnh nội Đại Tề tuy có tên là tông môn nhưng cũng chỉ là một loại hình thức nha môn khác mà thôi, không thể so sánh được với các thế lực như Đông Vương Cốc, Điếu Hải Lâu.
Cuốn sách trong hộp gấm thứ hai mới là tin tức của Chử Mật, hẳn là gần đây mới được chỉnh lý xong xuôi, vẫn còn thơm mùi mực mới chứ nhìn không cổ cũ như cuốn thứ nhất.
Tin tức vô cùng kỹ càng, bao gồm cả sư phụ, đồ đệ, người nhà của Chử Mật.
Trước kia sư phụ của Chử Mật đã chết trong Mê Giới dưới tay Hải tộc. Đồ đệ của Chử Mật còn chết sớm hơn, trước cả khi bọn họ tới Mê Giới. Còn về người nhà của Chử Mật... Từ xưa đến nay Chử Mật vẫn có hình tượng đầy đủ ngũ độc gian xảo, khắp cả Lương Thượng Lâu đều không biết hắn ta có người nhà, có lẽ chính sư phụ của hắn ta cũng không biết. Nhưng trên thanh bài này lại có ghi chép.
Chử Mật có vợ có con, đều là người bình thường, sống trong một tiểu trấn bình thường của quận Bão Long, cách rất xa quận Thanh Đầu mà Lâu chủ Lương Thượng Lâu sống. (Lương Thượng Lâu không có trụ sở tông môn cố định, vì có thanh danh không tốt nên tổ chức cũng khá lỏng lẻo.)
Phần ghi chép này khiến cho Khương Vọng âm thầm kinh hãi.
Chỉ một Chử Mật không danh không tiếng gì mà phủ đô tuần kiểm lại có được tin tức tỉ mỉ như thế, đào móc nền tảng sâu đến thế. Vậy những người có danh tiếng khác thì sao? Thậm chí là...
mình thì sao?
Cuốn sổ thứ ba được ghi chép kỹ càng về vụ án mà Chử Mật bị phạt tới Mê Giới tẩy tội, toàn bộ chân tướng, ẩn tình của vụ án đều được ghi chép rõ ràng.
Ba cuốn sổ chồng lên một chồng dày này đã ghi chép cả một đời người.
Có thể nhìn ra được, Khương Vọng chỉ thuận miệng thỉnh cầu vì nhượng bộ lui binh, Lâm Hữu Tà lại rất dụng tâm suy tính, không muốn chiếm tí lợi nào từ hắn. Dù sao ta cũng đã bỏ ra rất nhiều tâm lực, nghiêm túc hồi báo, ngươi có cần tư liệu kỹ càng đến vậy không là chuyện của ngươi.
Khương Vọng không đánh giá gì về việc này, chỉ lấy hộp gấm, nói với nam nhân trung niên họ Lâm kia rằng: "Ta đã nhận được tin tình báo, xin chuyển lời biết ơn của ta tới Lâm bộ đầu."
Nam nhân kia bình tĩnh nhìn thẳng hắn: "Có chuyện gì thiếu hay không đầy đủ không? Ta có thể bổ sung cho ngươi bất kỳ lúc l)
nao.
Khương Vọng lắc đầu: "Không có. Ta rất hài lòng"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad